← Quay lại trang sách

Chương 799 Mặc dù các ngươi rất biết chơi nhưng cũng không thể chơi chó như thế được

Trách tội?

Ta còn dám trách tội?

Hôm qua bọn họ không có ép ta quỳ tắm một đêm cho bảy con Tiên Thú thì ta đã rất thỏa mãn rồi, nào còn dám trách tội!

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Nhiếp Phi Dương cũng vội vàng nói: "Diệp thiếu, tất cả mọi người đều là người một nhà, ngài nói như vậy thì quá khách khí!"

"Đồ nhi!"

"Vi sư đến rồi!"

Đúng lúc này, theo một khe hở không gian bỗng nhiên xuất hiện, giọng nói của Lạc Thiên Tuyết từ bên trong vọng ra.

Rất nhanh, năm người Lạc Thiên Tuyết, Diệp Tiểu Hắc, Diệp Tiểu Bạch, Diệp Tiểu Đường và Giang Long Sơn từ vết nứt không gian đi ra.

"Giang huynh!"

"Tại sao ngươi cũng tới?"

Khi Nhiếp Phi Dương nhìn thấy Giang Long Sơn, trên mặt cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên hỏi thăm.

"Nhiếp huynh!"

"Ta cũng không muốn đến, nhưng ta không khống chế nổi ta!"

Nhìn bốn người bên cạnh, Giang Long Sơn cũng gượng cười giải thích.

"Diệp thiếu!"

"Chúng ta tới!"

Lúc này, giọng nói của Giang Nghị và Nhiếp Hào cũng bỗng nhiên vang lên trong đại sảnh, không lâu sau, hai người lần lượt đi từ trong vết nứt không gian ra.

Khụ khụ!

Nhìn mọi người và ba thú trước mắt, Diệp Phong ho khan một tiếng, sau đó trực tiếp nói với Giang Nghị: "Thời gian eo hẹp nhiệm vụ nặng, tranh thủ phá của đi!"

"Diệp thiếu yên tâm!"

"Ta nhất định sẽ ăn hết những cực phẩm Tiên Thú đó!"

Giang Nghị nghe xong cũng vỗ ngực lên tiếng bảo đảm.

"Ta phụ trách nướng thịt!"

"Xử lý thịt Tiên Thú, cứ việc giao cho ta!"

"Ta phụ trách xiên thịt xiên!"

"Xử lý thịt Tiên Thú, cứ việc giao cho ta!"

"Ta phụ trách ăn thịt!"

"Nướng thịt Tiên Thú xong, cứ việc giao cho ta!"

Ngay sau đó, Kiếm Cẩu, Phệ Huyết Đường Lang và Tiểu Thương Long cũng quay qua nhìn mọi người lên tiếng nói.

"Người của Tử Cực Ngự Thú Các chúng ta sẽ phụ trách chế tạo bàn chải râu sâm!"

Nhận ra được sắp không còn chuyện gì để làm nữa, Nhiếp Hào cũng vội vàng giành lấy một việc!

"Phụ thân!"

"Nhiệm vụ xử lý thi thể của Tiên Thú chỉ có thể giao lại cho ngươi!"

Lúc này, Giang Nghị cũng cười khổ một cái lên tiếng nói với Giang Long Sơn.

???

Mặc dù không biết bây giờ là tình huống như thế nào!

Nhưng tại sao công việc nặng nhọc nhất khổ nhất đều do ta làm?

Lúc này, Giang Long Sơn cũng bối rối tự hỏi.

...

"Sư tôn!"

"Ta nghe Tiểu Đường nói ngươi đi lấy một ít quần áo đã được may xong, đã lấy xong hay chưa?"

Khi tất cả mọi người bận bịu, Diệp Phong thì dẫn Lạc Thiên Tuyết đi dạo ở trong Tử Cực Ngự Thú Các.

"Không có!"

"Ta còn chưa có lấy được!"

Nhìn thấy ánh mắt bốc lên ánh sáng xanh của Diệp Phong, Lạc Thiên Tuyết cũng sắc mặt đỏ lên lên tiếng đáp lại.

"Ừm?"

"Còn chưa có lấy tới tay?"

"Sư tôn, vậy sao bỗng nhiên ngươi lại chạy đến Thiên Huyễn Ngự Thú Các?"

Nghe nói như thế, trên mặt Diệp Phong cũng lộ ra vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi thăm.

"Ta đến đây để du ngoạn!"

"Mấy ngày nay chỉ đi được một nửa lộ trình, kết quả hôm qua Tiểu Đường, Tiểu Hắc tìm tới ta sau đó trực tiếp đưa ta đến Thiên Huyễn Ngự Thú Các, nói là có thịt nướng cấp cao ăn."

"Thật ra thì ta hoàn toàn không có hứng thú với thịt nướng cấp cao gì đó, là do bọn họ cưỡng chế đưa ta đến đây!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Lạc Thiên Tuyết cũng trưng vẻ mặt thành thật ra giải thích.

Khụ khụ!

Diệp Phong nghe xong thì cũng ho một tiếng, sau đó vội vàng nhắc nhở: "Sư tôn, lúc ngươi bịa chuyện thì ngươi có thể lau nước bọt chảy ra ở khóe miệng trước hay không, nếu không thì lát nữa miệng của ngươi sẽ biến thành Thủy Liêm Động!"

"A!"

Nghe nói như thế, Lạc Thiên Tuyết cũng biến sắc, sau đó vội vàng dùng ống tay áo lau miệng kết quả lại không có gì cả!

"Diệp Phong!!!"

"Tên tiểu tử thối nhà ngươi, dám trêu đùa vi sư như thế, muốn ăn đòn đúng không!"

Nói xong, Lạc Thiên Tuyết giả bộ tức giận vung nắm đấm nhỏ ra đánh Diệp Phong!

"Ai!"

"Chủ nhân và chủ mẫu ném thức ăn cho chó ở trước mặt nhiều người như vậy, làm như vậy không ổn cho lắm?"

"Làm như vậy những độc thân cẩu như chúng ta chịu sao nổi!"

Cách đó không xa, nhìn Diệp Phong và Lạc Thiên Tuyết truy đuổi lẫn nhau, đùa giỡn với nhau, tiểu hoàng cẩu đang nằm ở trên phi kiếm cũng bất đắc dĩ lắc lắc đầu chó sau đó cảm khái một tiếng!

"Ồ!"

"Chuyện gì xảy ra?"

"Tại sao bọn họ lại chạy về phía ta?"

"Hơn nữa tại sao ánh mắt chủ nhân nhìn ta có chút không đúng, hắn muốn làm gì?"

Đúng lúc này, tiểu hoàng cẩu chợt phát hiện Diệp Phong đang chạy thẳng về phía mình, hơn nữa còn dùng ánh mắt khác thường nhìn mình thì nó bỗng nhiên có chút luống cuống!

"Cẩu Tử, đến đây đi!"

Đi tới trước mặt tiểu hoàng cẩu, Diệp Phong trực tiếp đưa tay phải ra túm lấy nó kéo tới trước mặt mình, sau đó quay đầu lại nhìn Lạc Thiên Tuyết vừa mới chạy tới cười to nói: "Sư tôn, bây giờ ta đã có tấm chắn rồi người không đánh trúng ta được đâu!"

???

Tấm chắn làm bằng chó?

Các ngươi ném thức ăn cho chó ngay trước mặt độc thân cẩu như ta thì cũng thôi đi, bây giờ lại muốn lấy ta ra làm tấm chắn bằng chó?

Mặc dù ngươi là người nhưng chuyện mà ngươi làm thật là chó!

Nghe nói như thế, nhìn thấy Diệp Phong đưa mình ra trước mặt, tiểu hoàng cẩu toàn bộ chó đều mộng, nó hoàn toàn không ngờ được là chỉ đứng nhìn người khác ném thức ăn cho chó mà còn bị liên lụy vào!

"Hừ!"

"Ngươi cho rằng ngươi có tấm chắn bằng chó thì ta không đối phó được ngươi hay sao?"

Nhìn thấy Diệp Phong để Cẩu Tử ở trước người, Lạc Thiên Tuyết cũng nổi hứng chơi, trực tiếp đi thẳng về phía Tiểu Thương Long.

Một lát sau!

"Ừm?"

"Tình huống như thế nào?"

"Tại sao chủ mẫu lại ôm ta tới đây?"

"Trận chiến giữa người lớn các ngươi, kéo ta vào trong này là sao, ta vẫn còn là một đứa con nít!"

Lúc này, nhìn thấy Lạc Thiên Tuyết ôm mình giằng co với Diệp Phong ôm tiểu hoàng cẩu đang đứng đối diện, trong nháy mắt Tiểu Thương Long cũng hoảng hốt.

"Tiểu Thương Long!"

"Mau lấy trường thương lớn của ngươi ra đây!"

"Từ giờ trở đi, ngươi chính là thương trong tay ta, ta cũng muốn xem xem là Long thương của ta lợi hại hay là thuẫn chó của hắn lợi hại!"