← Quay lại trang sách

Chương 1002 Diệp lão đệ, ngươi gọi cái này là một chút xíu?

Lúc này, Tống Huy cũng nói ra tất cả tình huống mà mình biết được.

Hả?

Cái Vô Định Lôi Thạch này kì lạ như thế sao?

Mẹ nó, khi va chạm vào nhau dẫn ra lôi điện còn có thể đánh vào người khác?

Nghe Tống Huy nói xong, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, đúng là Vô Định Lôi Thạch kỳ lạ vượt xa khỏi sự tưởng tượng của hắn!

"Lão ca!"

"Nếu là như vậy, cái Vô Định Lôi Thạch này cũng không có tác dụng gì!"

"Chỉ có thể dùng để gài bẫy người khác mà thôi!"

Sau khi tỉnh táo lại, Diệp Phong lập tức nói thẳng ra ý nghĩ của mình.

"Không!"

"Đối với đại đa số Thần Đạo Giả hoặc Thần thú thì đúng là nó không có tác dụng gì thật!"

"Nhưng đối với Thần Đạo Giả tu luyện thần thông loại Lôi hoặc thuộc tính Lôi thì nó lại có lợi ích to lớn, nếu như bọn họ bị đánh trúng thì bọn họ có thể thông qua phương pháp đặc thù hấp thu Lôi Điện chi lực này, có thể nói, chỉ có dùng trên người của bọn họ thì Vô Định Lôi Thạch mới có thể biểu hiện ra giá trị của bản thân đó còn nếu như dùng chanh người của những người khác thì chính là lãng phí chính là phá của!"

Nghe được ý nghĩ này của Diệp Phong, Tống Huy trực tiếp đưa ra một ý kiến khác!

Hả?

Chỉ cần không bổ vào Thần Đạo Giả thuộc tính Lôi hoặc tu luyện thần thông loại Lôi thì coi như là đang phá của?

Vậy ba đại ma đầu ở trong sơn cốc này thực lực tuyệt đối là mạnh nhất, chỉ cần bọn họ không phải là hai loại người này thì đánh lên trên người bọn họ không phải là tương đương với phá của hay sao?

Nghĩ đến đây, Diệp Phong vội vàng hỏi: "Lão ca, vậy ba đại ma đầu trong sơn cốc này có phải là hai loại người đó hay không?"

"Không phải!"

"Bọn họ không có tu luyện công pháp thuộc tính Lôi, hơn nữa thần thông cũng không phải thần thông loại Lôi, mà là thần thông loại Huyết, cho nên bọn họ cũng không phải là hai loại người đó!"

Mặc dù không rõ tại sao Diệp Phong lại muốn hỏi vấn đề này nhưng mà Tống Huy vẫn lập tức trả lời.

"Ừm!"

"Không phải là hai loại người đó?"

"Như vậy thì không phải là bọn họ có thể giúp ta phá của hay sao?"

Nghe được Tống Huy trả lời mình như vậy, Diệp Phong cũng dần dần hưng phấn lên, hắn hoàn toàn không ngờ được là một cái Không Gian Truyền Tống Môn ngẫu nhiên lại đưa hắn tới một chỗ tốt như vậy!

"Lão ca!"

"Ta muốn nhờ ngươi giúp ta một chuyện!"

"Sau khi chuyện thành công, ta không chỉ cứu ngươi ra ngoài mà còn sẽ cho ngươi một số công tác phí cực kỳ phong phú, không biết là ngươi có hứng thú hay không?"

Sau đó, Diệp Phong trưng vẻ mặt thành thật ra nhìn về phía Tống Huy lên tiếng hỏi thăm.

???

Ngươi đang nói mê sảng gì đó?

Không nói khoa trương một chút nào, chúng ta giống như là hai con dê đang đợi làm thịt!

Sau đó, ngươi nói chỉ cần giúp ngươi một chuyện thì ngươi có thể cứu ta ra ngoài hơn nữa còn sẽ cho ta một số công tác phí phong phú?

Lời này đừng nói người, chó nghe cũng không tin!

Chúng ta có thể tự mình biết lấy mình một chút được hay không!

Nghe nói như thế, Tống Huy trực tiếp mộng, nhưng nhìn thấy ánh mắt tràn đầy mong đợi của Diệp Phong, hắn vẫn gật đầu đồng ý, đồng thời thầm nghĩ trong lòng: "Được rồi, coi như là ta đang giúp tiểu huynh đệ này hoàn thành tâm nguyện cuối cùng trước khi chết đi!"

Bành! Bành!

Nhìn thấy Tống Huy gật đầu, Diệp Phong trực tiếp lấy ra hai khối Vô Định Lôi Thạch từ trong không gian của hệ thống ra, mà theo hai khối Vô Định Lôi Thạch rơi trên mặt đất, hai tiếng vang trầm đục cũng theo đó mà vang lên.

"Ngọa tào!!!"

"Lôi Thạch lóe ra thanh sắc lôi quang sao lại giống Vô Định Lôi Thạch trong truyền thuyết như vậy?"

Sau khi Tống Huy nhìn thấy hai khối Lôi Thạch cao hai mét lại lóe ra thanh sắc lôi quang trước mắt, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ kinh hô.

"Lão ca!"

"Tự giới thiệu một chút, ta tên là Diệp Phong, là một thần hào phá của bình bình thường thường!"

"Cho nên, ta muốn mời ngươi giúp ta phá của một lần!"

"Tiếp theo, hai người chúng ta đều cầm một khối Vô Định Lôi Thạch lui ra phía sau hai mươi mét, sau đó trực tiếp đối oanh!"

Nhìn thấy vẻ khiếp sợ hiện rõ trên mặt của Tống Huy, Diệp Phong cũng nói ra ý tưởng phá của của mình!

"Diệp lão đệ!"

"Đừng làm rộn!"

"Đây chính là Vô Định Lôi Thạch, hơn nữa còn là Vô Định Lôi Thạch lớn như thế!"

"Ngươi biết cái đồ chơi này đắt đỏ như thế nào hay không?"

"Ta cho ngươi biết, trong mắt Thần Đạo Giả thuộc tính Lôi hoặc tu luyện thần thông loại Lôi, cái này là bảo vật vô giá, cho dù ngươi là thần hào phá của thì chúng ta cũng không thể nào phá của như vậy được!"

Nghe được Diệp Phong đưa ra ý tưởng phá của như thế, Tống Huy cũng vội vàng khuyên, dù sao phàm là bất cứ một người bình thường nào thì cũng sẽ không có tư duy phá của như là Diệp Phong!

"Lão ca!"

"Ngươi nói xem ở trong sơn cốc này thì ba người nào có thực lực mạnh nhất?"

"Đến lúc đó dẫn xuất lôi điện mạnh mẽ sẽ đánh vào trên người của người nào?"

Nghe được Tống Huy thuyết phục, Diệp Phong lại nở một nụ cười xấu xa hỏi một câu như vậy.

Hả?

Nghe nói như thế, Tống Huy đột nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó bởi vì hưng phấn, toàn bộ thân thể đều run rẩy!

"Phá của!"

"Nhất định phải phá của!"

"Dù sao chúng ta cũng không trốn thoát được, so với chuyện để loại bảo bối này lại cho ba tên khốn kiếp đó thì còn không bằng chúng ta dùng nó để gài bẫy bọn họ một chút!"

Nói đến đây, Tống Huy cũng mặt lộ vẻ tiếc nuối tiếp tục nói ra: "Đáng tiếc, chính là Vô Định Lôi Thạch thiếu một chút, nếu có thể có thêm nhiều một chút nữa thì tốt rồi!"

"Ngọa tào!"

"Tốc độ trở mặt của ngươi cũng quá là nhanh đi chứ!"

"Vừa nãy là ai thuyết phục ta không nên phá của như thế?"

"Bây giờ tại sao vừa dính tới ba đại ma đầu đó thì người giống như là trực tiếp biến thành một người khác vậy!"

Nghe được Tống Huy nói như vậy, Diệp Phong cũng tỏ vẻ giật mình, mặc dù hắn biết chắc chắn thái độ của đối phương sẽ thay đổi nhưng hắn hành toàn không ngờ được là đối phương lại thay đổi thái độ nhanh như vậy!

"Lão ca!"