Chương 1006 Đại ca, có cần phải đánh thức nhị ca hay không?
Một lát sau!
"Nhị đệ!"
"Tam đệ!"
"Đừng để ý đến ta, các ngươi nhanh chóng trốn đi trốn càng xa càng tốt!"
"Dù sao mục tiêu của những Vô Định Thanh Lôi này là ta, nhưng các ngươi phải đồng ý với ta một chuyện, đó chính là sau chuyện này thì nhất định phải tìm được cái tên khốn kiếp cho đụng lôi đó báo thù cho ta!"
"Nếu không phải là vì hắn thì ta đâu có bị kiếp nạn này!"
Sau khi dùng hết toàn lực ngăn cản một đợt này, sau đó nhìn thấy một trăm đạo Vô Định Thanh Lôi lại xuất hiện ở nơi xa, Trình Mặc cũng tràn đầy tuyệt vọng quay qua nhìn hai người Trình Cuồng và Trình Dã đang đứng bên cạnh hô lớn lên.
"Đại ca!"
"Chúng ta không đi!"
"Ba huynh đệ chúng ta sống thì cùng sống chết thì cùng chết!"
"Ta và tam đệ tuyệt đối sẽ không bỏ lại ngươi một mình!"
Nghe được Trình Mặc nói như vậy, Trình Cuồng lại thần sắc kiên định biểu lộ thái độ của mình!
Mà nghe được Trình Cuồng nói như vậy, Trình Mặc cũng không có phản ứng gì quá lớn, giống như là đã đoán trước được, sau đó liếc mắt ra hiệu cho Trình Dã đang đứng bên cạnh!
Bành!
Theo một tiếng vang trầm, Trình Cuồng hai mắt tối sầm trực tiếp hôn mê đi!
"Nhị ca!"
"Chớ có trách ta!"
"Nếu như chúng ta không trốn thì không ai có thể báo thù cho đại ca cả!"
"Hơn nữa đại ca chết vốn cực kỳ biệt khuất, nếu như không thể báo thù cho đại ca thì chắc chắn đại ca sẽ chết không nhắm mắt!"
Lúc này, ở phía sau dùng chưởng đao đánh Trình Cuồng ngất xỉu, Trình Dã cũng lên tiếng tự nói.
???
Ta còn chưa có chết đâu!
Tại sao phải nói ra những lời như vậy ở ngay trước mặt của ta?
Ngươi không thể chờ đi xa rồi nói hay sao?
Nghe được Trình Dã nói như vậy, trong nháy mắt mặt Trình Mặc treo đầy hắc tuyến, sau đó trực tiếp thúc giục: "Tam đệ, người mà tranh thủ thời gian dẫn theo nhị ca của ngươi rời khỏi nơi này, một khi ta chết đi thì mục tiêu của những Vô Định Thanh Lôi này sẽ là một trong hai người các ngươi!"
"Đại ca!"
"Ta và nhị ca nhất định sẽ tìm tới cái tên khốn kiếp chơi đụng lôi đó!"
"Chúng ta nhất định sẽ báo thù cho ngươi!"
Nói xong, Trình Dã cũng cắn răng, sau đó nhấc Trình Cuồng lên chạy tới chỗ xa xa!
Chỗ tối!
"Chạy đi!"
"Dùng hết sức mà chạy đi!"
"Nếu như ngươi có thể chạy ra khỏi sơn cốc này được thì coi như là ta thua!"
Nhìn thấy Trình Dã khiêng Trình Cuồng chuẩn bị chạy khỏi nơi này, Diệp Tiểu Bạch đang nấp trong chỗ tối trên mặt lộ ra vẻ khinh thường lên tiếng nói.
Một bên khác!
"Tình huống như thế nào?"
"Tại sao lại có một đạo kết giới bỗng nhiên xuất hiện bảo vệ ta?"
Lúc này, Trình Mặc trọng thương ngã xuống đất nhớ lại kết nối năng lượng bỗng nhiên xuất hiện lúc nãy thì trên mặt cũng lộ ra vẻ khó hiểu tự lẩm bẩm.
"Ừm?"
"Rốt cuộc thì lão tam đang làm cái gì!"
"Tại sao đã trốn rồi mà còn chạy về!"
Đúng lúc này, sau khi Trình Mặc chú ý tới Trình Dã đã rời đi bỗng nhiên khiêng Trình Cuồng chạy trở về thì trên mặt cũng lộ ra vẻ tức giận nhưng không lâu sau thì hắn lại thoải mái cười một tiếng sau đó tràn đầy cảm động lẩm bẩm: "Hảo huynh đệ, thù chúng ta không báo, muốn chết, chúng ta cùng chết, đời sau chúng ta tiếp tục làm huynh đệ!"
"Đại ca!"
"Không xong!"
"Có người bày ra trận pháp kết giới mạnh mẽ ở trong sơn cốc này cho nên ta không chạy ra được!"
Ngay khi Trình Mặc còn đang cảm động thì Trình Dã đang trên đường chạy đến tràn đầy lo lắng hô to lên!
???
Bởi vì bốn phía bày ra trận pháp kết giới mạnh mẽ, cho nên, bởi vì ngươi chạy không thoát cho nên mới trở về đây?
Không phải là vì muốn cùng chung sinh tử với ta cho nên mới trở về?
Nghe được Trình Dã nói như vậy, Trình Mặc cả người đều choáng váng, hắn hoàn toàn không ngờ được là mình cảm động vô ích!
"Ba vị!"
"Lần đầu tiên gặp gỡ, ta xin tự giới thiệu mình trước, ta tên là Diệp Tiểu Bạch, các ngươi có thể gọi ta là Bạch gia!"
Đúng lúc này, Diệp Tiểu Bạch chậm rãi rơi từ trên không xuống trực tiếp xuất hiện ở trong tầm mắt của hai người!
(Trình Cuồng vẫn còn đang hôn mê, cho nên không nhìn thấy!)
"Tiếp theo, ta có mấy chuyện muốn nói với các ngươi một chút các ngươi phải nghe cho cẩn thận đó!"
"Thứ nhất, đại nhân nhà ta đang chơi đụng lôi, cho nên, các ngươi đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn, thành thành thật thật chờ ở đây chịu bổ là được rồi!"
"Thứ hai, ta đem theo rất nhiều đan dược chữa trị, có thể cam đoan các ngươi sẽ không bị Vô Định Thanh Lôi đánh chết!"
"Thứ ba, đại nhân nhà ta là một thần hào phá của, mà lần này chuẩn bị lãng phí hết một trăm vạn khối Vô Định Lôi Thạch, cho nên, chỉ cần các ngươi có thể chống được năm mươi vạn đạo Vô Định Thanh Lôi này, xong chuyện ta sẽ cho các ngươi một thống khoái!"
Nhìn thấy hai người Trình Mặc và Trình Dã đều dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía mình, Diệp Tiểu Bạch cũng thần sắc ngoạn vị nói ra ba cái tình huống!
???
Đại nhân nhà ngươi chơi đụng lôi, để chúng ta ở đây chịu bổ?
Sau đó, mẹ nó ngươi còn đem đan dược tới, sợ chúng ta kháng không hết năm mươi vạn đạo Vô Định Thanh Lôi?
Tới cuối cùng, chúng ta lôi cũng kháng, tội cũng chịu, sau đó ngươi nói đến thời điểm đó ngươi sẽ cho chúng ta một thống khoái?
Mẹ nó đây là chuyện mà người có thể làm ra được hay sao?
Chuyện này mẹ nó ngay cả chó cũng không làm được đâu!
Nghe được Diệp Tiểu Bạch nói như vậy, hai người Trình Mặc và Trình Dã trực tiếp mắng to trong lòng đồng thời trong mắt cũng toát ra vẻ cực kỳ sợ hãi, thời khắc này, bọn họ cảm thấy nam tử tóc trắng trước mắt này giống như là một ác ma, một ác ma kinh khủng tàn bạo hơn bọn họ gấp trăm triệu lần!
"Thế nào, sợ?"
"Ba người các ngươi không phải là cũng rất thích tra tấn người khác hay sao?"
"So sánh với những người đã từng chết thảm ở trong tay các ngươi thì chúc hành hạ này có đáng là gì đâu?"
Nhìn thấy ánh mắt sợ hãi của hai người, Diệp Tiểu Bạch cũng cười lạnh lên tiếng nói.
"Tốt!"
"Đợt Vô Định Thanh Lôi tiếp theo lập tức bổ đến đây!"