← Quay lại trang sách

Chương 1004 Lôi tới, hai người các ngươi chạy?

Trong sơn cốc!

"Đại ca!"

"Mỗi ngày giết mười người, thật là quá ít!"

"Nếu không, chúng ta sửa đổi quy tắc một chút, mỗi ngày hai mươi người khai thác Long Huyền Thạch ít nhất, xoá bỏ toàn bộ bọn họ như thế nào?"

Lúc này, một nam tử trung niên thân hình cao lớn, thể trạng tráng kiện mặt lộ vẻ hưng phấn quay qua nhìn nam tử âm lãnh đang đứng bên cạnh nói ra ý nghĩ của mình.

"Đại ca!"

"Ta cảm thấy nhị ca nói có lý!"

"Dù sao mười người cũng là giết, hai mươi người cũng là giết, vậy tại sao không giết nhiều một chút đâu!"

Ngay sau đó, một gã đại hán đầu trọc đứng bên cạnh cũng lên tiếng nói!

"Giết giết giết!"

"Hai người các ngươi chỉ biết giết!"

"Nếu không phải muốn cho bọn họ cảm thấy khẩn trương từ đó có thể cố gắng hết sức đi khai thác Long Huyền Thạch, thì mười người đó ta cũng sẽ không giết!"

"Phải biết, giết mười người thì chúng ta phải đi ra ngoài bắt mười người nữa về, tiếp tục như vậy trong thời gian dài nói không chừng chúng ta sẽ bị người khác phát hiện!"

"Một khi bí mật trong sơn cốc này ẩn chứa một lượng lớn Long Huyền Thạch truyền ra ngoài, các ngươi cho rằng chúng ta còn có giữ được chỗ này hay sao?"

Nghe được hai người nói như vậy, nam tử âm lãnh trực tiếp chửi ầm lên.

"Đại ca!"

"Chúng ta sai!"

Nghe được nam tử âm lãnh giận mắng, nam tử cao lớn và nam tử đầu trọc cũng bị hù rụt cổ một cái, sau đó vội vàng đáp lại một câu.

"Trình Cuồng!"

"Trình Dã!"

"Hai người các ngươi phải suy nghĩ sâu xa một chút, mặc dù ba huynh đệ chúng ta đều có tu vi mạnh mẽ Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong, nhưng nếu so sánh với thế lực cấp độ bá chủ, chúng ta chẳng phải là cái gì, bởi vì người ta có nội tình mạnh mẽ truyền thừa mấy chục vạn năm, cho dù là Thần khí mạnh mẽ, trận pháp, đan dược đặc thù các loại đều không phải là chúng ta có thể sánh được, một khi để cho bọn họ biết được tình huống ở chỗ này thì chúng ta cũng chỉ có thể từ bỏ những Long Huyền Thạch đó mà trực tiếp chạy trốn khỏi chỗ này!"

Lúc này, Trình Mặc nhìn hai đệ đệ không nên thân của mình, trên mặt lộ ra vẻ bất đắc dĩ lên tiếng giải thích cho bọn họ hiểu.

"Ngọa tào!"

"Đại ca, ngươi mau nhìn bên kia, có một đạo thanh sắc lôi điện đang bắn thẳng đến chỗ của chúng ta!"

Đúng lúc này, Trình Cuồng bỗng nhiên chú ý tới một đạo thanh sắc lôi điện xuất hiện nơi xa, sau đó quay qua nhìn Trình Mặc hô to lên.

"Vô Định Thanh Lôi!!!"

"Lại là Vô Định Thanh Lôi, hơn nữa khí tức mà đạo Vô Định Thanh Lôi này tản ra còn đem đến cho ta một cảm giác nguy cơ!"

"Mẹ nó, rốt cuộc là ai đang chơi đụng lôi ở chỗ này chứ!"

Sau khi Trình Mặc nhìn thấy lôi điện màu xanh ở nơi xa đang cực tốc bạn đến đây thì sắc mặt cũng đột nhiên thay đổi sau đó tức hổn hển mắng lớn lên.

"Ừm?"

"Tại sao hai người các ngươi lại chạy qua bên đó?"

Sau khi mắng xong, Trình Mặc lập tức phát hiện ra hai đệ đệ mới rồi còn ở bên cạnh mình bây giờ lại xuất hiện ở chỗ khác cách đây hơn mười mét, chuyện này khiến cho hắn sững sờ sau đó lớn tiếng chất vấn.

...............................................................

"Đại ca!"

"Trong số ba người chúng ta thì thực lực của ngươi là mạnh nhất, vậy đạo Vô Định Thanh Lôi này chắc chắn sẽ đánh ngươi!"

"Nếu như hai chúng ta còn ở lại bên cạnh ngươi thì sợ ảnh hưởng đến sự phát huy của ngươi!"

"Cho nên chúng ta mới lùi qua bên cạnh!"

Nghe được Trình Mặc chất vấn, Trình Cuồng cũng vội vàng giải thích.

"Đại ca!"

"Nhị ca nói rất đúng!"

"Chúng ta ở lại nơi đó chỉ sẽ ảnh hưởng đến tốc độ rút đao của ngươi!"

Ngay sau đó, lão tam Trình Dã cũng lên tiếng nói hùa theo.

???

Thần mẹ nó ảnh hưởng ta phát huy?

Thần mẹ nó ảnh hưởng tốc độ rút đao của ta?

Đạo Vô Định Thanh Lôi này có uy lực kinh người, cho dù là ta thì cũng phải dùng toàn lực để ngăn cản, nếu như hai người các ngươi có thể ở bên cạnh giúp ta một chút thì như vậy không phải là ta có thể dễ dàng chống đở được nó hay sao?

Nghe được hai người nói như vậy, trong nháy mắt mặt Trình Mặc treo đầy hắc tuyến, hơn nữa hắn cảm thấy hai đệ đệ không nên thân này của mình đang muốn Xem hắn xấu mặt nhưng mà hắn không có chứng cứ!

"Phệ Huyết Phiên, lên!"

Không tiếp tục để ý đến hai người, lúc này Trình Mặc cũng trưng vẻ mặt nghiêm túc ra vận dụng bản mệnh Thần khí của mình!

"Huyết Vụ Luân Hồi Trận!"

Theo Vô Định Thanh Lôi càng ngày càng gần, Trình Mặc trực tiếp mở ra trận pháp phòng ngự được khắc ấn bên trên bản mệnh Thần khí, vô cùng vô tận sương máu từ Thị Huyết Phiên lan tràn ra, nhanh chóng hình thành một cái kết giới sương máu bảo hộ hắn ở bên trong đó!

Xì xì xì!

Khi Vô Định Thanh Lôi lóe ra lôi quang bổ vào kết giới sương máu, không có tiếng vang ầm ầm, chỉ có một loạt tiếng vang xì xì xì không ngừng vang lên!

"Mẹ nó!"

"Đây đều là huyết dịch mà ta vất vả luyện ra được!"

"Muốn triệt để ngăn lại đạo Vô Định Thanh Lôi này, ít nhất cũng phải tiêu hao một phần trăm sương máu ở bên trong Thị Huyết Phiên của ta mới được, mẹ nó lần này ta lỗ lớn rồi!"

Phát hiện ra được tốc độ tiêu hao sương máu của Thị Huyết Phiên, Trình Mặc cũng tỏ vẻ đau lòng, hắn không ngờ được là đạo Vô Định Thanh Lôi này lại có uy lực mạnh như vậy!

"Mẹ nó!"

"Rốt cuộc là ai đang ở gần ta chơi đụng lôi!"

"Ngươi tốt nhất nên cầu nguyện mình không bị ta bắt được nếu không thì nhất định ta phải rút gân, bẻ xương, luyện huyết, hóa thần ngươi!"

Theo uy lực của Vô Định Thanh Lôi dần dần yếu bớt thì Trình Mặc cũng cắn răng nghiến lợi tự lẩm bẩm.

Mấy phút sau!

"Đại ca ngưu bức!"

"Ta biết ngay là đạo Thanh Lôi nho nhỏ hoàn toàn không thể uy hiếp được ngươi!"

Sau khi Vô Định Thanh Lôi hoàn toàn biến mất, Trình Cuồng cũng lập tức đi trở về, sau đó bắt đầu lên tiếng nịnh nọt Trình Mặc!

"Đại ca!"