Chương 1005 Rốt cuộc là ai đang chơi đụng lôi ở đây sau đó hố lão tử!
Rốt cuộc là ai đang chơi đụng lôi ở gần đây?"
"Hơn nữa còn có thể dẫn ra Vô Định Thanh Lôi mạnh mẽ như vậy?"
"Chuyện này chúng ta nhất định phải lập tức điều tra rõ ràng mới được nếu không thì ta sợ là sẽ xảy ra chuyện đó!"
Trình Dã cũng đi tới, sau đó trên mặt lộ ra vẻ nghiêm túc lên tiếng nói ra một câu như vậy.
"Nhị đệ!"
"Sau này ngươi học tam đệ nhiều một ít, đừng cả ngày chỉ biết tới chuyện nịnh nọt ta, khi mà gặp được chuyện ác thì phải động não một chút!"
Sau khi nghe được hai người nói như vậy, Trình Mặc quay qua nhìn Trình Cuồng lên tiếng nhắc nhở.
"Đại ca!"
"Ta đã biết!"
Trình Cuồng nghe xong thì lơ đễnh cười một tiếng sau đó thuận miệng đáp lại một câu.
"Tốt!"
"Vừa nãy lão tam nói rất đúng, chuyện này chúng ta nhất định phải điều tra rõ ràng mới được!"
"Dù sao có thể dẫn ra Vô Định Thanh Lôi có uy lực mạnh mẽ như vậy thì chắc chắn là hai khối Vô Định Lôi Thạch va chạm vào nhau phải vô cùng to lớn, như vậy thì giá trị của chúng nó cũng cực kỳ khủng bố, hơn nữa, có bảo vật có giá trị đắt đỏ như thế này mà đối phương không cầm nó tới phòng đấu giá để đấu giá mà ngược lại bắt đầu chơi đụng lôi ở gần đây, chuyện này vốn là một chuyện không hề bình thường một chút nào!"
"Trừ phi đối phương là một tên bại gia tử, làm như vậy chỉ là vì muốn phá của, vì muốn chơi, nhưng mà khả năng này gần như là bằng không, bởi vì cho dù có là bại gia tử thì cũng sẽ không lấy bảo bối đắt đỏ như vậy ra để phá của mới đúng!"
Lúc này, Trình Mặc cũng trưng vẻ mặt ngưng trọng ra nói ra ý nghĩ của mình.
"Ngọa tào!"
"Tam đệ, mau trốn!"
"Nơi xa lại có mười đạo Vô Định Thanh Lôi bổ đến đây!"
Đúng lúc này, Trình Cuồng giống như nhìn thấy được chuyện khủng bố gì, con ngươi trợn tròn trực tiếp kinh hô lên, sau đó kéo Trình Dã đang đứng ở bên cạnh chạy ra chỗ xa xa!
"Mẹ nó!"
"Các ngươi chạy cái quỷ gì!"
"Một đạo Vô Định Thanh Lôi để một mình ta gánh chịu, ta nhịn!"
"Nhưng bây giờ là mười đạo Vô Định Thanh Lôi đập tới, mẹ nó, các ngươi vẫn để cho ta tự mình gánh chịu?"
"Mẹ nó, các ngươi có còn là người nữa hay không?"
Nhìn thấy hai người chạy mất, Trình Mặc tức giận đến khóe miệng cũng co quắp lại, hắn hoàn toàn không ngờ được là hai đệ đệ này của mình vì muốn nhìn thấy hắn xấu mặt mà chuyện chó như vậy cũng có thể làm ra được!
"Là ai!"
"Rốt cuộc là ai mẹ nó chơi đụng lôi ở gần đây sau đó hố lão tử!"
"Mẹ nó, tốt nhất là ngươi hãy cầu nguyện mình không bị ta bắt được đi, mẹ nó, nếu không thì ta nhất định phải khiến cho ngươi sống không bằng chết!"
Phóng xuất ra kết giới sương máu một lần nữa, lúc này Trình Mặc cũng tức hổn hển mắng lớn lên, dù sao kháng trụ mười đạo Vô Định Thanh Lôi sương máu tổn thất sẽ khiến cho hắn càng thêm đau lòng!
Mà quan trọng nhất chính là mẹ nó chuyện gì hắn cũng không có làm mà lôi lại từ trên trời đánh thẳng xuống, đây mới là chuyện khiến cho hắn cảm thấy khó chịu nhất!
"Nhị ca!"
"Không cần đi giúp đại ca sao?"
Lúc này Trình Dã đang đứng coi náo nhiệt ở nơi xa cũng quay qua nhìn Trình Cuồng đang đứng bên cạnh mình, lên tiếng hỏi thăm.
"Không cần!"
"Mặc dù những Vô Định Thanh Lôi này đều có uy lực cực kỳ kinh khủng nhưng vẫn chưa có uy hiếp được đại ca đâu!"
"Mà nếu như đại ca gặp được nguy hiểm thật thì mẹ nó ta đã đi lên từ sớm rồi làm gì cần đến ngươi nhắc nhở ta nữa!"
Nghe được Trình Dã hỏi như vậy, Trình Cuồng cũng cười lên tiếng nói.
"Nhị ca!"
"Mười đạo Vô Định Thanh Lôi không uy hiếp được đại ca!"
"Vậy nếu như là một trăm đạo thì sao?"
Lúc này, Trình Dã chợt phát hiện cái gì, sau đó quay qua nhìn Trình Cuồng lên tiếng hỏi thăm.
Hả?
Một trăm đạo?
Có ý gì?
Nghe nói như thế, Trình Cuồng cũng có chút khó hiểu!
Nhưng mà khi hắn nhìn thấy lít nha lít nhít Vô Định Thanh Lôi xuất hiện ở nơi xa thì rốt cuộc hắn cũng thay đổi sắc mặt, sau đó lập tức vọt thẳng tới chỗ Trình Mặc đang đứng cách đó không xa, đồng thời la lớn: "Đại ca, nhị đệ tới giúp ngươi!"
"Đại ca!"
"Tam đệ cũng tới!"
Ngay sau đó, Trình Dã đang đứng bên cạnh cũng hô lớn một tiếng sau đó vọt thẳng tới chỗ Trình Mặc.
Một trăm đạo Vô Định Thanh Lôi!
Hai trăm đạo Vô Định Thanh Lôi!
Ba trăm đạo Vô Định Thanh Lôi!
Theo thời gian trôi qua, ba huynh đệ Trình thị điên cuồng ngăn cản Vô Định Thanh Lôi, rốt cục trên mặt cũng lộ ra vẻ sợ hãi, bởi vì cho dù bọn họ ngăn cản được bao nhiêu đạo Vô Định Thanh Lôi thì lại sẽ có càng nhiều Vô Định Thanh Lôi từ đằng xa bổ tới!
Mà đối mặt Vô Định Thanh Lôi liên tục không ngừng bổ tới, thời khắc này, bọn họ cảm thấy tuyệt vọng thật sự!
"Đại ca!"
"Những đan dược mà chúng ta có thể phục dụng đều được sử dụng hết rồi!"
"Phù lục, trận thạch, Thần khí phòng ngự mà chúng ta có thể sử dụng cũng đều sử dụng hết rồi!"
"Hơn nữa thần lực trong cơ thể cũng đã tiêu hao không sai biệt lắm, nếu như không có chuyện gì bất ngờ xảy ra ba huynh đệ chúng ta dùng hết một tia lực lượng cuối cùng cũng chỉ có thể ngăn cản một đợt này nữa mà thôi!"
"Nếu như vẫn còn có nữa thì chắc chắn chúng ta phải chết!"
Lúc này, nhìn một trăm đạo Vô Định Thanh Lôi phía xa đang nhanh chóng bổ tới chỗ bọn họ, Trình Cuồng mặt mũi tràn đầy mỏi mệt, nghiêm túc nói ra một câu như vậy.
"Ngạnh kháng đi!"
"Chỉ có thể cầu nguyện đây là một đợt cuối cùng!"
Nghe được Trình Cuồng nói như vậy, Trình Mặc cũng đáp lại một câu, sau đó chuẩn bị ngạnh kháng đợt cuối cùng này!
Chỗ tối!
"Rốt cục cũng sắp gánh không được rồi!"
"Chúng ta sắp ngủ luôn rồi đó!"
"Tiếp theo, cho đến khi các ngươi bắt đầu bị thương thì chính là lúc sứ giả đan dược Diệp Tiểu Bạch ta lên sân khấu!"
Lúc này, Diệp Tiểu Bạch đang nấp trong chỗ tối cũng tỏa ra vẻ hưng phấn!
......................................................