Chương 720 Người ngồi ở trong cung, nồi từ trên trời rơi xuống?
Đó chính là một vạn trái Thiên Thọ Quả, là Thiên Thọ Quả có thể cho người tu luyện hoặc Tiên Thú gia tăng mười vạn tuổi, bây giờ lại đem tất cả cho hai người sắp phải chết ăn, cái này đâu thể nói là phá của được, phải nói là phá của đến phát rồ mới đúng!
"Diệp thiếu!"
"Chúng ta là bại gia tử không sai!"
"Đem Thiên Thọ Quả trân quý có thể gia tăng tuổi thọ cho hai người sắp phải chết ăn cũng không có vấn đề gì!"
"Nhưng mà số lượng mà ngươi cho bọn họ ăn có phải là hơi nhiều rồi hay không!"
Nhìn hai người ăn, Bộ Soái cảm thấy lòng của mình cũng sắp nát, sau đó rốt cục hắn không nhịn được nữa mà quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng khuyên bảo.
"Nhiều lắm?"
"Không nhiều, trong tay của ta còn có chín vạn trái nữa!"
"Nói thật, bây giờ ta cũng có chút lo lắng là hai người bọn họ ngay cả một vạn trái Thiên Thọ Quả này cũng ăn không hết thì đã bị bể bụng mà chết rồi!"
Nghe được Bộ Soái thuyết phục mình, trên mặt Diệp Phong lại lộ ra vẻ lo lắng lên tiếng nói.
???
Trong tay ngươi còn có chín vạn trái?
Ngươi gọi mười vạn trái Thiên Thọ Quả là có chút nhưng cũng không nhiều?
Sau khi trong tay Diệp Phong còn có chín vạn trái Thiên Thọ Quả, Bộ Soái trực tiếp từ bỏ ý nghĩ tiếp tục thuyết phục hắn, sau đó quay qua nhìn hai người Trình Thiên Thanh và Vương Đức Khôn vẫn còn đang ăn Thiên Thọ Quả tự lẩm bẩm: "Diệp thiếu là đỉnh chóp của thần hào phá của, chỉ dựa vào hai tên rác rưởi các người mà còn muốn ăn cho Diệp thiếu nghèo mạt, đúng là cực kỳ buồn cười!"
"Vương lão!"
"Tại sao lúc nãy ngươi lại trang bức làm gì!"
"Tùy tiện ăn một chút Thiên Thọ Quả cực kỳ trân quý này sau đó thoải thoải mái mái chờ chết không tốt hay sao?"
Lúc này, Trình Thiên Thanh đang ăn Thiên Thọ Quả cũng trực tiếp dùng thần thức oán trách Vương Đức Khôn bên cạnh.
"Mẹ nó!"
"Trình Thiên Thanh, mẹ nó, ngươi còn có mặt mũi nào nói ta?"
"Ta có kêu ngươi cùng trang bức với ta hay không?"
"Còn nữa, đi xuống dùng cơm thì đi xuống dùng cơm thôi, ngươi rảnh rỗi quá đi trêu chọc đối phương để làm cái gì?"
"Nếu như không phải ngươi chủ động trêu chọc đối phương thì chúng ta có thể rơi vào kết cục này hay sao?"
Nghe được Trình Thiên Thanh phàn nàn, rốt cục Vương Đức Khôn cũng không đè nén được lửa giận trong lòng nữa, trực tiếp chửi Trình Thiên Thanh.
"Cái gì?"
"Mẹ nó giờ ngươi còn trách ngược lại ta nữa?"
"Ta chỉ tới chào hỏi người ta thôi, nếu không phải ngươi vừa mới đi lên tới thì lập tức muốn chém người ta thì mọi chuyện đâu có phát triển thành như thế này?"
Nghe được Vương Đức Khôn giận mắng mình, Trình Thiên Thanh cũng tức giận mắng ngược lại.
Ông! Ông! Ông!
Đúng lúc này, Truyền âm Thạch trong ngực Trình Thiên Thanh lại bỗng nhiên có phản ứng.
"Đại nhân!"
"Là, là cung chủ của chúng ta!"
Kiểm tra Truyền âm Thạch một hồi, sau đó Trình Thiên Thanh cũng thận trọng nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng nói.
"Nghe đi!"
"Thậm chí ngươi còn có thể kể lại toàn bộ tình huống bên này cho cung chủ của các ngươi biết!"
"Đúng rồi, thuận tiện giúp ta chuyển cho hắn một câu, ta sẽ nhanh chóng đi tìm hắn!"
Nghe được Trình Thiên Thanh nói như vậy, trên mặt Diệp Phong cũng nở một nụ cười lên tiếng nói.
...
Huyền Quy Cung, đại điện!
"Chuyện gì xảy ra!"
"Cái tên Trình Thiên Thanh này đang làm gì đó, cả buổi mà vẫn không có phản ứng gì!"
Phát hiện Truyền âm Thạch cả buổi mà vẫn không có phản ứng gì, Cung Chủ Huyền Quy Cung Phan Dương khẽ nhíu mày tự nói.
Ừm!
Đúng lúc này, Phan Dương phát hiện rốt cục Truyền âm Thạch cũng có phản ứng, vừa kết nối thì đã lên tiếng hỏi trước: "Trình Thiên Thanh, ngươi đang làm cái gì mà lâu như vậy mới kích hoạt Truyền âm Thạch?"
"Cung chủ!"
"Nói ra có thể ngươi sẽ không tin!"
"Ta và Vương trưởng lão đang bận ăn Thiên Thọ Quả!"
"Không sai, chính là Thiên Thọ Quả có thể gia tăng tuổi thọ đó, hơn nữa hai người chúng ta đã sắp ăn đến nôn ra rồi!"
Không lâu sau, giọng nói của Trình Thiên Thanh cũng vang lên ở trong đầu của Phan Dương.
???
Vội vàng ăn Thiên Thọ Quả?
Còn mẹ nó sắp ăn đến nôn ra?
Các ngươi xem Thiên Thọ Quả là tiên quả rác rưởi xuất hiện khắp nơi trên đường cái hay sao, không chỉ có thể ăn mà mẹ nó còn có thể ăn đến sắp nôn ra?
Nghe được Trình Thiên Thanh nói như vậy, Phan Dương nghi ngờ không biết có phải là lỗ tai của mình đã xảy ra vấn đề rồi hay không, nếu như không phải là lỗ tai của hắn xảy ra vấn đề thì chắc chắn là do đầu óc của đối phương xảy ra vấn đề.
"Trình Thiên Thanh!"
"Ngươi lịch luyện ở trong Đệ Nhị Trọng Thiên Đạo Chiến Trường, có phải là lịch luyện đến đầu óc choáng váng luôn rồi hay không?"
Sau khi tỉnh táo lại, Phan Dương cũng trực tiếp hỏi thăm.
"Cung chủ!"
"Tất cả những gì ta nói đều là sự thật!"
"Bởi vì ta và Vương trưởng lão lơ đãng đắc tội một đại thiếu, bây giờ đối phương muốn dùng hơn vạn trái Thiên Thọ Quả khiến cho ta và Vương trưởng lão ăn đến bể bụng mà chết!"
"Đúng rồi!"
"Hắn còn kêu ta chuyển lời cho ngươi một câu, nói hắn sẽ nhanh chóng đi tìm ngươi!"
Nghe được Phan Dương nói như vậy, Trình Thiên Thanh cũng trực tiếp nói ra tình huống bên này.
Hả?
Đối phương muốn dùng loại thiên tài địa bảo đặc thù cực kỳ hi hữu như Thiên Thọ Quả khiến cho các người ăn đến bể bụng mà chết?
Mẹ nó sau đó còn muốn tới đây tìm ta?
Nghe được Trình Thiên Thanh nói như vậy, Phan Dương cả người đều bối rối!
Bởi vì tình huống mà Trình Thiên Thanh có chút vượt ra khỏi nhận thức của hắn!
Dù sao một người bình thường cho dù trong tay có rất nhiều Thiên Thọ Quả thì cũng không thể nào lấy ra cho hai người sắp phải chết ăn, làm như vậy mẹ nó không phải là đang phá của hay sao?
"Chờ một chút!"
"Mẹ nó các ngươi đắc tội đại thiếu kinh khủng có thể tiện tay lấy ra hơn vạn trái Thiên Thọ Quả?"
"Còn mẹ nó dẫn lửa giận của đối phương về thế lực của mình?"
Lúc này, Phan Dương bỗng nhiên phản ứng lại, sau đó trực tiếp mắng to: "Trình Thiên Thanh, mẹ nó ngươi có còn là người nữa hay không, vừa mới gia nhập vào trong cung không đến ba tháng, mà mẹ nó ngươi trêu chọc cho thế lực của mình một kẻ địch khủng bố như vậy?"
"Cung chủ!"