Chương 800 Mặc dù các ngươi rất biết chơi nhưng cũng không thể chơi chó như thế được (2)
Lúc này, Lạc Thiên Tuyết trên mặt hiện rõ vẻ hưng phấn lên tiếng nói với Tiểu Thương Long đang bị nàng ôm trong ngực.
Hả?
Hóa ra là chơi như vậy?
Như vậy thì ta còn sợ cái quái gì nữa!
Nghe được Lạc Thiên Tuyết nói như vậy, trong nháy mắt vẻ khẩn trương ở trên mặt Tiểu Thương Long biến mất không còn thấy gì nữa sau đó trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn lấy trường thương lớn của mình ra ngoài.
"Ngọa tào!!!"
"Mẹ nó, trường thương lớn của nó đúng là trường thương lớn thật!"
"Mà thuẫn chó này của ta lại không phải là thuẫn chó!"
Nghĩ đến mình phải dùng huyết nhục chi khu ngạnh kháng trường thương lớn hàng thật giá thật của Tiểu Thương Long, tiểu hoàng cẩu toàn bộ chó đều muốn điên rồi, nó vốn cho rằng Diệp Phong đã rất chó nhưng nó hoàn toàn không ngờ được là Lạc Thiên Tuyết còn chó hơn vô số lần như thế nữa!
Lúc này, tiểu hoàng cẩu rất muốn hô to lên một tiếng: "Mặc dù các ngươi rất biết chơi nhưng cũng không thể chơi ta như vậy được!"
"Chủ nhân!"
"Chủ nhân thân yêu của ta!"
"Nếu như không được thì chúng ta nhận thua đi, nếu không ta sợ là ta cũng không đỡ được mấy phát đâu!"
Lúc này, tiểu hoàng cẩu cũng quay đầu lại nhìn Diệp Phong, sau đó giọng điệu cầu khẩn hô to lên.
"Cẩu Tử!!!"
"Chó đực sao có thể nói mình không được!"
"Không cần biết nó là trường thương lớn hay là trường thương lớn, chúng ta cứ đỡ lấy là được!"
"Hơn nữa, không phải là ngươi quên ta là người như thế nào rồi đó chứ?"
"Ta là thần hào phá của, đan dược rác rưởi có thể chữa trị thương thế trong nháy mắt không phải là muốn bao nhiêu thì sẽ có bấy nhiêu hay sao, lẽ nào ta còn có thể bạc đãi ngươi hay sao?"
Nghe được tiểu hoàng cẩu cầu khẩn, Diệp Phong lại lời lẽ nghiêm túc từ chối.
???
Đây là chuyện có hay không có đan dược hay sao?
Đây là chuyện ta có chịu nổi tổn thương hay không có đau hay không!
Nghe được Diệp Phong cự tuyệt, tiểu hoàng cẩu muốn điên thật, sau đó nó trực tiếp quay qua nhìn Phệ Huyết Đường Lang đang đứng xem náo nhiệt cách đó không xa, nó cảm thấy Lang đệ là hy vọng cuối cùng của nó!
"Vì tính công bằng của cuộc tranh tài này!"
"Ta, Phệ Huyết Đường Lang suất khí bức người sẽ làm trọng tài cho lần tranh tài này!"
Nhìn thấy tiểu hoàng cẩu quay qua nhìn mình, trong nháy mắt Phệ Huyết Đường Lang cũng hiểu ra sau đó chạy tới trên mặt lộ rõ vẻ hưng phấn hô to lên.
Hả?
Ta kêu ngươi qua đây để làm Đường Lang thuẫn thay cho ta, mẹ nó kết quả ngươi chạy tới đây để làm trọng tài?
Nhìn vẻ hưng phấn lộ rõ ở trên mặt của Phệ Huyết Đường Lang, tiểu hoàng cẩu trực tiếp choáng váng, tình huống này hoàn toàn không giống như những gì nói nghĩ!
"Cẩu ca!"
"Ngươi yên tâm đi, mặc dù trường thương không có mắt nhưng ta sẽ cố gắng hết sức để tránh đánh trúng ‘huynh đệ’ của ngươi!"
Lúc này, giọng nói tràn đầy hưng phấn của Tiểu Thương Long cũng vang lên ở trong đầu của tiểu hoàng cẩu.
"Mẹ nó!"
"Mẹ nó ta là Kiếm Cẩu!"
"Chư Thiên Vạn Giới đệ nhất Kiếm Cẩu!"
"Các ngươi không thể đối xử với ta như vậy được!"
Nghe được Tiểu Thương Long nói với mình như vậy, trong lòng tiểu hoàng cẩu cũng không ngừng rống to lên!
...
Một canh giờ sau!
"Cẩu Tử!"
"Xem, ngươi sợ!"
"Ta vơi sư tôn cũng đâu nỡ lòng làm bị thương ngươi thật!"
Sau khi trò chơi kết thúc, Diệp Phong cũng nhìn về phía tiểu hoàng cẩu đang ngồi liệt ở dưới mặt đất.
Hả?
Nếu không phải là eo chó của ta rất là linh hoạt thì có phải là ta đã bị đâm trúng rồi hay không?
Ta dựa vào sự cố gắng của mình điên cuồng tránh né đòn công kích của trường thương suốt một canh giờ, kết quả sau khi xong việc ngươi lại nói với ta một câu như vậy?
Nghe được Diệp Phong nói chuyện không biết xấu hổ như vậy, tiểu hoàng cẩu đều sợ ngây người!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ phát động hành vi phá của, ban thưởng hai trăm vạn điểm phá sản, ban thưởng Thăng Tiên Đan *1, ban thưởng kim sắc Thú Hồn Lệnh *1000000 (không có phong ấn bất kỳ một con Tiên Thú nào)!"
Đúng lúc này, tiếng thông báo ban thưởng của hệ thống bỗng nhiên vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.
"Xem ra chín nghìn chín trăm tám mươi cây Cửu Tu Thiên Sâm Tinh đó đã bị lãng phí sạch sẽ!"
"Bây giờ lại lấy được một viên Thăng Tiên Đan, vậy bây giờ số lượng Thăng Tiên Đan mà ta đang có trong tay đã đạt đến chín viên, nếu không thì ta đột phá đến Tiên Tôn Cảnh Cửu Trọng trước nhỉ?"
Nhìn về phía bọn người Nhiếp Hào, Giang Nghị, Nhiếp Phi Dương, Diệp Phong cảm thấy bọn họ rất thích hợp để làm người chứng kiến chuyện này!
"Diệp thiếu!"
"Mười bốn con cực phẩm Tiên Thú đã bị cho ăn chết!"
"Phụ thân ta cũng đã xử lý xong thi thể của bọn chúng!"
"Tiếp theo chúng ta có thể bắt đầu nướng bất cứ lúc nào!"
Lúc này, Giang Nghị cũng đi tới, sau đó báo cáo sơ lược về tình huống!
"Được!"
"Vậy thì bắt đầu nướng đi!"
Nói xong, Diệp Phong bắt đầu kiểm tra sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay, hắn định sau khi kiểm tra xong sản phẩm bại gia hôm nay thì sẽ bắt đầu đột đột một đợt!
Sản phẩm bại gia hôm nay: Vô Cực Lôi Hoang Thạch * một khối lớn.
Vô Cực Lôi Hoang Thạch: Tồn tại ở một trong số các cấm địa ở thượng giới Vô Cực Lôi Sơn, đối với người tu luyện tu luyện thần thông loại Lôi thì có thể nhận được lợi ích to lớn khi hấp thu lực lượng ở bên trong đó!”
"Ồ!"
"Sản phẩm bại gia đổi mới hôm nay lại là một loại tài nguyên tu luyện đặc thù dùng để tu luyện thần thông loại Lôi."
"Vậy phải lãng phí nó như thế nào mới có thể thú vị hơn một chút đây, chuyện này phải suy nghĩ cho kỹ mới được!"
Sau khi xem xét xong sản phẩm bại gia hôm nay, Diệp Phong cũng không có gấp gáp lắm mà định sẽ suy nghĩ thật kỹ.
Hả?
Diệp thiếu đang muốn làm gì đó?
Khi mọi người phát hiện Diệp Phong bỗng nhiên đằng không mà lên thì trên mặt đều lộ ra vẻ hiếu kỳ quay qua nhìn Diệp Phong.
"Đồ nhi!"
"Ngươi đang muốn làm gì đó?"
Lúc này, Lạc Thiên Tuyết cũng nhìn Diệp Phong đang ở trên không trung tràn đầy hiếu kì hỏi thăm.
"Sư tôn!"
"Đã nhiều ngày tu vi của đồ nhi chưa có tăng lên!"
"Cho nên ta muốn thừa dịp này tăng tu vi lên một chút xíu!"