Chương 637 Chu thiếu, không phải là ngươi mua không nổi đó chứ
Lúc này, Chu Dương cũng tài đại khí thô nhìn Diệp Phong nói ra ý nghĩ của mình.
"Lần này Thiếu tông chủ kiếm bộn rồi!"
"Trọn vẹn thắng một trăm tám mươi sáu quả Độc Giác Huyền Trư Đản!"
"Mẹ nó, cho dù một ngày ăn một quả thì cũng có thể ăn đến nửa năm!"
Phong thúc đi tới nghe được Chu Dương nói như vậy thì cũng không tự chủ được mà nuốt nước miếng một cái, dù sao, nếu như Chu Dương ăn thì hắn cũng có thể đi theo ăn ké được một chút!
"Chu thiếu!"
"Tạm thời cũng không gấp ăn nó!"
"Chúng ta nên bàn một chút về giao dịch mà ta đã nói với ngươi trước đó đi!"
Sau khi nghe được Chu Dương đề nghị như vậy, Diệp Phong lại nói ra một câu như vậy.
"Diệp thiếu!"
"Ta còn định là sẽ vừa ăn vừa bàn chuyện này đó!"
"Không biết Diệp thiếu chuẩn bị bán cho ta bao nhiêu quả Độc Giác Huyền Trư Đản, ngươi yên tâm, bán bao nhiêu ta cũng mua hết!"
Nghe được Diệp Phong nói đến giao dịch trước đó, Chu Dương cũng vẻ mặt thành thật lên tiếng nói, dù sao cái đồ chơi này chắc chắn là càng nhiều càng tốt, nói thật nếu như ăn uống thả cửa thì một trăm tám mươi sáu quả Độc Giác Huyền Trư Đản trong tay hắn hoàn toàn không đủ ăn bao lâu!
"Hẳn là bên trong cái không gian giới chỉ trong tay Phong thúc còn thừa lại hơn tám nghìn quả Độc Giác Huyền Trư Đản, vậy thì chỉ tính là tám ngàn quả thôi!"
"Mà bên trong cái không gian giới chỉ trong tay Tiểu Bát Tử còn có hơn một trăm vạn quả Độc Giác Huyền Trư Đản, vậy thì chỉ tính là một trăm vạn quả thôi!"
"Chu thiếu, ngươi thường xuyên ăn Độc Giác Huyền Trư Đản này, vậy thì chắc chắn ngươi biết rất rõ giá trị của thú này chứ, hết thảy là một trăm vạn lẻ tám ngàn cái, ta bán hết cho ngươi!"
Nghe được Chu Dương nói như vậy, Diệp Phong cũng nói ra số lượng mà mình muốn bán ra.
Phốc!
Chu Dương vừa uống một hớp nước nghe được Diệp Phong nói như vậy thì kinh hãi phun một ngụm nước ra ngoài, trên mặt toát ra vẻ vô cùng chấn động, hắn biết trong tay Diệp Phong có rất nhiều Độc Giác Huyền Trư Đản nhưng hắn thật sự không ngờ được là lại sẽ có nhiều như thế!
Hơn một trăm vạn quả Độc Giác Huyền Trư Đản, cho dù là tông môn sau lưng của hắn thì cũng không mua nổi số lượng nhiều như vậy!
"Chu thiếu!"
"Thế nào?"
"Không phải là ngươi không mua nổi đó chứ?"
Nhìn thấy Chu Dương ngẩn ra tại chỗ, Diệp Phong cũng ra vẻ lạnh lùng hỏi.
"Ngọa tào!"
"Hình như Diệp thiếu tức giận!"
"Mẹ nó, tuyệt đối không thể nói là không mua nổi!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy đặc biệt là nhìn thấy dáng vẻ lạnh lùng của Diệp Phong lúc này Chu Dương vừa nhìn thấy thì lập tức luống cuống trong lòng sụp đổ nghĩ: "Trước đó khi ta nói câu nói này thì thật sự không phải là đang khoác lác nhưng mà Diệp thiếu lại dựa vào số lượng hàng khổng lồ làm cho ta trở thành kẻ khoác lác!"
"Diệp thiếu!"
"Mua nổi, đương nhiên là ta mua nổi rồi!"
"Ta lập tức đi thương lượng chuyện này với phụ thân của ta!"
Nói xong, Chu Dương lập tức đi qua một bên, sau đó lấy Truyền âm Thạch ra liên hệ phụ thân của hắn!
...
Kim Tinh Tông, tông môn đại điện!
"Ừm?"
"Tên ăn hàng này lén ta lặng lẽ rời khỏi tông môn bây giờ còn có mặt mũi liên hệ với ta?"
Phát hiện ra được Truyền âm Thạch có phản ứng, Chu Chính Thiên trên mặt cũng lóe lên vẻ tức giận, kích hoạt Truyền âm Thạch, sau đó trực tiếp nổi giận mắng: "Chu Dương, sao ta lại có một đứa con trai tham ăn như ngươi, tự mình lén ta rời khỏi tông môn còn chưa tính bây giờ còn có mặt mũi liên hệ với ta nữa hả?"
"Phụ thân!"
"Muốn mắng chờ ta trở về rồi mắng!"
"Bây giờ ta có một chuyện lớn muốn thương lượng với ngươi một chút!"
Nghe được Chu Chính Thiên giận mắng, Chu Dương cũng cười khổ lên tiếng nói.
"Chuyện lớn?"
"Ngươi thì có chuyện lớn gì?"
"Mấy Thiếu tông chủ thế lực đỉnh tiêm khác cả ngày ngoại trừ tu luyện thì vẫn là tu luyện, mà ngươi, cả ngày trừ ăn ra thì chính là khoác lác, ngươi còn có chuyện lớn gì?"
Nghe được Chu Dương nói như vậy, Chu Chính Thiên cũng giận mắng lên.
"Phụ thân!"
"Thật sự là có chuyện lớn!"
"Ta gặp một đại thiếu thần bí, sau đó mua một nhóm hàng từ trong tay của hắn, nhưng giá trị quá mức đắt đỏ, cho nên chúng ta có thể bán tông môn đi hay không!"
Nghe được Chu Chính Thiên giận mắng lần nữa, Chu Dương cũng kiên trì nói tình huống ra.
???
Gặp được đại thiếu thần bí?
Còn mẹ nó mua một nhóm hàng?
Sau đó muốn bán tông môn?
Chơi hả?
Nghe được Chu Dương nói như vậy, trong nháy mắt lửa giận của Chu Chính Thiên đạt đến đỉnh điểm!
Thiếu tông chủ nhà khác đều cố gắng tu luyện, muốn sau này tiếp quản tông môn có thể dẫn dắt tông môn tiến thêm một bước!
Ai mà ngờ được đứa con trai này của mình xịn hơn, bình thường vui chơi giải trí chém gió còn chưa tính, bây giờ mẹ nó còn muốn bán luôn cả tông môn?
Hô!
Thở một hơi dài, Chu Chính Thiên cố gắng khống chế lại lửa giận trong lòng mình, lúc này mới lên tiếng hỏi: "Không nói bán hay không bán tông môn, ngươi nói cho ta nghe một chút, rốt cuộc là ngươi mua cái gì mà đến mức phải bán tông môn lấy tiền!"
"Phụ thân!"
"Ta... ta mua một trăm vạn lẻ tám ngàn quả Độc Giác Huyền Trư Đản!"
Nghe được Chu Chính Thiên hỏi thăm, Chu Dương cũng lắp ba lắp bắp lên tiếng trả lời.
"Cái gì!!!"
"Ngươi muốn bán tông môn thành tiền chính là vì mua một trăm vạn lẻ tám ngàn quả Độc Giác Huyền Trư Đản?"
"Ngươi mẹ nó vì ăn mà thậm chí ngay cả tông môn cũng không cần?"
"Ngươi vẫn là người sao!"
Nghe được Chu Dương trả lời, Chu Chính Thiên nổi giận mắng lớn lên lần nữa, vốn cho rằng là mua tài nguyên tu luyện hoặc thiên tài địa bảo đỉnh cấp gì đó, ai mà ngờ được là mua Độc Giác Huyền Trư Đản!
"Phụ thân!"
"Ngươi nghe ta giải thích!"
"Ta cũng không ngờ được là trong tay đối phương có nhiều Độc Giác Huyền Trư Đản như vậy!"
"Lúc đầu nghĩ trong tay đối phương có trăm tám mươi quả, ta mua, nhưng hắn mở miệng chính là một trăm vạn lẻ tám ngàn quả, ta có thể làm sao!"
Nói đến đây, Chu Dương cũng tranh thủ nói kỹ càng quá trình lẫn nguyên nhân diễn ra giao dịch!