← Quay lại trang sách

Chương 722 Sự tra tấn này phải nên để cho phụ thân đến đây cùng chịu với ta mới được

Ta đã giúp phụ thân đả kích Huyền Quy Cung như vậy, vậy thì khổ nạn này không thể để cho một mình ta gánh chịu được!"

Nghĩ đến đây, Bộ Soái trực tiếp đi qua một bên, sau đó lấy Truyền âm Thạch ra liên hệ với phụ thân của hắn là Bộ Thái Hưng!

"Con trai bảo bối!"

"Sao mới đó mà đã liên hệ với ta nữa rồi?"

"Đao thứ nhất đã chém xong à?"

Sau khi kích hoạt Truyền âm Thạch, giọng nói tràn đầy hưng phấn của Bộ Thái Hưng lập tức vang lên ở trong đầu của Bộ Soái.

"Phụ thân!"

"Làm gì nhanh như vậy được!"

"Nhưng mà ta và Diệp thiếu cũng lập tức chạy tới Huyền Quy Cung, cho nên, ngươi cũng tranh thủ đi qua đó đi, tốt nhất là dùng Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định!"

Nghe được Bộ Thái Hưng hỏi như vậy, Bộ Soái cũng giải thích.

"Ừm?"

"Bộ Soái, các ngươi đi làm thịt Huyền Quy Cung một đao, ta đi xem náo nhiệt làm gì?"

Bộ Thái Hưng nghe xong thì trên mặt lộ vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.

"Phụ thân!"

"Thiên Thọ Quả ngươi từng ăn rồi chưa?"

"Thiên Thọ Thụ ngươi từng gặp rồi chưa?"

"Mà Thiên Thọ Quả và Thiên Thọ Thụ này, trong tay Diệp thiếu đều có!"

"Nói đến đây, phụ thân, có đi hay không thì ngươi tự mình quyết định đi!"

Nói xong, Bộ Soái nở một nụ cười xấu xa cắt đứt liên hệ Truyền âm Thạch.

Một bên khác!

"Ta không nghe lầm chứ!"

"Đại ca tốt của Bộ Soái, trong tay hắn thậm chí ngay cả Thiên Thọ Quả và Thiên Thọ Thụ cũng có?"

"Rốt cuộc hắn là ai!"

Nhìn Truyền âm Thạch không có phản ứng nữa, Bộ Thái Hưng cũng thần sắc đờ đẫn tự lẩm bẩm.

"Lão Bộ!"

"Xảy ra chuyện gì?"

Lúc này, nam tử trung niên mặc tiên bào không có phản ứng đang đứng bên cạnh nhìn thấy dáng vẻ khác thường của Bộ Thái Hưng thì cũng vội vàng lên tiếng hỏi thăm.

"Lão Trương!"

"Hôm nay ngươi đến đây tìm ta xem như là được lợi lớn!"

"Cái gì cũng đừng hỏi, trực tiếp đi theo ta đi, một phần cơ duyên lớn lao đang chờ chúng ta!"

Nghe được lão hữu Trương Bảo Sơn hỏi thăm, Bộ Thái Hưng cũng ra vẻ thần bí nở nụ cười lên tiếng nói.

???

Một phần cơ duyên lớn lao?

Ta chỉ đến đây tìm ngươi để ôn chuyện cũ một chút thôi, ngươi trở tay lại muốn đưa cho ta một cơ duyên lớn?

Nghe được Bộ Thái Hưng nói như vậy, trên mặt Trương Bảo Sơn cũng lộ vẻ nghi ngờ, dù sao hắn quen biết Bộ Thái Hưng mấy ngàn năm, cũng hiểu rất rõ đối phương, những lời mà đối phương nói thì độ tin cậy chỉ có mười phần trăm!

"Ngọa tào!"

"Biểu cảm trên mặt ngươi như vậy là như thế nào!"

"Lần này ta nói là sự thật, nếu như ngươi không tin ta thì chắc chắn ngươi sẽ hối hận cả đời!"

Nhìn thấy ánh mắt tràn đầy hoài nghi của Trương Bảo Sơn, Bộ Thái Hưng cũng gấp gáp giải thích.

...

"Diệp thiếu!"

"Vị trí chúng ta xuất hiện cách Huyền Quy Cung có chút xa, cho dù vận dụng Cửu phẩm phi hành Tiên Khí đi đường với tốc độ cao nhất thì sợ cũng cần một ngày một đêm mới có thể chạy tới được Huyền Quy Cung!"

Sau khi đi ra khỏi Thiên Đạo Chiến Trường, Bộ Soái cũng lập tức nói rõ tình huống này.

"Một ngày một đêm?"

"Như vậy thì quá lâu!"

"Nếu đã như vậy thì chúng ta trực tiếp đi qua đó đi!"

Nói đến đây, Diệp Phong trực tiếp ra lệnh cho hệ thống: "Hệ thống, cho Diệp Nhất ra một chuyến, sau đó trực tiếp đưa hai người chúng ta đến Huyền Quy Cung."

...

Huyền Quy Cung, bên ngoài cửa cung!

"Bộ Thái Hưng?"

"Trương Bảo Sơn?"

"Các ngươi đến Huyền Quy Cung ta để làm gì?"

Nhìn hai người Bộ Thái Hưng và Trương Bảo Sơn đứng đối diện, Phan Dương cũng khẽ nhíu mày hỏi thăm, dù sao quan hệ của hắn với hai người đang đứng đối diện cũng được tốt cho lắm!

"Phan Dương!"

"Chớ khẩn trương, chúng ta tới đây chỉ là muốn nhặt cơ duyên chơi thôi!"

Chú ý tới vẻ mặt ngưng trọng của Phan Dương, Bộ Thái Hưng cũng lên tiếng trêu chọc đối phương.

???

Đi tới trước cửa Huyền Quy Cung chúng ta nhặt cơ duyên?

Lừa gạt quỷ hả?

Lẽ nào các ngươi nghĩ trong đầu của ta toàn là nước hay sao?

Nghe được Bộ Thái Hưng nói ra một câu điên rồ như vậy, trong nháy mắt sắc mặt Phan Dương cũng đen lại, hắn cảm thấy đối phương nói như vậy là đang sỉ nhục trí thông minh của hắn!

"Ồ!"

"Náo nhiệt như vậy!"

Đúng lúc này, một khe hở không gian bỗng nhiên xuất hiện ở trong tầm mắt của ba người, ngay sau đó, Diệp Phong đi ra đầu tiên nhìn ba người giằng co lẫn nhau, trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên lên tiếng nói.

Cùng lúc đó, Bộ Soái và Diệp Nhất cũng theo sát phía sau, đi từ trong vết nứt không gian ra.

Xoát! Xoát! Xoát!

Sau khi Diệp Nhất đi tới, ba người Bộ Thái Hưng, Trương Bảo Sơn và Phan Dương đều quay qua nhìn hắn, trong mắt lóe lên vẻ kinh hãi, bởi vì bọn họ cảm nhận được khí tức khủng bố khiến cho bọn họ không thở nổi từ trên người của Diệp Nhất!

"Phan cung chủ!"

"Ta cũng không muốn nói nhiều với ngươi!"

"Hôm nay ta đến Huyền Quy Cung ngươi chính là muốn mua được quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn thành trấn ở trong Thiên Đạo Chiến Trường của Huyền Quy Cung từ trong tay của ngươi!"

"Mà cái giá ta đưa ra chính là đồ ở bên trong cái tiên giới này, ngươi cứ trả lời là ngươi bán cho ta hoặc là không bán cho ta là được!"

Nói xong, Diệp Phong trực tiếp ném tiên giới chứa chín vạn bảy ngàn ba trăm tám mươi sáu trái Thiên Thọ Quả ném cho Phan Dương.

"Ừm?"

"Muốn mua quyền quản lý ba mươi tòa thành trấn ở trong Thiên Đạo Chiến Trường của Huyền Quy Cung ta?"

"Là ngươi điên rồi hay là ngươi điên rồi?"

"Nếu không phải là vì có cường giả kim giáp có thực lực kinh khủng đang đứng ở bên cạnh ngươi thì mẹ nó ta đang ném cái tin giới này ngược lại cho ngươi rồi!"

Nghe được Diệp Phong nói ra nội dung giao dịch, trong mắt Phan Dương cũng lóe lên vẻ tức giận, dù sao, quyền quản lý thành trấn ở trong Thiên Đạo Chiến Trường là thứ mà mọi thế lực cấp độ bá chủ đều cực kỳ để ý!

Không nói khoa trương một chút nào, cướp quyền quản lý thành trấn từ trong tay của bọn họ đi chính là đang muốn lấy mạng của bọn họ!

"Chờ một chút!"

"Trái cây nhiều vô số trong tiên giới này là... Thiên Thọ Quả?"