Chương 489 Chủ nhân, ta thật sự không làm cái gì hết á (2)
Diệp thiếu!"
"Chỉ cần ngươi có thể sáng lập ra một thời cơ để cho ta gặp mặt sư tôn của ngơi thì những chuyện còn lại ngươi cứ giao cho ta đi, ta cam đoan ta sẽ hoàn thành được nhiệm vụ này!"
Nhìn Diệp Phong, Sở Tâm Nguyệt cũng đưa ra lời cam đoan, dù sao, không cần biết là đối phương có mục đích gì, dù sao cũng là trời xui đất khiến cứu được mình, vậy thì ân tình này mình phải nhận, chớ đừng nói chi là người đứng ở cấp bậc cao như đối phương mà lại coi trọng nàng thì đó chính là đang nể mặt nàng, nếu như nàng còn không biết tốt xấu vậy thì có thể đi chết được rồi!
"Tiểu Kiếm!"
"Đưa nàng về Thần giới đi!"
Nghe được Sở Tâm Nguyệt cam đoan như vậy, Diệp Phong cũng hài lòng khẽ gật đầu, sau đó lên tiếng ra lệnh cho Diệp Tiểu Kiếm đang đứng ở ngoài cửa!
"Diệp thiếu!"
"Ta có một cái yêu cầu quá đáng, yêu cầu đó chính là ngươi có thể để cho Diệp Nhất tiễn ta về nhà hay không?"
Nhìn thấy kiếm khách cụt một tay đi tới, Sở Tâm Nguyệt lại vội vàng quay qua nhìn Diệp Phong hỏi thăm.
"Ngọa tào!"
"Nương môn này để mắt tới Diệp Nhất rồi hay sao?"
Nghe nói như thế, nhìn ánh mắt tràn ngập mong đợi của Sở Tâm Nguyệt, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó lập tức gọi Diệp Nhất đến đây!
Một lát sau!
"Mặc dù xuất hiện một xíu tình huống ngoài ý muốn nhưng cũng coi như là chính thức bắt đầu kế hoạch cứu vớt sư tôn lười biếng!"
"Tiếp theo thì phải tìm cơ hội để cho sư tôn đi ra ngoài lịch luyện mới được!"
Sau khi Diệp Nhất dẫn theo Sở Tâm Nguyệt rời đi, Diệp Phong cũng suy nghĩ xem mình nên làm như thế nào để Lạc Thiên Tuyết đi ra ngoài lịch luyện!
...
Một bên khác!
"Tiểu Thương Long!!!"
"Rốt cuộc thì ngươi có hiểu cái gì mới là cướp hay không, dưới tình huống thực lực của ngươi mạnh hơn xa người khác thì mới gọi là cướp được, hành vi của ngươi bây giờ, mẹ nó, hành vi này gọi là mua, hơn nữa còn là ta đi theo phía sau lưng ngươi điên cuồng tính tiền, bây giờ Tiên Linh Tinh ở trong tiên giới của ta cũng sắp bị ngươi xài hết rồi!"
Lúc này, Chu Khải bắt lấy Tiểu Thương Long, sau đó trực tiếp ấn nó lên trên bức tường lớn lớn tiếng khiển trách!
"Cái gì mà có mua hay không, ta hoàn toàn không hiểu như vậy là có ý gì!"
"Ta chỉ biết đây là ta dùng bản lĩnh của ta để cướp được, chuyện này thì có liên quan gì tới ngươi!"
"Ta cướp đến tay, đó chính là đồ của ta, ta muốn phá của!"
Nghe được Chu Khải răn dạy như vậy, Tiểu Thương Long lại cực kỳ không phục phản bác lại hắn!
"Mẹ nó!"
"Mẹ nó, ngươi lại nói là không có liên quan gì đến ta?"
"Nếu không phải ta đi theo sau lưng điên cuồng tính tiền cho ngươi thì bây giờ ngươi đã bị người ta làm thịt hấp, làm thành thịt kho tàu!"
Nghe được Tiểu Thương Long nói như vậy, đặc biệt là khi nhìn thấy dáng vẻ tức giận bất bình của đối phương, Chu Khải tức đến nỗi thân thể không bị khống chế mà rung động!
Hô!
Thở một hơi dài, Chu Khải nắm lấy cổ áo Tiểu Thương Long xách nó đứng dậy, trực tiếp đi về quán rượu, nếu như hắn không nói được vậy thì phải để cho Diệp Phong nói, nếu không hắn sợ lại nói một hồi nữa thì mình sẽ bị làm cho tức chết!
Trong phòng khách quán rượu!
"Diệp thiếu!"
"Chuyện đã xảy ra chính là như vậy!"
"Nhưng ta không thể nói rõ được, cái thằng quỷ nhỏ này vẫn không có tin ta, chuyện này vẫn nên để cho ngươi nói với hắn đi!"
Đi vào trong phòng khách, Chu Khải kể lại đầu đuôi mọi chuyện một lần, sau đó tức giận ngồi qua một bên, thầm nghĩ trong lòng: "Lần này để cho chủ nhân của ngươi nói cho ngươi biết, ta coi ngươi còn dám phản bác nữa hay không!"
"Sau này tiểu hoàng cẩu nhất định phải trở thành Chư Thiên Vạn Giới đệ nhất Kiếm Cẩu!"
"Phệ Huyết Đường Lang mặc dù biết luyện đan nhưng cảm thấy vẫn không được thú vị lắm, sau này vẫn phải giúp nó thay đổi mục tiêu cuối cùng!"
"Mà Tiểu Thương Long này lại mang tới dẫn dắt cho ta, không bằng ta sẽ bồi dưỡng nó thành thành Chư Thiên Vạn Giới đệ nhất Hãn Phỉ Long đi!"
Nghe Chu Khải nói xong, Diệp Phong lại suy nghĩ đến phương hướng trưởng thành trong tương lai của Tiểu Thương Long!
"Tiểu Thương Long!"
"Biểu hiện của ngươi rất không tệ!"
"Dựa vào năng lực của mình cướp được đó chính là bản lĩnh của ngươi!"
"Có thể cướp được vậy tại sao phải mua làm gì!"
Lúc này, xác định phương hướng trưởng thành của Tiểu Thương Long xong, Diệp Phong cũng cười tán dương Tiểu Thương Long.
???
Cái gì gọi là nó dựa vào năng lực của mình mà cướp được?
Là ta đi theo sau lưng đi cuồng tính tiền cho nó!
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Chu Khải đang ngồi bên cạnh cả người đều nghe choáng váng, tình huống này hoàn toàn không giống như những gì hắn nghĩ!
"Diệp thiếu!"
"Ngươi dạy dỗ như vậy là không đúng!"
"Nếu không phải ta điên cuồng tính tiền cho nó thì nó đã bị người ta bắt đi lâu rồi!"
"Muốn cướp bóc thì thực lực của bản thân rất là quan trọng, chuyện này ngươi phải nói rõ ràng với nó chứ!"
Sau khi tỉnh táo lại, Chu Khải cũng một mặt lo lắng nhắc nhở Diệp Phong.
"Chu Khải huynh!"
"Nếu như người đi cướp đồ của người khác mà lại phát hiện ra mình không phải là đối thủ của đối phương thì ngươi sẽ làm cái gì?"
Nghe được Chu Khải hỏi như vậy, Diệp Phong thần sắc bình thản hỏi thăm.
"Đương nhiên là để Mễ lão xuất thủ!"
"Mễ lão thân là người hộ đạo của ta, ngoại trừ bây giờ, thời gian còn lại gần như đều sẽ âm thầm đi theo bảo vệ ta!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm như vậy, Chu Khải cũng nói thẳng ra ý nghĩa của mình.
"Cho nên, Mễ lão xuất thủ chính là giúp ngươi trả tiền thật sao?"
Diệp Phong nghe xong thì tiếp tục hỏi.
"Sao có thể như vậy được, nếu như ta đã muốn cướp vậy thì sao còn trả..."
Nói đến đây, Chu Khải bỗng nhiên sững sờ ngay tại chỗ, bởi vì bây giờ hắn mới kịp phản ứng lại, nếu như Tiểu Thương Long bị bắt, Diệp Phong tuyệt đối sẽ xuất thủ!
Mà nghĩ đến người hộ đạo có thực lực kinh khủng bên cạnh Diệp Phong, Chu Khải dám cam đoan, toàn bộ Không Linh Thành cũng không có ai có thể đỡ được một chiêu của đối phương!
"Mẹ nó!"