← Quay lại trang sách

Chương 1003 Diệp lão đệ, ngươi gọi cái này là một chút xíu? (2)

Muốn phá của thì chúng ta phá của thống khoái!"

"Ngươi yên tâm, cái Vô Định Lôi Thạch này, trong tay của ta còn có một chút, đủ chúng ta chơi!"

Nói xong, Diệp Phong vung tay lên, chín mươi tám khối Vô Định Lôi Thạch xuất hiện ở trước mắt của hai người trong nháy mắt!

"Ngọa tào!"

"Diệp lão đệ, ngươi gọi nhiều Vô Định Lôi Thạch như vậy là một chút xíu?"

"Mà một trăm khối Vô Định Lôi Thạch này, có thể va chạm vào nhau năm mươi lần, vậy thì năm mươi đạo lôi điện kinh khủng đó sẽ đánh đến ba tên đại ma đầu đó ngay cả quần lót cũng không còn!"

Nhìn một trăm khối Vô Định Lôi Thạch bày ra chỉnh tề trước mắt, Tống Huy trên mặt lộ vẻ khiếp sợ kinh hô lên, hắn hoàn toàn không ngờ được là thanh niên thường thường không có gì lạ trước mắt này lại có tài phú nghịch thiên như vậy!

"Lão ca!"

"Thật ra thì trong tay của ta có một trăm vạn khối Vô Định Lôi Thạch, chỉ là không gian nơi này quá nhỏ, ta không thể nào lấy hết ra chỉ trong một lần được!"

"Cho nên ba đại ma đầu đó đối mặt không phải năm mươi đạo lôi điện mà là năm mươi vạn đạo, ngươi nói ít một chữ vạn!"

Nhìn thấy dáng vẻ khiếp sợ hiện rõ trên mặt của Tống Huy, Diệp Phong cũng nở một nụ cười nói ra một câu như vậy.

???

Một trăm vạn khối Vô Định Lôi Thạch?

Năm mươi vạn đạo lôi điện kinh khủng?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Tống Huy cả người đều choáng váng, thậm chí bây giờ hắn rất muốn hỏi Diệp Phong một câu: "Ngươi xác định là không cẩn thận đi vào chỗ này mà không phải là cố ý tới đây để chơi bọn họ?"

"Diệp lão đệ!"

"Mặc dù ba đại ma đầu đó thực lực cực kỳ khủng bố, nhưng ta cảm thấy hẳn là bọn họ không gánh được năm mươi vạn đạo lôi điện!"

Sau khi tỉnh táo lại sau cơn chấn kinh, Tống Huy quay qua nhìn Diệp Phong nói ra một câu như vậy.

"Đúng thế!"

"Bọn họ đỡ không nổi nhiều lôi điện như vậy!"

"Vậy ta phải sớm chuẩn bị một ít đan dược có thể chữa trị thương thế cho bọn họ mới được!"

"Cho dù chết thì bọn họ cũng phải kháng xong năm mươi vạn đạo lôi điện này mới có thể đi chết!"

Nghe được Tống Huy hỏi mình như vậy, Diệp Phong cũng vỗ mạnh vào đùi một cái, sau đó nói ra ý nghĩ của mình.

???

Rốt cuộc ngươi đang suy nghĩ cái gì đó?

Ý của ta là đánh chết ba cái tên khốn kiếp đó hoàn toàn không cần phải dùng nhiều Vô Định Lôi Thạch như vậy, cho nên chúng ta có thể tiết kiệm được rất nhiều Vô Định Lôi Thạch!

Nhưng ngươi đang suy nghĩ cái gì đó, vì để cho bọn họ có thể chống đỡ được năm mươi vạn đạo lôi điện, ngươi còn muốn chuẩn bị đan dược có thể chữa trị thương thế cho bọn họ?

Đây là tư duy mà một người bình thường nên có hay sao?

Sau khi nghe được ý tưởng của Diệp Phong, Tống Huy cả người đều choáng váng, hắn hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong hoàn toàn không ra bài theo kịch bản!

"Diệp lão đệ!"

"Mặc dù ta cũng rất muốn dằn vặt ba cái tên khốn kiếp đó đến chết nhưng cái giá phải trả ra quá là lớn!"

"Cho nên ta cảm thấy trực tiếp đánh chết bọn họ là được rồi, không cần phải lãng phí quá nhiều Vô Định Lôi Thạch lên trên người của bọn họ!"

Sau khi tỉnh táo lại, Tống Huy quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng khuyên bảo.

"Lão ca!"

"Dùng năm ngàn đạo lôi điện đánh chết bọn họ, ta cho ngươi một vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh công tác phí!"

"Dùng năm vạn đạo lôi điện đánh chết bọn họ, tacho ngươi mười vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh công tác phí!"

"Dùng năm mươi vạn đạo lôi điện đánh chết bọn họ, ta cho ngươi một trăm vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh công tác phí!"

"Dù sao ta là cần ngươi hỗ trợ, cho nên ta sẽ giao lại quyền lựa chọn cho ngươi, ngươi tự quyết định đi!"

Nghe được Tống Huy thuyết phục, Diệp Phong cũng không có phản ứng gì quá lớn mà trực tiếp đưa ra ba sự lựa chọn cho hắn!

"Diệp lão đệ!"

"Trên tay ba đại ma đầu đó dính máu tươi của không biết bao nhiêu người!"

"Nếu như trực tiếp giết chết bọn họ thì quá dễ dàng cho bọn họ rồi!"

"Cho nên ý tưởng của ta là nhất định phải dằn vặt bọn họ cho đến chết, tra tấn càng thảm càng tốt, chúng ta làm như vậy thì cũng có thể nói là đang báo thù rửa hận cho những người đã từng chết ở trong tay của bọn họ!"

Nghe được Diệp Phong đưa ra ba sự lựa chọn, Tống Huy hoàn toàn không chút do dự trực tiếp nói ra quyết định của mình!

"Quá nhanh!"

"Tốc độ trở mặt của lão ca này vẫn nhanh như vậy!"

Nghe được Tống Huy quyết định, Diệp Phong cũng cười lắc đầu, mặc dù hắn biết mình cho ra lựa chọn này, sau đó chắc chắn đối phương sẽ làm ra lựa chọn chính xác nhất, nhưng khiến cho hắn không ngờ được là thậm chí đối phương ngay cả giả bộ cũng không thèm giả bộ một chút nào trực tiếp đưa ra lựa chọn!

"Trở mặt ca!"

"Vậy chúng ta cũng đừng có lãng phí thời gian ở đây nữa, trực tiếp cầm lấy Vô Định Lôi Thạch bên người bắt đầu đối oanh đi!"

Sau đó, Diệp Phong quay qua nhìn Tống Huy lên tiếng đề nghị.

???

Trở mặt ca?

Ai là trở mặt ca?

Chẳng lẽ đang nói ta sao?

Nghe được Diệp Phong gọi một tiếng trở mặt ca, Tống Huy cũng mộng một chút, nhưng mà khi hắn nghĩ lại thấy chỉ có một hồi như vậy mà Mình liên tục thay đổi thái độ đến hai lần, trên mặt cũng lộ ra vẻ xấu hổ.

Một lát sau!

"Diệp lão đệ!"

"Vậy bây giờ chúng ta lập tức bắt đầu đi!"

Sau khi hô một tiếng, Tống Huy ở cách đó hai mươi mét một cước đạp Vô Định Lôi Thạch trước người ra ngoài!

Mà đối diện, sau khi Diệp Phong nhìn thấy vậy thì cũng tiện tay vung ra một chưởng trực tiếp đánh một khối Vô Định Lôi Thạch ở trước mặt bay ra ngoài!

Oanh!

Theo một tiếng vang thật lớn, hai khối Vô Định Lôi Thạch to lớn đánh vào nhau, nhưng mà hai khối Vô Định Lôi Thạch không có vì va chạm mạnh vào nhau mà bắn bay lẫn nhau, ngược lại bọn chúng lại dính chặt vào nhau!

Ngay sau đó, thanh sắc lôi quang bên trong hai khối Vô Định Lôi Thạch bắt đầu điên cuồng hiện lên, cuối cùng tất cả thanh sắc lôi quang ngưng tụ thành một đạo lôi điện màu xanh thô to, theo cửa hang trực tiếp bay ra ngoài!

...