Chương 655 Thần Tiêu Thánh tử đời thứ nhất (1)
Nhưng lúc này, toàn thân nó đều bị lôi đình hỏa diễm nướng cháy đen thui, cứ như vừa mới bê từ trong lò ra, trên đầu còn sưng một cục lớn.
Ừm, không chỉ một cục lớn, mà là chi chít mười cục lận, cục lớn nhất sắp to bằng nguyên cái đầu.
Lúc này Bạch Đế hoàn toàn không còn bộ dáng vênh vang đắc ý khi mới xuất hiện nữa.
Nó đờ đẫn nhìn Thẩm Thiên, hoài nghi quy sinh.
Mặc dù khi ở chiến trường thượng cổ Bạch Đế đã quan sát tiểu tử này từ xa.
Y biết tiểu tử này có tà môn, có được thiên phú không thua gì Kim Quang Chuẩn Đế, thậm chí còn thiên tài hơn cả Kim Quang Chuẩn Đế.
Bởi vậy, y rất động tâm với hắn. Bạch Đế cũng không tùy tiện xuất hiện thu tiểu tử này làm nhân sủng, mà quyết định nhẫn nại dần dần khôi phục lại tu vi đã.
Nhưng dù thế nào Bạch Đế cũng không ngờ nổi tiểu tử này lại yêu nghiệt như vậy, tu luyện còn nhanh hơn cả tốc độ nó khôi phục tu vi.
Nên nhớ, tu vi kiếp trước của Bạch Đế đã vượt xa cảnh giới Thiên Tôn, khi trùng tu hoàn toàn không gặp phải bình cảnh.
Hiện giờ, mặc dù y chỉ là Thiên Tôn mới tấn, nhưng dựa vào thủ đoạn kiếp trước, có thể xưng là vô địch dưới cấp Thánh.
Nếu chỉ so thuần về tốc độ, cho dù là Thánh giá yếu một chút cũng chỉ có thể đi sau lưng ăn rắm rùa của y mà thôi, đừng có hy vọng đuổi kịp y.
Theo như ý đồ của Bạch Đế, với tu vi hiện tại của y, gần như có thể đi ngang trong Kim Ô Đế mộ.
Dù gặp phải Thánh chủ, hoàn toàn có thể xảy ra tình huống tu vi bị áp chế.
Dù sao, tu vi kiếp trước của y vẫn còn đó, có thể xưng là kinh tài tuyệt diễm.
Bọn tiểu bối này ấy à? Căn bản y không thèm coi vào mắt!
◇ ❖ ◇
Nhưng hôm nay, y lại bị Thẩm Thiên đuổi theo đánh vào sau mông.
Liên tiếp một chùy lại một chùy đánh đầu rùa của y sưng lên cả rồi, không biết có nhiễm trùng không nữa.
Quá độc ác. Tiểu tử này đúng là đồ biến thái!
Chẳng những lực tấn công cường đại có thể phá hủy phong ngự của Quy tộc, mà tốc độ còn nhanh đến mức không còn đạo lý gì nữa.
Nếu Kim Quang Chuẩn Đế ở cùng thời đại với tiểu tử này, không chừng phong hào “Nam nhân nhanh nhất Đông Hoang” cũng không đến lượt Kim Quang Chuẩn Đế đâu.
Thậm chí Bạch Đế cảm thấy, chờ tiểu tử này độ kiếp phong Thánh thành công, cho hắn cái phong hào “Nam nhân nhanh nhất ngũ vực” cũng không quá.
Biến thái. Quả thực là biến thái!
Sớm biết tiểu tử này có thể đuổi kịp bổn Quy, vừa rồi bổn Quy đã không tỏ ra nguy hiểm làm gì.
Ôi, đầu rùa đau quá…
Nói thẳng ra thì Bạch Đế chính là huyết mạch biến dị cực phẩm của Huyền Quy Thần tộc: Hư Không Thiểm Điện Quy.
Nếu đặc điểm lớn nhất của Huyền Quy Thần tộc chính là lực phòng ngự cường đại, tuổi thọ rất dài, thì Bạch Đế lại càng biến thái hơn.
Y không chỉ có lực phòng ngự mạnh, tuổi thọ dài, mà tốc độ còn nhanh như thiểm điện, lại được trời sinh đã gần với pháp tắc hư không, có được thiên phú thần thông Độn Hư.
Trong trạng thái độn hư, thân thể Bạch Đế dung hợp cùng hư không, sẽ có hộ thuẫn ngưng tụ ra quanh thân thể, kết hợp với hộ thuẫn mai rùa, tiêu tan hết chín phần lực tấn công của kẻ địch.
Thậm chí lực phòng ngự còn đáng sợ hơn cả Huyền Vũ thuần huyết!
Có thể nói, nếu chiến đấu cùng giai, sức tấn công của Bạch Đế có lẽ không quá mạnh nhưng xét về năng lực bảo mệnh thì dù Đại Đế trùng sinh cũng chưa chắc đã có thể thắng được y.
Đây cũng chính là ám sát thuật mà Bạch Đế am hiểu nhất. Ẩn độn ngàn dặm rồi bất ngờ đâm cho một cái, đâm không trúng thì lại trốn xa ngàn dặm.
Mà nếu ngươi không khiến gia hỏa này bị thương tổn hoàn toàn, chắc chắn y sẽ trở thành Ninja Rùa khiến người đau đầu nhất ngũ vực.
Nếu không phải vậy, với thủ đoạn của bọn Côn Ngọc, Côn Minh, tuyệt đối không có chuyện họ không làm gì được nó.
Nhưng thần thú cường đại khó giải quyết như vậy lại bị Thẩm Thiên vượt cấp đánh cho như đánh một cỏn ùa.
Nhìn từng cục u to tướng như cái túi mọc trên đẩu rùa, Tề Thiếu Huyền và Côn Minh cũng không khỏi đổ mồ hôi lạnh sau lưng, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Cũng may trước kia, vào lúc đắc ý, khi đối mặt với Thẩm Thiên mình cũng không kiêu ngạo như cỏn ùa đen này, nếu không, nhỡ chọc Thẩm huynh tức giận thì…
Chỉ y không thể thiếu mấy cái sừng này được.
◇ ❖ ◇
“Tiền bối, tốc độ của ngài quả nhiên là kinh thế hãi tục. Thẩm mỗ bội phục!”
Thu lại định hải thần chùy, Thẩm Thiên mỉm cười nhìn Bạch Đế nói: “Vừa rồi chiến đấu ngươi và ta ngang nhau, coi như hòa, được không?”
Ngang nhau?
Lời nói vừa rồi của Thẩm Thiên khiến cho chư vị thiên kiêu xung quanh lại tôn trọng hắn thêm vài phần.
Không hổ là Thẩm huynh!
Cho dù là chiến thắng một cách tuyệt đối gần như đè bẹp đối thủ vẫn khiêm tốn rất mực, không hề hùng hổ dọa người, thậm chí còn giữ lại mấy phần mặt mũi cho con rùa tinh này.
Khí độ như vậy, thế nào đối thủ cũng tâm phục khẩu phục hắn!
Côn Minh nhẹ nhàng thở dài, ban đầu trong lòng y vẫn còn vài phần muốn so sánh cùng Thẩm Thiên.
Nhưng lúc này, xem như y hoàn toàn phục rồi.
Dù tu vi của y vượt qua Thẩm Thiên thì sao chứ?
Xét về sức chiến đấu cùng khí độ phẩm hạnh, so với Thẩm huynh, Côn mỗ chẳng khác nào ánh nến cạnh mặt trời, hoàn toàn không thể so sánh!
Nghĩ vậy, mọi người lại nhìn sang Bạch Đế.
Con rùa đen này còn có gì để nói?
Lúc này, Bạch Đế với cái đầu sưng u đang đau tới mức nhe răng trợn mắt.
Cảm nhận được ánh mắt của mọi người xung quanh, y cũng phải đỏ mặt rùa nói: “Khụ khụ, coi như tiểu bối ngươi rất có thiên phú, cũng rất hiểu chuyện!”
Cố nhịn cảm giác đau nhức trong não, Bạch Đế mặt mũi bầm dập giải thích: “Nhưng bổn Quy vẫn muốn nói rõ với ngươi, trận luận bàn vừa rồi là bổn Quy còn lưu tình đấy.”
“Luận bàn tức là đến điểm phải dừng, chiêu bá vương thần quyền kia của bổn Quy chỉ chạm tới mũi của ngươi, còn chưa chạm phải ta đã muốn thu quyền.”
“Do vậy, theo quy củ luận bàn đến điểm là dừng thì ngươi đã thua rồi. Nếu quyền này bổn Quy phát lực, chỉ một chiêu bá vương thần quyền đã có thể đánh cho ngươi rung chuyển thần hồn, bảy phách ly thể!”
“Quyền chỉ chạm tới mũi ngươi chứ không đánh ngươi, ngươi phải nhận thua đi. Nhưng chẳng những ngươi không nhận thua mà còn trở tay đánh một búa lên đầu bổn Quy!”
“Cũng là bổn Quy nể tình trưởng bối không so đo với ngươi. Nếu luận bàn với người ngoài, nhất định không thể như vậy!”
◇ ❖ ◇