← Quay lại trang sách

Chương 566 Lạc Thánh Chủ, cổng Thánh Địa các ngươi có độc

So với Vũ Lang sư đệ kim ốc giấu thương thì yếu đến phát nổ!"

Lúc này, Đồ Mãng cũng nhịn không được mà âm thầm cảm thán.

Chờ chút!

Tại sao ta lại cảm thấy người mà Vũ Lang sư đệ đang khiêng có chút quen mắt?

Đúng lúc này, ánh mắt của Đồ Mãng rơi vào trên người của Hồng Lão Lục đang hôn mê.

"Vũ Lang sư đệ!"

"Mặc dù có chút mạo muội nhưng ngươi có thể lật hắn lại để cho ta xem dáng vẻ của hắn như thế nào hay không?"

Khi Đồ Mãng càng nhìn càng cảm thấy quen mắt nhưng lại không nhớ nổi rốt cuộc đối phương là ai, hắn trực tiếp nói với Vũ Lang.

"Đồ Mãng sư huynh!"

"Cái này thì có gì mà mạo muội hay không mạo muội!"

"Gia hỏa này lén lén lút lút xông vào Thánh Địa chúng ta, cho nên ta mới bắt hắn về đây, chuyện này hoàn toàn không giống như ngươi nghỉ!"

Nghe được Đồ Mãng nói như vậy, Vũ Lang cũng vội vàng giải thích rõ, hắn cảm thấy nếu như hắn không giải thích rõ ràng thì nỗi oan này hắn sẽ không bao giờ rửa sạch được!

Nói xong, Vũ Lang cũng trực tiếp ném Hồng Lão Lục mà hắn đang khiêng trên vai xuống đất.

"Ngọa tào!"

"Vũ Lang sư đệ, hắn chính là lão Lục sư huynh mà ta nói với ngươi đó!"

Khi Đồ Mãng nhìn thấy người này lại là Hồng Lão Lục thì trên mặt cũng lộ vẻ khiếp sợ mà nhìn Vũ Lang kinh hô lên.

???

Lão Lục sư huynh?

Hắn chính là lão Lục sư huynh theo chân đám người của Thánh Địa ra ngoài làm việc?

Nghe được Đồ Mãng nói như vậy, Vũ Lang cả người đều choáng váng!

Hắn, tiểu sư đệ nhỏ nhất Tinh Hồn Phong!

Dựa vào một tay chưởng đao thuần thục, không chỉ đánh ngã tất cả sư huynh một lần, vốn là có một người đã lọt lưới nhưng ai mà ngờ được bây giờ cũng bị gom góp vào!

"Ừm?"

"Chóng mặt quá!"

"Sao Tiểu Cước đại nhân còn chơi đánh lén?"

Đúng lúc này, Hồng Lão Lục cũng mơ mơ màng màng tỉnh lại, hắn thấy, Tinh Hồn Phong chỉ có hai người Đồ Mãng và Diệp Tiểu Cước, mà có thể vô thanh vô tức đánh ngã hắn thì chỉ có một mình Diệp Tiểu Cước có thể làm được, dù sao thực lực của Đồ Mãng kém xa hắn!

Mà Vũ Lang đang đứng bên cạnh nghe nói như vậy thì hai mắt tỏa sáng, trực tiếp quỳ xuống trước mặt Đồ Mãng, sau đó trên mặt lộ vẻ cầu khẩn truyền âm nói với Đồ Mãng: "Đồ Mãng sư huynh, hãy để Tiểu Cước đại nhân gánh nỗi oan này đi!"

"Vũ Lang sư đệ học được thói xấu của Trần Phàm!"

"Mẹ nó, quỳ rất là điêu luyện!"

Nghe nói như thế, lại nhìn Vũ Lang vẻ mặt cầu khẩn quỳ dưới đất, Đồ Mãng cũng cười gật đầu đồng ý.

(Diệp Tiểu Cước: Hai tên khốn kiếp các ngươi, ta ở chỗ này bị đánh, ở bên kia các ngươi còn muốn cho ta gánh tội thay, đúng là các ngươi không làm một chuyện nào của người làm hết!)

"A?"

"Đồ Mãng sư huynh, vị này là ai?"

"Còn nữa, Tiểu Cước đại nhân đâu?"

Sau khi triệt để tỉnh táo lại, Hồng Lão Lục nhìn thấy Đồ Mãng và Vũ Lang đã đứng dậy đang đứng ở bên cạnh mình thì hơi nghi hoặc một chút, lên tiếng hỏi thăm.

"Lão Lục!"

"Vị này là Vũ Lang sư đệ, là tiểu sư đệ nhỏ nhất của Tinh Hồn Phong chúng ta!"

"Về phần Tiểu Cước đại nhân, sau khi hắn đánh ngất xỉu ngươi thì có việc phải đi ngay, hẳn là trong thời gian ngắn sẽ không trở về!"

"Đúng rồi, trong lúc ngươi hôn mê thì Vũ Lang sư đệ cõng ngươi về!"

Nghe được Hồng Lão Lục hỏi thăm, Đồ Mãng cũng cười giải thích.

???

Đánh ta ngất xỉu rồi chạy?

Tiểu Cước đại nhân thật mẹ nó chó!

Nghe được Đồ Mãng nói như vậy, Hồng Lão Lục mắng thầm trong lòng.

"Mẹ nó!"

"Những người mà ta đưa về đều là người gì!"

"Đều biết chơi như vậy?"

Lúc này, Diệp Phong sử dụng đỉnh cấp ẩn nấp tiên lục nhìn thấy hết toàn bộ quá trình thì trên mặt cũng tỏ vẻ chấn kinh.

"Được rồi!"

"Để cho bọn họ tự chơi với nhau đi!"

"Ta phải tranh thủ lãng phí sạch sản phẩm bại gia hôm nay đi!"

Nói xong, Diệp Phong trực tiếp rời khỏi Tinh Hồn Phong, đi thẳng đến lối vào Thánh Địa.

"Một ngàn trận kỳ mê trận, sau khi kích hoạt thì chỉ có thể duy trì được năm canh giờ!"

"Vậy thì tất cả đều đặt ở cửa vào Thánh Địa đi!"

"Chính là không khốn người, chính là tùy tiện để, chính là chơi!"

Đi vào cửa vào Thánh Địa, nghĩ đến buổi trưa ngày mai đám người của Thánh Địa mới chạy về Thánh Địa, Diệp Phong cũng trực tiếp đặt sản phẩm bại gia hôm nay là một ngàn mặt trận kỳ mê trận kích hoạt sau đó đều đặt ở chỗ này!

"Đinh! Tuyên bố nhiệm vụ ngẫu nhiên, gần Ngọc Linh Thành ở Đệ Ngũ Tiên Vực sẽ xuất hiện một di tích thượng cổ, mời túc chủ tìm kiếm được Vạn Niên Huyền Băng Lộ bên trong di tích thượng cổ, nhiệm vụ thành công ban thưởng một lượng lớn điểm phá sản, ban thưởng một lượng lớn Thăng Tiên Đan, nhiệm vụ thất bại, không trừng phạt, thời gian nhiệm vụ, ba ngày!"

Ngay lúc Diệp Phong đặt một ngàn trận kỳ mê trận đã kích hoạt xong thì tiếng nhắc nhở ban bố nhiệm vụ của hệ thống bỗng nhiên vang lên trong đầu của hắn.

"Ừm?"

"Di tích thượng cổ?"

"Nhiệm vụ này có chút thú vị!"

Sau khi biết được tình huống của nhiệm vụ thì Diệp Phong cũng trực tiếp giải trừ hiệu quả của ẩn nấp tiên lục sau đó cho hệ thống gọi Diệp Tiểu Cước ra.

"Chủ nhân!"

"Sau khi đưa ngài qua đó thì có thể để cho ta ở lại Thánh Địa một chút không?"

Sau khi Diệp Tiểu Cước ra ngoài, khi biết được nhu cầu của Diệp Phong thì cũng lên tiếng hỏi thăm.

"Ở lại một hồi?"

Nghe được Diệp Tiểu Cước hỏi như vậy, Diệp Phong cũng sững sờ, sau đó nghĩ đến vừa nãy Vũ Lang liên thủ với Đồ Mãng để Diệp Tiểu Cước gánh oan thì cười nói: "Một hồi ra chân thì nhớ nhẹ một chút!"

Một lát sau!

Khi Diệp Phong rời đi một lát, bóng dáng Lạc Thiên Tuyết và Tôn Trường Thanh xuất hiện ở nơi xa, theo khoảng cách Thánh Địa càng ngày càng gần, hai người nhanh chóng bước vào phạm vi của cái trận kỳ mê trận thứ nhất.

"Lạc Thánh Chủ, chớ hoảng sợ!"

"Loại mê trận này không là gì với ta, xem ta suy tính ra lộ tuyến phá trận!"

Phát hiện hoàn cảnh xung quanh xảy ra thay đổi trong nháy mắt, hai người cũng nhận ra được mình đã đi vào trong trận pháp, mà Tôn Trường Thanh cũng trực tiếp vỗ bộ ngực cam đoan có thể thuận lợi đi ra khỏi mê trận!

Mấy phút sau!