← Quay lại trang sách

Chương 491 Nên đoạt thì đoạt, nên trộm lén thì trộm, đừng có đứng ngây ra đó nữa

Nửa giờ sau, người của chúng ta sẽ tiến vào phủ thành chủ bắt đầu cái trò chơi này, ngươi phải dặn dò người trong phủ của ngươi trước!"

Nói xong, Diệp Tiểu Bạch trực tiếp quay người rời khỏi thư phòng.

"Xem ra phải chuẩn bị cho tốt một chút!"

"Ta sống lâu như vậy, đây là lần đầu tiên gặp được chuyện kỳ lạ như thế!"

Nhìn Diệp Tiểu Bạch rời đi, Lương Xuyên cất mười cái tiên giới ở trên bàn sau đó rời khỏi thư phòng, đi thẳng đến hướng bảo khố đặc thù của phủ thành chủ!

...

Trong phòng khách quán rượu!

"Cái trò chơi này có thể giúp ta lãng phí không ít thứ!"

"Còn có thể để cho Chu Khải sử dụng đạo thiết tiên lục trân quý như vậy để chơi trò chơi!"

"Cuối cùng những thứ mà Tiểu Thương Long cướp được thì sẽ dùng để phá của!"

"Càng quan trọng hơn là sau chuyện này ta còn có thể nhận được ban thưởng hành vi phá của!"

Nghĩ đến trò chơi nhỏ có thể một đá ném trúng bốn con chim của mình hoàn mỹ như vậy, Diệp Phong cũng nhịn không được mà muốn khen mình, hắn cảm thấy nếu như mình nhận được một cái hệ thống ở phương diện khác thì sẽ làm mai một tài năng phá của của mình!

Một bên khác!

"Chu đại ngốc!"

"Tại sao ta lại có cảm giác là chúng ta cứ đi vòng vòng ở đây?"

Khi phát hiện mình lại đi tới một cái cửa hàng quen thuộc một lần nữa, Tiểu Thương Long trưng vẻ mặt vô cùng nghi hoặc ra hỏi thăm Chu Khải.

???

Chu đại ngốc?

Không gọi ta một tiếng Chu ca ca còn chưa tính, vậy mà gọi ta là Chu đại ngốc?

Nghe được Tiểu Thương Long gọi mình như vậy, Chu Khải tức đến chỉ hận không thể trực tiếp đá đối phương hai cái!

"Trận pháp!"

"Nhớ kỹ, cái này tên là trận pháp, hình như chúng ta đi vào trong mê trận của người khác!"

Cố nén lửa giận trong lòng, Chu Khải cũng giải thích cho Tiểu Thương Long.

"Trận pháp?"

"Mê trận?"

Tiểu Thương Long nghe xong cũng tỏ vẻ không hiểu, sau đó nhìn về phía Chu Khải hỏi: "Cho nên phải làm như thế nào mới có thể đi ra ngoài?"

"Sao ta biết được cách đi ra ngoài được?"

"Ngồi ở chỗ này chờ Diệp thiếu tới cứu chúng ta đi!"

Nghe được Tiểu Thương Long tra hỏi như vậy, Chu Khải cũng tức giận đáp lại nó.

"Cái gì cũng phải dựa vào chủ nhân!"

"Sao ngươi lại vô dụng như vậy chứ?"

Nghe được Chu Khải nói như vậy, Tiểu Thương Long cũng tỏ vẻ khinh thường nói!

"Ừm?"

"Chu đại ngốc, ngươi tìm cái gì đó?"

Nhìn thấy Chu Khải tìm kiếm khắp nơi, Tiểu Thương Long cũng một mặt hiếu kì hỏi thăm.

"Thương của ta đâu!"

"Hắc Huyền Phá Long Thương của ta đâu!"

"Mẹ nó, ta đâm chết cái đồ khốn nạn ngươi!"

Lấy Hắc Huyền Phá Long Thương toàn thân màu đen từ trong tiên giới ra, Chu Khải lập tức đuổi theo Tiểu Thương Long đã chạy xa!

Cách đó không xa, trên nóc nhà!

Nhìn phía dưới Chu Khải cầm trường thương trong tay đang đuổi theo Tiểu Thương Long, Diệp Tiểu Đường cũng nhịn không được cười nói: "Thanh niên ngu ngốc và rồng ngu ngốc đuổi đánh nhau, rất biết cách hưởng thụ!"

Nửa giờ sau!

"A?"

"Chu đại ngốc, mẹ nó đừng đuổi!"

"Hình như chúng ta chạy ra ngoài!"

Phát hiện cửa hàng xung quanh không còn lặp lại như trước đó nữa, Tiểu Thương Long cũng dừng lại nhắc nhở Chu Khải đang cố ý không đuổi kịp nó ở sau lưng.

"Vậy còn chờ gì, nhanh đi phủ thành chủ!"

Nghe được Tiểu Thương Long nhắc nhở, Chu Khải cũng phát hiện tình huống này, sau đó cất Hắc Huyền Phá Long Thương, cấp tốc chạy tới phủ thành chủ!

Một lát sau!

"Tiểu Thương Long!"

"Cửa lớn phủ thành chủ có hai tên cường giả Tiên Vương Cảnh trông coi, chúng ta muốn đi vào chỉ sợ cũng là một chuyện..."

Lời còn chưa nói hết thì Chu Khải đã nhìn thấy Tiểu Thương Long đi thẳng đến cửa lớn của phủ thành chủ, chuyện này khiến cho hắn không nhịn được mà cười lạnh nói: "Đúng là con rồng nhỏ ngu ngốc chuyện gì cũng không biết, nếu như ngươi có thể thuận lợi đi vào trong đó, mẹ nó, sau này ta trực tiếp đổi tên thành Chu đại..."

"Ngọa tào!"

"Mẹ nó, vậy mà đi vào được?"

"Hai cường giả Tiên Vương Cảnh đó mắt mù sao?"

Không đợi Chu Khải nói ra chữ ngốc sau cùng, hắn lập tức trợn tròn hai con mắt lên nhìn Tiểu Thương Long trực tiếp đi vào phủ thành chủ, toàn bộ quá trình không hề bị ngăn cản lại một chút nào!

"Ta cũng đi thử xem?"

Nghĩ đến đây, Chu Khải cắn răng, sau đó cũng trực tiếp đi thẳng đến chỗ cửa lớn phủ thành chủ.

"Cái này là tình huống như thế nào?"

"Cố ý thả chúng ta đi vào?"

Đi tới trước cửa phủ thành chủ, khi Chu Khải phát hiện hai tên thủ vệ Tiên Vương Cảnh lại trực tiếp quay đầu qua chỗ khác, hoàn toàn không thèm nhìn hắn thì hắn bị kinh hãi thật sự!

Cực kỳ thuận lợi đi vào phủ thành chủ, sau đó khi Chu Khải phát hiện Tiểu Thương Long phát hiện được không ít tiên thảo ở trên một cái giả sơn, sau đó để vào trong ngực của mình ngay trước mặt của mười tên thủ vệ tuần tra, hắn hoàn toàn không dám tin vào đôi mắt của mình!

Hắn rất muốn hỏi mười tên thủ vệ tuần tra đó một câu, mắt của các người đều mù hết rồi sao?

"Tiểu hữu!"

"Ngươi còn đang nhìn cái gì, nên đoạt thì đoạt, nên vụng trộm thì trộm, đừng có đứng ngây ngốc ra đó làm gì nữa!"

Đúng lúc này, một giọng nói tràn đầy vẻ trêu đùa bỗng nhiên vang lên ở sau lưng của Chu Khải.

"Ngươi là... thành chủ Lương Xuyên?"

"Ngươi không ngăn cản chúng ta, còn cổ vũ chúng ta?"

Khi Chu Khải quay người nhìn thấy người đang đứng ở sau lưng mình thì biểu cảm trên mặt của hắn như không thể tin vào đôi tai của mình!

"Tại sao phải ngăn cản các ngươi?"

"Các ngươi cứ việc yên tâm, chỉ cần có thể lấy tới tay thì đó chính là đồ của các ngươi, ta tuyệt đối sẽ không ngăn cản các ngươi lấy đi!"

Nhìn vẻ mặt mộng bức của Chu Khải, Lương Xuyên cũng cười lên tiếng nói, đồng thời trong lòng cực kỳ đắc ý nghĩ: "Năm cái tiên giới chứa bảy thành bảo vật đã bị ta giấu trong quần của mình, trò chơi lần này các ngươi hoàn toàn không có khả năng thắng được!"