← Quay lại trang sách

Chương 801 Kêu ngươi làm tấm thuẫn cho ta, kết quả ngươi lại chuyển qua làm trọng tài?

Nghe được Lạc Thiên Tuyết hỏi thăm mình như vậy, Diệp Phong cũng cười lớn đáp lại một câu.

"À!"

"Là muốn đột đột hay sao?"

"Vậy thì ngươi tranh thủ đột đột đi!"

Biết được Diệp Phong chuẩn bị tăng cao tu vi, Lạc Thiên Tuyết cũng không còn hứng thú gì nữa, sau đó nhắm hai mắt lại tiếp tục tu luyện!

???

Bây giờ ngươi có tu vi mạnh mẽ Tiên Thánh Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!

Có cơ sở tu vi như thế, cho dù muốn đột phá đến Tiên Tôn Cảnh Nhất Trọng, cho dù là có thiên tư nghịch thiên thì cũng không phải là chuyện mấy ngày là có thể đột phá được!

Cách đó không xa, lúc này trên mặt của mấy người Nhiếp Hào, Giang Nghị, Nhiếp Phi Dương, Giang Long Sơn cũng đều lộ ra vẻ khó hiểu, bọn họ không thể tin được chỉ trong mấy ngày là Diệp Phong có thể đột phá từ Tiên Thánh Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong đến Tiên Tôn Cảnh Nhất Trọng!

Oanh! Oanh! Oanh!

Rất nhanh!

Khí tức đột phá liên tục bộc phát ra từ bên trong cơ thể của Diệp Phong!

Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi, tu vi của Diệp Phong lập tức từ Tiên Thánh Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong đột phá đến Tiên Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!

???

Trực tiếp đột phá một cái đại cảnh giới?

Ngươi gọi cái này chỉ là đột phá một chút xíu?

Sau khi bọn người Nhiếp Hào, Giang Nghị, Nhiếp Phi Dương tỉnh lại sau cơn chấn kinh thì trên mặt của bọn họ đều lộ ra vẻ khó mà tin được, bọn họ hoàn toàn không ngờ được là đột phá một chút xíu mà Diệp Phong nói chính là điên cuồng đột phá một cái đại cảnh giới!

"Cẩu gia!"

"Mỗi một lần Diệp thiếu đột phá thì đều phát rồ như vậy hay sao?"

Sau khi tỉnh táo lại, Nhiếp Phi Dương cũng quay qua nhìn tiểu hoàng cẩu đang đứng bên cạnh lên tiếng hỏi thăm.

"Đúng vậy!"

"Kể từ lúc chủ nhân bắt đầu tu luyện ở hạ giới thì đều đột phá như thế!"

"Bây giờ tháng cái đã qua chắc cũng đã hơn nửa năm rồi đó!"

Nghe được Nhiếp Phi Dương hỏi thăm mình, tiểu hoàng cẩu cũng tỏ vẻ nhớ lại lên tiếng giải thích rõ cho hắn biết.

???

Diệp thiếu là người trong hạ giới?

Từ khi tu luyện đến bây giờ cũng chỉ hơn nửa năm mà thôi?

Hơn nửa năm, trực tiếp từ hạ giới phi thăng tới thượng giới, ở thượng giới còn mẹ nó tu luyện đến Tiên Tôn Cảnh Cửu Trọng đỉnh cao?

Nghe được tiểu hoàng cẩu trả lời mình một câu như vậy, cả đám bọn họ đều choáng váng!

Bọn họ hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong lại là người ở hạ giới, mà khiến cho bọn họ càng khó tin hơn nữa là từ khi Diệp Phong tu luyện đến nay lại mẹ nó chỉ mới hơn nửa năm!

Lúc này, trong lòng của tất cả mọi người đều có chung một suy nghĩ, đó chính là đây là chuyện mà người có thể làm được hay sao?

"Mẹ nó!"

"Mẹ nó, quá đả kích người khác rồi!"

"Vốn cho rằng Diệp thiếu và ta là người trong cùng thế hệ, nhưng ta đã sống mấy ngàn năm!"

"Liều sống liều chết tu luyện mấy ngàn năm còn mẹ nó không theo kịp Diệp thiếu tu luyện nửa năm, có thể nói là thời gian mấy ngàn năm này của ta đều là lãng phí!"

Sau khi biết được tình huống này, tâm thái của Nhiếp Hào trực tiếp sập!

So đầu óc thì đầu óc không sánh bằng!

So thiên phú thì thiên phú cũng không sánh bằng!

Hắn có thể nói là đồ đần cộng thêm phế vật, chính là vô địch!

Một lát sau!

"Chư vị!"

"Vô Cực Lôi Hoang Thạch, có ai trong số các người biết nó hay không?"

Khi mọi người ăn xong thịt nướng cực kỳ ngon miệng thì Diệp Phong chợt hỏi một câu như vậy.

"Vô Cực Lôi Hoang Thạch?"

"Đó không phải là tài nguyên tu luyện đặc thù chỉ tồn tại ở trong Vô Cực Lôi Sơn hay sao?"

"Thứ đó đối với người tu luyện tu luyện thần thông loại Lôi thì chính là bảo vật hiếm có!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Giang Long Sơn cũng lập tức lên tiếng trả lời hắn.

"Ta biết Vô Cực Lôi Hoang Thạch chính là bảo vật hiếm có ở trong mắt của người tu luyện tu luyện thần thông loại Lôi!"

"Nhưng ta muốn hỏi là Vô Cực Lôi Hoang Thạch này còn có những đặc điểm gì khác hay không, các người có biết hay không?"

Diệp Phong nghe xong thì cũng lặp lại vấn đề mà mình muốn hỏi một lần.

"Diệp thiếu!"

"Vô Cực Lôi Hoang Thạch có một cái đặc điểm, chính là phóng ra Lôi Điện chi lực ẩn chứa bên trong đó thì trong nháy mắt cả khối Vô Cực Lôi Hoang Thạch có thể nổ bắn ra, còn giống như là một tia chớp, mãi cho đến khi Lôi Điện chi lực ẩn chứa bên trong triệt để hao hết mới dừng lại được!"

"Nếu như ta có một khối Vô Cực Lôi Hoang Thạch, thì ta sẽ đi tìm một vị Luyện Khí Sư mạnh mẽ chế tạo thành Vô Cực Lôi Hoang Hài cho ta, tới lúc đó thì khi đi đường sẽ có thiểm điện theo sau bên cạnh mình, rất là trâu bò!"

Bành!

Trong lúc Giang Nghị đang nói hăng say thì Giang Long Sơn đang đứng bên cạnh một cước đạp hắn té xuống đất sau đó tức giận mở miệng mắng to: "Giang Nghị, cái tên phá của nhà ngươi, đó chính là Vô Cực Lôi Hoang Thạch, ngươi có biết là nó đắt đỏ đến cỡ nào hay không?"

"Còn mẹ nó muốn chế tạo thành Vô Cực Lôi Hoang Hài?"

"Còn mẹ nó muốn đi đường mang theo thiểm điện?"

"Tại sao không có nổ chết ngươi luôn chứ!"

Nói xong lời cuối cùng, Giang Long Sơn tức không nhịn nổi, lại đá cho Giang Nghị một cước nữa!

"Ừm?"

"Diệp thiếu là bại gia tử, vậy lời đề nghị này của ta cũng không có vấn đề gì mà?"

"Như vậy mà cũng đá ta?"

Lúc này, Giang Nghị ngã xuống đất cả người đều bối rối!

"Giang thiếu!"

"Lời đề nghị này của ngươi rất tốt!"

"Chân mặc Vô Cực Lôi Hoang Hài, một đường vừa có tia lửa vừa có thiểm điện, mẹ nó, như vậy thì cho dù đi tới chỗ nào cũng sẽ là người khiến cho người ta chú ý nhất!"

Sau khi nghe được lời đề nghị này của Giang Nghị, Diệp Phong lại hai mắt tỏa sáng, trực tiếp biểu thị rất tán thành lời đề nghị này!

Hả?

Hành vi phá của như thế mà Diệp thiếu không những không có tức giận mà ngược lại còn rất là đồng ý với nó?

Giang Long Sơn đang đứng bên cạnh nghe được Diệp Phong nói như vậy thì cả người đều bối rối, sau đó nhìn thoáng qua Giang Nghị đã ngã xuống đất bên cạnh, thầm nghĩ trong lòng: "Vậy hai cước của ta là đạp sai?"

"Phụ thân!"