← Quay lại trang sách

Chương 685 Tiểu Điêu Tử, vậy ngươi còn thảm hơn ta nữa (2)

Nghe được Tật Phong Xích Lôi Báo hỏi thăm mình, Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư cũng giải thích rõ cho nó biết, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Biết được tình huống này, sợ là Tiểu Báo Tử sẽ cực kỳ đau lòng chứ!"

Ha ha ha!

Nhưng mà vượt qua dự tính của Bát Dực Kim Nhãn Cuồng Sư là Tật Phong Xích Lôi Báo nghe xong thì ngửa đầu cười phá lên, sau đó quay qua nhìn Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu đang đứng bên cạnh nói ra: "Tiểu Điêu Tử, nếu như vậy thì ngươi còn thảm hơn ta nhiều!"

Mộng!

Nghe được Tật Phong Xích Lôi Báo nói như vậy, Hắc Phong Bạch Ngọc Điêu trực tiếp ngẩn ra tại chỗ!

Nó vốn còn định sẽ an ủi đối phương một chút nhưng nghe đối phương nói như vậy thì hình như nó mới là người thảm nhất!

...

Vô Cực Phong, Thánh Điện!

"Sư tôn!"

"Ta lại lấy được một nhóm hàng tốt, chúng ta tranh thủ tìm một chỗ không có người sau đó ngươi hãy thử một chút xem có vừa người hay không!"

Sau khi đi vào Thánh Điện, nhìn thấy Lạc Thiên Tuyết đang tu luyện, Diệp Phong cũng vội vàng đi tới, sau đó vội vàng hạ giọng nói.

"Còn đi xe sói không?"

Nghe được giọng nói của Diệp Phong, Lạc Thiên Tuyết cũng kết thúc quá trình tu luyện sau đó mở hai mắt ra, dùng ánh mắt tràn đầy vẻ mê hoặc nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Ngọa tào!"

"Sư tôn học thói xấu!"

"Ánh mắt này có thể nói là hút hồn người khác!"

Nhìn thấy ánh mắt tràn đầy vẻ mê hoặc Lạc Thiên Tuyết, Diệp Phong cũng nở một nụ cười xấu xa, sau đó vội vàng lên tiếng nói ra: "Sư tôn, xe sói không an toàn, chúng ta tìm một chỗ không có người đi!"

"An toàn!"

"Sư tôn và sư công đã theo Lê đệ về Huyền Sương Tông!"

"Lần này, không có ai quấy rối chúng ta nữa!"

Nhìn thấy vẻ mặt tràn đầy lo lắng của Diệp Phong, Lạc Thiên Tuyết cũng nhịn không được nở nụ cười, sau đó quay qua nhìn Diệp Phong giải thích rõ cho hắn biết!

Một lát sau, bên trong xe sói!

"Đồ nhi!"

"Ngươi, có phải là ngươi nên lau máu mũi trước hay không?"

Sau khi đổi đến bộ quần áo thứ ba, Lạc Thiên Tuyết cũng sắc mặt đỏ bừng nhắc nhở Diệp Phong.

"A!"

Nghe được Lạc Thiên Tuyết nhắc nhở mình, Diệp Phong cũng dùng ống tay áo tiện tay xoa xoa máu mũi chảy ra, sau đó nở một nụ cười xấu xa nói ra: "Sư tôn, không có gì đáng ngại, tiếp tục, ngươi tiếp tục!"

Rốt cuộc sau khi Lạc Thiên Tuyết đổi xong tám bộ quần áo, Diệp Phong cũng trực tiếp đi tới chỗ Lạc Thiên Tuyết, sau đó nở một nụ cười xấu xa lên tiếng nói ra: "Sư tôn, nếu không chúng ta chơi một trò chơi phá của nhỏ đi!"

"Đồ nhi!"

"Nhưng, nhưng hôm nay ta không tiện!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lạc Thiên Tuyết cũng sắc mặt đỏ bừng giải thích.

???

Hôm nay không tiện?

Mẹ nó, người tu luyện trong thế giới huyền huyễn còn có đại di mụ (kinh nguyệt)?

Chơi ta hả?

Nghe được Lạc Thiên Tuyết nói như vậy, biểu cảm trên mặt Diệp Phong như không thể tin vào tai của mình, hắn hoàn toàn không ngờ được là người tu luyện còn có một vị thân thích đáng sợ như đại di mụ!

...

"Đồ nhi!"

"Vậy, vậy vi sư đi tu luyện trước!"

"Chừng nào ngươi muốn xem ta mặc những bộ quần áo này thì ta có thể mặc bất cứ lúc nào cho ngươi xem!"

Nói xong, Lạc Thiên Tuyết cũng hôn lên trên mặt Diệp Phong một cái sau đó chạy vào bên trong Thánh Điện!

"Mẹ nó!"

"Khiến cho ta nhiệt huyết sôi trào, mẹ nó, lại bại bởi một vị thân thích!"

"Mẹ nó, làm như vậy thì ai mới chịu nổi cơ chứ!"

Nhìn thấy Lạc Thiên Tuyết rời đi, Diệp Phong cũng nở một nụ cười khổ sau đó rời khỏi Vô Cực Phong, đi thẳng đến Tinh Hồn Phong.

Tinh Hồn Phong!

"Móa!"

"Người đâu!"

Sau khi Diệp Phong đi vào Tinh Hồn Phong, phát hiện toàn bộ Tinh Hồn Phong đều không có một ai, trên mặt lộ ra vẻ bất an!

Dù sao tình huống này quá không bình thường, lại thêm đám người không được bình thường ở trên Tinh Hồn Phong, như vậy thì chắc chắn sẽ xảy ra tình huống không được bình thường, hơn nữa còn có tỷ lệ rất cao là sẽ xảy ra tình huống cực kỳ không được bình thường!

"Ha ha ha!"

"Cước ca, vẫn nhờ có ngươi, không có ngươi ở Tinh Hồn Phong, chúng ta thiếu đi rất nhiều niềm vui thú!"

Ngay lúc Diệp Phong đang cảm thấy bất an, tiếng cười to của Đồ Mãng bỗng nhiên vang lên ở bên đường núi phụ!

"Đúng vậy, vẫn nên đi theo bên cạnh Cước ca, sau này ta cần phải sửa lại kịch bản hãm hại lừa gạt một chút!"

"Cước ca, trở thành nam nhân trong mộng của ngàn vạn thiếu nữ đã không còn là mục tiêu sống của ta nữa, nếu như ta có thể đạt tới một phần mười thành tựu của Cước ca thì đã đủ lắm rồi!"

"Đi theo bên cạnh Cước ca chính là một chữ, an tâm!"

"Rốt cuộc ta không cần gặp người thì quỳ nữa!"

Ngay sau đó, giọng nói của đám người Hồng Lão Lục, Chu Khải, Trần Phàm cũng vang lên ở bên đường núi phụ.

"Rốt cục đều trở về!"

"Ta còn đang thắc mắc không biết tại sao mọi người đều không ở trong Tinh Hồn Phong, hóa ra là bị Tiểu Cước dẫn đi ra ngoài!"

"Thật không biết Tiểu Cước dẫn bọn họ ra ngoài làm cái gì mà lại có thể khiến cho bọn họ ủng hộ như vậy!"

Sau khi nghe được mọi người nói như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ tò mò.

???

Đây là tình huống như thế nào?

Tại sao mọi người đều ăn mặc rách rưới như vậy!

Còn nữa, mẹ nó, trong tay bọn họ đều cầm chén bể là ý gì?

Khi mọi người xuất hiện trong tầm mắt của Diệp Phong, nhìn thấy mấy người bọn họ ăn mặc quần áo ăn mày khiến cho Diệp Phong không biết ra sao!

"Diệp thiếu!"

"Chủ nhân!"

"Đại ca!"

Mà sau khi đám người đi tới và phát hiện Diệp Phong, tất cả đều kích động hô to lên sau đó tất cả đều vọt thẳng tới chỗ Diệp Phong.

"Mọi người yên tĩnh lại một chút trước đã!"

"Tiểu Cước, ta chỉ hỏi một mình ngươi thôi!"

"Tình huống của các ngươi là như thế nào?"

Tất cả mọi người vội vàng chạy tới không ngừng líu ríu nói bên tai mình, Diệp Phong cũng vội vàng kêu dừng, sau đó trực tiếp nhìn về phía Diệp Tiểu Cước lên tiếng hỏi thăm.

"Chủ nhân!"

"Ta dẫn theo mọi người đi ra ngoài trải nghiệm cuộc sống của ăn mày!"