Chương 657 Chuyện cũ phong lưu của sư tôn và sư bá (1)
Mặc dù nhìn lão rùa đen này có vẻ rất phách lối, rất thèm đòn, nhưng không thể không thừa nhận thủ đoạn của nó quả thực phi thường kinh người, nhất là tốc độ, quả thực không hợp thói thường.
Sau trận chiến vừa rồi, đám người cũng thăm dò đại khái được vu vi của Bạch Đế chỉ ở cảnh giới Thiên Tôn, còn chưa thành Thánh.
Nhưng khả năng né tránh cự ly ngắn và tốc độ bôn tập của y quả thực có thể so với Thánh nhân.
Đây chính là sức mạnh thần kỳ của điện quang thần ảnh bộ!
Đám người vốn chỉ xem vài dòng ghi chép miêu tả về điện quang thần ảnh bộ rải rác trong sách cổ, cũng không để ý lắm.
Nhưng hôm nay, bọn họ đã thực sự nhận thức được cái gì gọi là thiên hạ cực tốc. Đây là một trong những pháp thuật vô thượng với các tu sĩ thuộc tính lôi.
Nếu có thể học được môn pháp thuật này, khi chiến đấu với Tiên Thiên có thể đứng ở thế bất bại!
◇ ❖ ◇
Pháp môn trân quý vô thượng như vậy, nói truyền là truyền.
Hơn nữa còn là vui vẻ truyền thụ sau khi bị Thẩm Thiên đánh cho tê người.
Nhìn con rùa trắng cùng Thẩm Thiên, sắc mặt chư vị thiên kiêu đều có vẻ cổ quái: Đây chính là khí vận chi tử sao?
Rõ ràng là đánh người ta sưng u chi chít trên đầu, người ta còn khóc lóc van nài muốn đưa pháp thuật vô thượng cho ngươi.
Đãi ngộ của thiên mệnh với nhân vật chính thật đáng ghen tỵ!
Nhưng ghen tỵ cũng vô dụng. Hiển nhiên con rùa trắng này không phải loại lương thiện gì.
Thẩm Thiên đã đánh y ngã xuống bằng bản lĩnh thật, lại còn chừa cho y mấy phần mặt mũi.
Cho nên Bạch Đế mới thuận thế đi xuống, tiện tay kiếm chút thiện cảm, mới nguyện ý truyền thần ảnh bộ ra.
Đổi lại là người khác, đừng nói không làm gì được Bạch Đế, cho dù có đánh bại được Bạch Đế thật cũng đừng mong Bạch Đế sẽ tự nguyện truyền pháp.
Dù sao đây cũng là tuyệt chiêu áp đáy hòm của y. Không truyền ra ngoài được.
“Bổn Quy chính là thần thú dị chủng Hư Không Thiểm Điện Quy, trời sinh bổn mệnh đã có thần thông độn hư và điện ảnh.”
“Điện quang thần ảnh bộ này là pháp thuật vô thượng mà Kim Quang kết hợp ảo diệu hạch tâm trong Thần Tiêu Lôi Đế kinh, lĩnh ngộ điện ảnh trong bổn mệnh thần thông của bổn Quy mà hoàn thiện ra.”
“Trải qua quan sát, bổn Quy có thể xác định ngươi đã tu luyện Thần Tiêu Đế kinh tới cảnh giới viên mãn, ngưng tụ ra được năm hỗn nguyên thần lôi. Rất không tệ.”
“Với cơ sở hiện tại của ngươi, chỉ cần ngộ tính không quá kém, muốn luyện thành điện quang thần ảnh bộ trong vòng ba năm năm năm cũng không khó.”
Bạch Đế vắt hai chân trước ra sau lưng, bày ra bộ dáng trưởng bối đức cao vọng trọng, đi tới đi lui trước mặt Thẩm Thiên: “Đến lúc đó, tốc độ của ngươi sẽ nâng cao một bậc.”
Nói xong, Bạch Đế bèn truyền thụ từng khiếu môn trong điện quang thần ảnh bộ cho Thẩm Thiên.
Sau khi truyền thụ tất cả ảo diệu trong đó, Bạch Đế đắc ý nói: “Thế nào, mở rộng tầm mắt rồi chứ? Người bình thường bổn Quy cũng sẽ không truyền thụ đâu!”
“Học cho tốt, chỉ cần ngươi có thể lĩnh ngộ tám phần ảo diệu của môn công pháp này, phối hợp với hỗn nguyên thần lôi trong cơ thể, cũng đủ để phát huy ra tốc độ không thua gì Côn Bằng pháp.”
“Nếu ngươi có thể tu luyện môn bộ pháp này tới đại thành, lại phối hợp với vũ hóa tiên kim, khắp ngũ vực sẽ không có ai có thể tranh phong với ngươi về mặt tốc độ.”
“Đươngnhiên, điện quang thần ảnh bộ này cao thâm mạt trắc, nếu ngươi muốn lĩnh ngộ viên mãn chắc chắn không phải chuyện một sớm một chiều.”
“Ngươi không cần gấp, chỉ cần chăm chỉ luyện tập, lại thêm may mắm một chút, một năm nửa năm cũng có thể tiểu thành…”
Bạch Đế còn chưa nói hết, thân rùa đã ngẩn ra.
Bởi vì nó đã nhìn thấy, lúc này lôi đình màu vang kim óng ánh trải rộng quanh thân Thẩm Thiên, dường như bao bọc toàn thân hắn trong đó.
Bạch Đế có thể cảm nhận được rõ ràng thân thể Thẩm Thiên đang thay đổi trong đó, dần dần dung hợp cùng lôi đình, hư không.
Trong ba ngàn đại đạo, ưu thế về tốc độ của đại đạo lôi đình chiếm ưu thế khá rõ ràng.
Nguyên lý của điện quang thần ảnh bộ chính là lợi dụng bí pháp chuyển hóa thân thể mình thành trạng thái nửa lôi đình nửa hư không mà độn hành, từ đó diễn sinh tốc độ tới cực hạn.
Chỗ khó khăn nhất của môn bí pháp này là ở bước đầu tiên: Làm thế nào để chuyển hóa nhục thân thành trạng thái lôi đình, hư không.
Dù sao thì, muốn dung hợp thân thể huyết nhục vào lôi đình, hư không cũng không phải chuyện đơn giản.
Cho dù là Kim Quang Chuẩn Đế năm xưa, khi tu luyện muốn hoàn thiện môn công pháp này cũng phải bỏ ra cố gắng lớn lao, trọn vẹn mất mấy trăm năm mới có thể chính thức gọi là hoàn thiện.
Mà Bạch Đế lại có thể cảm giác được rõ ràng, lúc này nhục thân của Thẩm Thiên đã chuyển hóa.
Căn cứ vào tốc độ chuyển hóa lúc này, chỉ sợ không cần đến một thời ba khắc, Thẩm Thiên đã có thể triệt để nắm giữ áo nghĩa của điện quang thần ảnh bộ nhập môn.
Mà một khi nắm giữ được áo nghĩa nhập môn, tiếp theo muốn hoàn toàn nắm vững môn bí pháp này chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Cái này…. Như này…. Thế này quá nhanh đi!
Khóe miệng Bạch Đế điên cuồng run rẩy. Ban đầu y còn cho rằng tiểu tử Thẩm Thiên này chỉ có tốc độ nhanh, không ngờ lĩnh ngộ công pháp cũng nhanh như vậy.
Quả thực là bất huyền học mà!
Đúng thật là, nam nhân nhanh nhất ngũ vực, dù là phương diện nào cũng là nhanh nhất!
◇ ❖ ◇
“Lời tiền bối nói quả nhiên không sai, môn điện quang thần ảnh bộ này không hổ là pháp thuật cực tốc trong thiên địa, chỉ xét về tạo nghệ tốc độ thôi, thậm chí ẩn ẩn còn hơn cả côn bằng pháp.”
Hai mắt Thẩm Thiên sáng rực, tỏa ra ngân huy nhàn nhạt, mà thân thể cũng tỏa ra hào quang óng ánh.
Đó là vì hắn đang thúc giục tiên thiên đạo thể cùng tiên thiên đạo đồng, toàn lực thôi diễn điện quang thần ảnh bộ này, lĩnh ngộ áo nghĩa của nó.
Nói thẳng ra thì, mặc dù cái tên của môn bí pháp này hơi “kém” một chút, có thể vì gia hỏa có ngoại hiệu là “Kim Sắc Thiểm Quang” kia vẫn luôn rất kỳ hoa ở phương diện đặt tên.
Nhưng xét về tốc độ, nó tuyệt đối đạt tới trình độ kinh thế hãi tục!
Quanh thân thể Thẩm Thiên ngưng tụ từng đạo phù văn đặc thù, tương hợp với lôi đình và hư không.
Những phù văn này vừa xuất hiện, dường như toàn thân Thẩm Thiên hóa thành một đoàn lôi quang hư không, hoàn toàn biến mất trước mặt mọi người.
Vèo!
Một vệt thần quang hiện lên, chớp mắt Thẩm Thiên đã xuất hiện cách đó hơn trăm trượng.
Tốc độ kia đủ để khiến các cường giả cấp Thiên Tôn như Côn Minh, Côn Ngọc cảm thấy không thể bắt nổi.
Thế này sao gọi là điện quang tật bộ được? Phải gọi nó là thiểm hiện thuấn di mới đúng!
“Thế này… thế này là đã luyện thành rồi à?”