← Quay lại trang sách

Chương 634 Vừa tới Đệ Tam Tiên Vực thì đã gặp được thí sinh thích hợp? (2)

Nghe nói như thế, Chu Dương cả người đều muốn điên rồi, hắn cảm thấy mình không thể tiếp tục nữa, dù sao cũng là do mình trang bức mà ra, bây giờ mình phải nghĩ cách để giải quyết mới được!

"Đại ca!"

"Ta thẳng thắn!"

"Thật ra thì những lời ta vừa mới nói chỉ là ta đang khoác lác mà thôi, đừng nói là một ngày ăn một quả, ta một năm cũng không có một quả để mà ăn!"

"Mà lần này ra ngoài cũng là vì đã gần ba năm không ăn được nó cho nên ta mới nghĩ đi ra ngoài thử vận may xem có thể gặp được một quả hay không!"

Trầm tư một lát, Chu Dương cũng cắn răng, trực tiếp nhìn về phía Diệp Phong nói thật ra!

Nói xong, Chu Dương và Phong thúc đang ngồi ở bên cạnh trên mặt đều lộ ra vẻ khẩn trương, bọn họ không biết Diệp Phong có thể vì chuyện này mà tức giận sau đó trực tiếp xuất thủ với bọn họ hay không!

"Hóa ra ngươi không có!"

"Nhưng mà ta có, ngươi có muốn hay không?"

Ngay lúc Chu Dương và Phong thúc lo lắng đề phòng chờ đợi Diệp Phong thẩm phán thì lại nghe được Diệp Phong nói một câu như vậy, chuyện này khiến cho trên mặt của hai người đều lộ ra vẻ kinh ngạc quay đầu qua nhìn Diệp Phong.

"Đại ca!"

"Người trong đồng đạo?"

Ngẩn ra một chút, Chu Dương lại bỗng nhiên nói một câu như vậy.

Ba!

Đúng lúc này, Phong thúc đang đứng ở bên cạnh tức giận đến trực tiếp quất một bàn tay vào đầu Chu Dương, sau đó mắng to: "Chu thiếu, ngươi mau câm miệng lại đi, sao vị thiếu gia này có thể là người trong đồng đạo với ngươi được, ngươi thích khoác lác không có nghĩa là người khác cũng thích khoác lác giống như ngươi đâu!"

Lúc này, Phong thúc thật sự muốn điên rồi, đối phương không có tức giận đã lại kết quả vô cùng tốt rồi, nhưng mà hắn hoàn toàn không ngờ được là Thiếu chủ ngu ngốc này của mình lại hoài nghi đối phương nói như vậy cũng là đang khoác lác!

Cho dù đối phương là đang khoác lác thực thì ngươi cũng phải nói hùa theo đối phương sao có thể phun ra một câu người trong đồng đạo như thế được!

Ha ha ha!

Nhìn Phong thúc đang tràn đầy khẩn trương một chút sau đó lại nhìn mặt mũi tràn đầy ủy khuất của Chu Dương một chút, Diệp Phong cũng nhịn không được phá lên cười nói: "Phong thúc đúng không, đừng khẩn trương như vậy, ta rất thích những người có tính cách khoác lác giống như là Chu thiếu!"

Mặc dù nói như vậy nhưng trong lòng Diệp Phong lại âm thầm nghĩ: "Thần mẹ nó người trong đồng đạo, ngươi là khoác lác, nhưng lão tử có hàng thật, gia hỏa này thu vào Bại Gia Môn, sau này hãy để hắn ra ngoài tự mình chơi đi, không thể mang hắn về tông môn, nếu không thì không biết sẽ có bao nhiêu người bị hắn dạy hư!"

"Chu thiếu!"

"Ngươi cũng đừng kêu ta đại ca, gọi ta là Diệp thiếu là được!"

"Vẫn là câu nói đó, trong tay của ta có Độc Giác Huyền Trư Đản, hơn nữa còn có rất nhiều, ngươi có muốn hay không?"

Lúc này, Diệp Phong cũng nhìn về phía Chu Dương hỏi thăm lần nữa.

"Muốn!"

"Diệp thiếu, chỉ cần trong tay ngươi có hơn nữa ngươi còn chuẩn bị bán ra thật thì có bao nhiêu ta muốn mua bấy nhiêu!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Chu Dương cũng vẻ mặt thành thật đáp lại, lời này hắn cũng không phải đang khoác lác, bởi vì hắn thấy cho dù Diệp Phong có thì chắc chắn cũng sẽ không nhiều được bao nhiêu, cho nên hắn cho rằng tông môn nhà mình tuyệt đối có thể mua nổi!

"Có thể!"

"Nhưng mà giao dịch này lát nữa chúng ta sẽ bàn lại sau!"

"Bây giờ ta muốn chơi một trò chơi nhỏ với ngươi, chỉ cần ngươi có thể thắng được ta một lần thì ta sẽ tặng miễn phí cho ngươi một quả Độc Giác Huyền Trư Đản, thế nào, có muốn chơi hay không?"

Nghe được Chu Dương trả lời, Diệp Phong cũng vẻ mặt ý cười hỏi thăm.

"Ừm!"

"Còn có chuyện tốt như thế này?"

Nghe được lời đề nghị này của Diệp Phong, trong nháy mắt Chu Dương cũng thấy hứng thú, sau đó vội vàng nói: "Diệp thiếu, ta muốn chơi!"

Một lát sau!

Xích Ô Thành, ngoài mười dặm thành đông!

"Diệp thiếu!"

"Bày ra như thế hay sao?"

Khi Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư đem mười quả Độc Giác Huyền Trư Đản cao nửa người bay thành hình tam giác như bình chơi bowling thì quay qua nhìn Diệp Phong đang đứng cách đó không xa lên tiếng hỏi thăm.

(Hình tam giác: Hàng thứ nhất một quả, hàng thứ hai hai quả, hàng thứ ba ba quả, hàng thứ tư bốn quả…)

"Không sai!"

"Chính là như vậy!"

"Ngươi đứng im tại đó đừng cử động, chuẩn bị lát nữa sẽ bổ sung bình trứng bất cứ lúc nào!"

Nghe được Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư nói như vậy, Diệp Phong cũng cười lớn lên tiếng đáp lại.

???

Làm gì!

Bọn họ đang muốn làm gì đó!

Đây là trò chơi nhỏ mà Diệp thiếu nói hay sao?

Nhìn mười quả Độc Giác Huyền Trư Đản đang được bày ra thành hình tam giác ở đối diện mình, không biết tại sao nhưng Chu Dương đột nhiên cảm thấy có chút bất an khó hiểu, hơn nữa lúc này trong lòng của hắn cũng cực kỳ chấn kinh, hắn hoàn toàn không ngờ được là mẹ nó những gì mà diệp phong nói không phải là đang khoác lác mà là trong tay có hàng thật sự!

"Chu thiếu!"

"Bên kia đã chuẩn bị xong!"

"Tiếp theo, ta sẽ nói cho ngươi biết quy tắc của trò chơi!"

Nói đến đây, Diệp Phong trực tiếp lấy ra một quả Độc Giác Huyền Trư Đản, sau đó lên tiếng nói ra: "Một hồi hai người chúng ta sẽ gia trì tiên lực vào trong Độc Giác Huyền Trư Đản trước mặt, sau đó dưới tình huống không sử dụng thần thức chúng ta sẽ cầm Độc Giác Huyền Trư Đản được gia trì tiên lực trong tay lăn đi tới, nếu như ai có thể dùng số lần ít nhất đụng nát toàn bộ mười quả Độc Giác Huyền Trư Đản trước mặt thì coi như người đó thắng!"

Choáng váng!

Nghe được Diệp Phong giảng giải quy tắc của trò chơi xong thì Chu Dương đang đứng ở bên cạnh trực tiếp nghe đến choáng váng!

Cái này mà là chơi đùa cái gì, mẹ nó cái này là đang phá của thì đúng hơn, đây chính là Độc Giác Huyền Trư Đản, là món ngon mà đã ba năm nay hắn không ăn được bây giờ lại phải lấy ra để đập chơi?

Đây là chuyện mà người có thể làm ra được hay sao?

"Diệp thiếu!"