← Quay lại trang sách

Chương 490 Chư Thiên Vạn Giới đệ nhất Hãn Phỉ Long

Hóa ra những số tiền ta đã trả là mất trắng hay sao?"

Nghĩ đến những Tiên Linh Tinh mà mình đã tiêu xài, Chu Khải cảm thấy mình như một đồ đần!

"Chủ nhân!"

"Ngươi đổi một người khác đến dạy ta đi!"

"Ta sợ nếu như còn để cho hắn dạy ta nữa thì sẽ dạy hư ta mất!"

Lúc này, Tiểu Thương Long đang đứng ở bên cạnh cũng nhìn về phía Diệp Phong, vẻ mặt thành thật lên tiếng nói.

???

Đổi thành người khác?

Mẹ nó, ta dậy hư ngươi?

Bây giờ ngươi đã hư thành cái quái gì rồi ngươi còn không biết sao, còn cần ta dạy hư ngươi?

Nghe được Tiểu Thương Long nói như vậy, biểu cảm trên mặt Chu Khải như không thể tin vào tai của mình, phải biết, từ đầu tới đuôi, hắn dạy dỗ tuyệt đối là chính xác nhất, sao bây giờ lại trở thành vấn đề của hắn rồi?

"Vậy thì về Thánh Địa đi!"

"Để Cẩu ca và Lang ca của ngươi dạy ngươi!"

"Hẳn là bọn họ có thể dạy tốt cho ngươi!"

Nghe được Tiểu Thương Long nói như vậy, Diệp Phong cũng cảm thấy Chu Khải không thể dạy được Tiểu Thương Long, vậy còn không bằng trực tiếp ném cho tiểu hoàng cẩu và Phệ Huyết Đường Lang!

"Diệp thiếu!"

"Vậy ta có cần đi theo về Thánh Địa hay không?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, bên cạnh, Chu Khải cũng vội vàng hỏi thăm.

"Về!"

"Ý tưởng phá của của ngươi quá kém!"

"Vừa khéo trở lại Thánh Địa, ta gọi những người khác giúp ngươi một chút!"

"Nhưng mà chúng ta phải trở về vào khoảng giờ này ngày mai, bởi vì trường thương của Tiểu Thương Long còn chưa có chế tạo xong!"

Nói xong, Diệp Phong đẩy Tiểu Thương Long và Chu Khải ra khỏi phòng mình, còn bản thân hắn thì trực tiếp nằm dài trên giường nghỉ ngơi.

...

"Tiểu Thương Long, ngươi lại muốn làm gì nữa?"

Nhìn thấy Tiểu Thương Long trực tiếp đi xuống lầu dưới, Chu Khải cũng cực kỳ sụp đổ hô to lên.

"Trước đó ta nghe những người đó nói có một chỗ tên là phủ thành chủ có rất nhiều bảo bối cho nên ta chuẩn bị đi qua phủ thành chủ đó cướp một đợt!"

Nghe được Chu Khải hỏi thăm, Tiểu Thương Long cũng vẻ mặt hưng phấn nói ra ý nghĩ của mình!

"Mẹ nó!"

"Mẹ nó, ngươi bệnh tâm thần hả!"

"Đó chính là phủ thành chủ, thành chủ Không Linh Thành này là một cường giả Tiên Kiếp Cảnh Tam Trọng đỉnh phong, mẹ nó, ngươi cũng biết chọn chỗ lắm!"

Nhìn thấy Tiểu Thương Long chạy xuống lầu dưới, Chu Khải nhìn phòng của Diệp Phong một chút, cuối cùng vẫn cắn răng đi theo, không cần biết đến lúc đó tiểu nữ hài ăn kẹo que đó sẽ xuất thủ hay không nhưng Diệp Phong đã giao Tiểu Thương Long cho hắn, hắn phải chịu trách nhiệm!

"Đại, đại nhân!"

Mới vừa đi ra khỏi quán rượu, khi Chu Khải nhìn thấy Diệp Tiểu Đường bỗng nhiên xuất hiện cũng ngăn cản đường đi của mình, trên mặt lộ vẻ cung kính hô lên một tiếng.

"Đây là một trăm tấm Thập Phẩm Cửu Giai Đạo Thiết Tiên Lục!"

"Là chủ nhân để cho ta giao cho ngươi!"

"Chủ nhân còn nhờ ta truyền lời lại cho ngươi, kim sắc truyền thuyết dùng đạo thiết tiên lục này, ngươi có thể cảm nhận nó trước một chút!"

"Cùng đi phủ thành chủ, Tiểu Thương Long đoạt của nó, ngươi trộm cướp của ngươi, xảy ra vấn đề, ta sẽ ra tay!"

Đưa tiên giới chứa một trăm tấm đạo thiết tiên lục tiên cho Chu Khải, sau đó Diệp Tiểu Đường cũng lặp lại những gì mà Diệp Phong đã dặn dò!

Nói xong, trong mắt Diệp Tiểu Đường cũng lóe lên vẻ kính nể, thầm nghĩ trong lòng: "Một hồi Tiểu Thương Long ra sức đoạt ở ngoài sáng, Chu Khải này lại từ một nơi bí mật gần đó dùng sức trộm cướp, mà tất cả những chuyện này đều nằm trong khống chế của chủ nhân, không thể không nói, chủ nhân thật quá sành chơi!"

Mà bên cạnh, Chu Khải nhìn tiên giới trong tay, trên mặt lại dần dần toát ra vẻ kích động, bởi vì hắn có một cái phỏng đoán to gan, đó chính là rất có thể kim sắc truyền thuyết có liên quan đến Diệp Phong!

"Đại nhân yên tâm, ta nhất định sẽ trộm sạch bọn họ ngay cả quần cũng không để lại!"

Nói xong, Chu Khải lập tức mang theo thần sắc kích động đuổi theo Tiểu Thương Long!

...

Phủ thành chủ, thư phòng!

"Lương thành chủ!"

"Chỉ cần ngươi đồng ý chơi trò chơi này thì những Tiên Linh Thạch, Tiên Linh Tinh, tiên quáng, tiên thảo, đan dược vân vân này đều sẽ là của ngươi!"

"Cho nên, ngươi dám chơi không?"

Diệp Tiểu Bạch mặc một bộ áo trắng giống như cười mà không phải cười nhìn nam tử trung niên trước mắt hỏi.

"Ngươi rốt cuộc là ai?"

"Tại sao lại muốn chơi trò chơi kì lạ này với ta?"

Tra xét xong các loại cực phẩm Tiên Linh Thạch, cực phẩm Tiên Linh Tinh, tiên quáng phẩm cấp cao, tiên thảo, đan dược ở trong mười cái tiên giới trước mắt, Lương Xuyên cũng vẻ mặt ngưng trọng nhìn về phía Diệp Tiểu Bạch hỏi thăm.

Bởi vì đồ ở trong mười cái tiên giới này có giá trị quá kinh khủng, không nói khoa trương một chút nào, một khi đồ bên trong truyền đi thì phủ thành chủ này của hắn sẽ bị đốt giết cướp đoạt một trăm lần!

Hơn nữa, hắn cảm nhận được trên người nam tử áo trắng thần bí ở trước mắt một cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt, hắn dám cam đoan mình tuyệt đối không phải là đối thủ của đối phương!

"Ta là người như thế nào cũng không quan trọng!"

"Mà ngươi hẳn là cũng phi thường rõ ràng, nếu như ta muốn cướp phủ thành chủ của ngươi thì ngươi hoàn toàn không cản được ta!"

"Cho nên ta cũng không phải là mang theo địch ý đến đây!"

"Vẫn là câu nói đó, nếu như ngươi chấp nhận chơi cái trò chơi này, vậy thì hãy bắt đầu giấu những thứ này ở các nơi trong phủ thành chủ đi, sau hai giờ, nếu như không bị tìm ra được thì đều là của ngươi!"

"Đương nhiên, tất cả bảo vật trong phủ thành chủ của ngươi cũng nằm trong trò chơi này, ngươi cũng phải giấu hết toàn bộ chúng nó đi, nếu như vẫn còn để ở trong bảo khố đến lúc đó ta sẽ phá bỏ trận pháp phòng ngự, có bị cướp đi cũng không thể trách chúng ta được!"

"Năm!"

"Bốn!"

"..."

Nói xong, Diệp Tiểu Bạch trực tiếp bắt đầu đếm ngược, đây là chút thời gian cuối cùng mà hắn cho đối phương để cân nhắc!

"Ta tiếp nhận!"

"Nhưng mà ta cần nửa giờ thời gian chuẩn bị!"

Khi Diệp Tiểu Bạch đếm tới một, Lương Xuyên cũng cắn răng, rốt cục làm ra quyết định!

"Tốt!"