← Quay lại trang sách

Chương 1001 Đây là ngại mình sống quá lâu cho nên muốn giải thoát cho mình đúng hay không?

Nghe được đối phương hỏi thăm, Diệp Phong cũng giải thích một câu, sau đó cũng hỏi ra nghi ngờ trong lòng mình.

"Cái gì!"

"Ngươi bởi vì sử dụng Không Gian Truyền Tống Môn ngẫu nhiên cho nên mới xuất hiện ở đây?"

"Không biết nơi nói là người xui xẻo hay là nói người may mắn đi nữa!"

Nghe được Diệp Phong trả lời mình như vậy, nam tử trung niên cũng lấy làm kinh hãi, sau đó mới giải thích rõ: "Sơn cốc này đã bị ba đại ma đầu giết người không chớp mắt chiếm đoạt, có thể nói ba đại ma đầu này lãnh huyết vô tình, trong tay dính không biết bao nhiêu máu tươi!"

"Mà bọn họ chiếm lấy sơn cốc này, nguyên nhân là vì ở trong lòng đất của sơn cốc này có chứa một lượng lớn Long Huyền Thạch, sau đó bọn họ bắt chúng ta đến nơi này để mỗi ngày chúng ta liều mạng khai thác Long Huyền Thạch!"

"Đáng sợ nhất là nơi này có hết thảy năm mươi Thần Đạo Giả, nhưng mỗi ngày mười người khai thác Long Huyền Thạch ít nhất đều sẽ bị bọn họ trực tiếp xoá bỏ, sau đó bọn họ sẽ bắt mười Thần Đạo Giả trở về, bổ sung nhân viên thiếu thốn!"

Hả?

Có hết thảy năm mươi người!

Nhưng mỗi ngày đều sẽ giết mười người?

Mẹ nó, đúng là đại ma đầu thật!

Nghe đối phương kể lại xong, Diệp Phong cũng hơi hơi nhíu mày!

"Lão ca!"

"Vậy ngươi dẫn ta vào trong cái hố này, nếu như bị ba đại ma đầu đó phát hiện ra thì chẳng phải là ngươi cũng sẽ rất nguy hiểm hay sao?"

Lúc này, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó quay qua nhìn nam tử trung niên lên tiếng hỏi thăm.

"Ai!"

"Nguy hiểm hay không nguy hiểm cũng không quan trọng nữa!"

"Liên tục mười ngày, mỗi ngày số lượng Long Huyền Thạch ta khai thác ra được đều xếp bốn mươi, có thể nói ta vẫn luôn bồi hồi ở giữa biên giới tử vong và sự sống, đã coi nhẹ sinh tử!"

"Nhưng ngươi không giống, ngươi có cơ hội sống sót, thừa dịp bây giờ ngươi còn chưa bị phát hiện ngươi hãy tranh thủ sử dụng Không Gian Truyền Tống Môn ngẫu nhiên hoặc Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định chạy khỏi nơi này đi!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, nam tử trung niên cũng cười khổ lên tiếng giải thích rõ cho hắn biết.

???

Liên tục mười ngày, mỗi lần đều xếp thứ bốn mươi?

Nói cách khác, mỗi lần đều chênh lệch một, chỉ cần thiếu một cái là ngươi chết thẳng cẳng rồi?

Nghe được đối phương nói như vậy, trong lúc nhất thời Diệp Phong cũng không biết nên nói đối phương mày bắn hay là xui xẻo, xếp hạng này có chút kích thích!

"Lão ca!"

"Người khác ta mặc kệ, nhưng ngươi mạo hiểm lớn như vậy để cứu ta nói như thế nào ta cũng phải cứu ngươi!"

Sau đó, Diệp Phong quay qua nhìn đối phương nói ra ý nghĩ trong lòng mình.

"Tiểu huynh đệ!"

"Ta trốn không thoát!"

"Phàm là người bị bắt tới, trên người đều bị ba đại ma đầu đó bày ra huyết khế, không cần biết là chúng ta chạy trốn tới chỗ nào chỉ cần bọn họ điều khiển huyết khế thì có thể trực tiếp xóa bỏ chúng ta!"

"Cho nên không cần phải để ý đến ta, thừa dịp bọn họ còn chưa có phát hiện ra ngươi thì ngươi hãy mau chóng thoát khỏi nơi này đi!"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, nam tử trung niên lại bất đắc dĩ lắc đầu sau đó nói ra tình huống của bản thân mình!

"Hóa ra là như vậy!"

"Hệ thống, liên lạc Tiểu Bạch, để hắn tới đây âm thầm bảo hộ vị lão ca này!"

Sau khi hiểu rõ được những tình huống này, Diệp Phong lập tức hạ một cái mệnh lệnh cho hệ thống, sau đó mới quay qua nhìn đối phương lên tiếng dò hỏi: "Lão ca, ngươi nghe nói tới Vô Định Lôi Thạch hay chưa?"

???

Nơi này cực kỳ nguy hiểm, ta kêu ngươi mau trốn!

Sau đó ngươi không tranh thủ trốn đi mà còn rảnh rỗi hỏi ta tình huống của Vô Định Lôi Thạch?

Thế nào, đây là ngại mình sống quá lâu cho nên muốn tìm một cơ hội để giải thoát cho mình sao?

Nghe được Diệp Phong bất thình lình hỏi thăm như vậy, Tống Huy trực tiếp mộng!

"Tiểu huynh đệ!"

"Ngươi còn sống ra ngoài, hỏi người khác không tốt sao?"

"Nếu như bị ba đại ma đầu đó phát hiện, ngươi sẽ phải ngỏm củ tỏi!"

Sau khi tỉnh táo lại, Tống Huy cũng nhìn về phía Diệp Phong vội vàng khuyên.

"Lão ca!"

"Ta cũng muốn trốn, nhưng vấn đề là trong tay của ta không có Không Gian Truyền Tống Môn ngẫu nhiên và Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định a!"

"Dù sao trốn cũng trốn không thoát, còn không bằng hỏi một ít chuyện mà mình cảm thấy hứng thú!"

Nghe được Tống Huy thuyết phục, Diệp Phong cũng chững chạc đàng hoàng nói hươu nói vượn, có thể nói, ở phương diện nói hươu nói vượn, Diệp Phong đã đạt đến một cảnh giới cực cao!

"Cái gì!"

"Không Gian Truyền Tống Môn ngẫu nhiên và Không Gian Truyền Tống Môn chỉ định cũng không còn?"

"Một người có thể xui xẻo tới mức độ này hay sao?"

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Tống Huy cũng tỏ vẻ khó có thể tin được, dù sao dùng cái Không Gian Truyền Tống Môn ngẫu nhiên cuối cùng trong tay đi tới một một nơi cực kỳ nguy hiểm, tỷ lệ xảy ra chuyện này cực kỳ thấp!

"Ai!"

"Như vậy thì cũng hết cách rồi!"

"Bây giờ chỉ có thể dựa vào món bảo vật có thể che giấu khí tức trên người ngươi có thể kiên trì được bao lâu thôi, trong thời gian này chúng ta tranh thủ tìm kiếm cơ hội để chạy trốn!"

Nói đến đây, Tống Huy dừng một chút, sau đó tiếp tục nói ra: "Vô Định Lôi Thạch đúng là ta từng nghe nói tới, nghe nói loại Lôi Thạch này vô cùng kì lạ, mặc dù bên trong ẩn chứa Lôi Điện chi lực mạnh mẽ nhưng cần hai khối Vô Định Lôi Thạch lớn nhỏ giống nhau va chạm vào nhau mới có thể dẫn ra Lôi Điện chi lực bên trong!"

………………………………………………………………………………...

"Ừm!"

"Cái Vô Định Lôi Thạch này thần kỳ như vậy sao?"

Nghe đến đây, Diệp Phong cũng tràn đầy ngạc nhiên lên tiếng hỏi lại!

"Đây còn chưa phải là chỗ thần kỳ nhất của nó đâu!"

"Hai khối Vô Định Lôi Thạch va chạm vào nhau dẫn dắt ra Lôi Điện chi lực, sẽ hình thành một tia chớp, sau đó sẽ đánh vào Thần Đạo Giả hoặc Thần thú có tu vi mạnh nhất trong phạm vi nhất định!"

"Hơn nữa hai khối Vô Định Lôi Thạch càng lớn va chạm vào nhau thì lôi điện dẫn xuất ra sẽ có uy lực càng mạnh, nghe nói, Vô Định Lôi Thạch va chạm vào nhau nếu cao hai mét, dài hai mét, rộng hai mét thì lôi điện dẫn ra thậm chí có thể uy hiếp được cường giả Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong!"