Chương 1007 Đại ca, có cần phải đánh thức nhị ca hay không? (2)
Mà bây giờ thực lực của các ngươi cũng không còn lại bao nhiêu, cho nên viên đan dược này có thể chữa trị thương thế trên người các ngươi giúp các ngươi khôi phục một chút tu vi, ai đến sử dụng nó, hãy dùng kéo búa bao để chọn đi!"
Lúc này, Diệp Tiểu Bạch bỗng nhiên nhận ra cái gì, sau đó dùng giọng điệu ra lệnh nói chuyện với hai người.
"Đại ca!"
"Ba huynh đệ chúng ta vẫn luôn có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, bây giờ chúng ta có nên đánh thức nhị ca hay không!"
Nghe được Diệp Tiểu Bạch ra lệnh, Trình Dã lập tức dùng thần thức truyền âm hỏi thăm Trình Mặc, dù sao cuối cùng cũng phải chết, trước khi chết còn bị tra tấn như vậy, tại sao không kéo người cùng chịu với mình!
"Tam đệ!"
"Ngươi nói đúng!"
"Vậy còn chờ gì nữa, mau đánh thức nhị ca của ngươi!"
Nghe được Trình Dã nói như vậy, Trình Mặc cũng hai mắt tỏa sáng, sau đó vội vàng thúc giục.
Mà hai người mặc dù là thần thức truyền âm nhưng nội dung nói chuyện của bọn họ lại bị Diệp Tiểu Bạch nghe rõ ràng!
"Vừa nãy còn diễn ra tiết mục huynh đệ tình thâm!"
"Bây giờ vừa gặp chuyện thì lập tức hố huynh đệ nhà mình!"
"Không thể không nói, tình cảm của ba huynh đệ các ngươi đúng là có chút kỳ lạ!"
Nhìn thấy Trình Dã một cước một cước đá vào trên người Trình Cuồng, Diệp Tiểu Bạch đang đứng bên cạnh cũng lộ vẻ giật mình tự lẩm bẩm.
....................................................
"Ừm?"
"Thế nào?"
"Chuyện gì xảy ra?"
Rất nhanh, bị Trình Dã điên cuồng chuyển vận, Trình Cuồng mơ mơ màng màng tỉnh lại.
"Nhị đệ!"
"Nhị ca!"
"Nhanh một chút, chúng ta phải tranh thủ ra kéo búa bao, nếu không thì Bạch gia sẽ tức giận!"
Nhìn thấy Trình Cuồng vừa tỉnh lại, hai người Trình Mặc và Trình Dã trên mặt lộ ra vẻ lo lắng hô to lên, bởi vì bọn họ để ý thấy trên mặt Diệp Tiểu Bạch đang đứng bên cạnh đã toát ra vẻ mong mỏi.
???
Bây giờ chúng ta đang bị sét đánh!
Sau đó các ngươi muốn chơi trò chơi ngây thơ kéo búa bao?
Là các ngươi điên rồi hay là các ngươi bị đánh đến choáng váng rồi?
Còn nữa, Bạch gia là ai?
Nghe được hai người nói như vậy, Trình Cuồng vốn là mơ hồ càng thêm mơ hồ!
"Nhị đệ!"
"Chớ ngẩn ra đó, ngươi hãy tranh thủ thời gian ra kéo búa bao đi!"
"Bây giờ tình huống của chúng ta vô cùng nguy hiểm!"
Nhìn thấy Trình Cuồng cả buổi mà vẫn không có tỉnh táo lại, Trình Mặc cũng lên tiếng nhắc nhở một câu, sau đó dùng thần thức truyền âm nói rõ tình huống trước mắt cho hắn biết.
"Cái gì!"
"Trước khi chết chúng ta còn mẹ nó phải bị năm mươi vạn đạo Vô Định Thanh Lôi bổ một lần?"
"Thậm chí đối phương lo lắng chúng ta sẽ chịu không được cho nên tự mình đưa đan dược chữa trị tới đây?"
"Mà bây giờ mục đích chúng ta chơi trò chơi kéo búa bao chính là vì tranh đoạt viên đan dược chữa trị đầu tiên, ai cướp được thì người đó phải chịu bổ?"
Sau khi hiểu rõ được những tình huống này, Trình Cuồng cả người đều choáng váng, hắn hoàn toàn không ngờ được là ở trong thời khắc chịu bổ này, đại ca và tam đệ của mình sẽ gọi hắn dậy!
"Đại ca!"
"Tam đệ!"
"Các ngươi thật là chó, vì không chịu bổ, các ngươi lại đánh cho ta từ trong hôn mê tỉnh lại!"
"Làm như thế, lương tâm của các ngươi không thấy đau hay sao?"
Sau khi tỉnh táo lại, Trình Cuồng lập tức dùng thần thức truyền âm lên tiếng chất vấn hai người!
"Nhị đệ!"
"Lương tâm có đau hay không ta không biết, nhưng ta biết, nếu như một hồi chịu bổ, thân thể tuyệt đối sẽ đau đến rút rút!"
"Cho nên, đừng lãng phí thời gian, tranh thủ thời gian ra kéo búa bao đi!"
"Nếu không, một hồi Bạch gia sẽ bão nổi!"
Nghe được Trình Cuồng chất vấn mình, Trình Mặc không thèm để ý chút nào lên tiếng thúc giục.
...
"Kéo búa bao!"
Theo Trình Mặc vừa nói dứt câu, ba người trực tiếp vươn tay phải đang giấu ở sau lưng ra, mà kéo, bao, bao cũng nhanh chóng xuất hiện ở trong tầm mắt của ba người!
"Ai nha!"
"Sao ta lại thắng chứ!"
"Tra tấn bị sét đánh như thế này nên để cho người làm đại ca như ta đến kháng mới đúng!"
Nhìn thấy hai người Trình Cuồng và Trình Dã đều ra kéo, Trình Mặc cũng ra vẻ tiếc nuối lên tiếng nói.
"Đại ca!"
"Nói không có sai chút nào!"
"Nhưng ngươi có thể thu liễm nụ cười trên mặt của ngươi một chút hay không!"
Nghe được Trình Mặc nói như vậy, Trình Cuồng cũng mặt xạm lại lên tiếng nhắc nhở.
"Ừm?"
"Ta có cười sao?"
Nghe được Trình Cuồng nhắc nhở, Trình Mặc trên mặt lộ ra vẻ lúng túng nói một câu.
"Còn có cười sao?"
"Đại ca!"
"Nếu không phải mặt ngươi chỉ có bao lớn đó, khóe miệng của ngươi có thể kéo dài đến tận bầu trời!"
Lúc này, Trình Dã đang đứng bên cạnh cũng không nhịn được nữa mà lên tiếng nói.
"Ừm?"
"Làm gì chứ?"
"Ba người các ngươi đang đứng đó làm gì đó?"
"Các ngươi phải bị năm mươi vạn đạo Vô Định Thanh Lôi bổ!"
"Bổ xong, các ngươi còn phải ngỏm củ tỏi!"
"Dưới loại tình huống này, các ngươi còn có tâm tình cười, còn có tâm tình trêu chọc lẫn nhau?"
Bên cạnh, Diệp Tiểu Bạch thấy cảnh này, trên mặt cũng là toát ra vẻ mộng bức, bởi vì chuyện này hoàn toàn không giống như dự đoán của hắn!
"Trình Mặc đúng không!"
"Nếu như ngươi thắng, vậy viên đan dược này sẽ là của ngươi, tranh thủ ăn đi!"
"Tiếp theo một trăm đạo Vô Định Thanh Lôi lập tức bổ đến đây!"
Ngay lúc Trình Mặc coi là nắm vững thắng lợi, Diệp Tiểu Bạch chợt nói một câu như vậy, sau đó đưa một viên đan dược chữa trị cực kỳ hi hữu cho đối phương.
???
Không phải là ai thua thì mới phải ăn viên đan dược đó hay sao?
Sao bây giờ thắng mà cũng phải ăn hả?
Nhìn thấy Diệp Tiểu Bạch đưa đan dược tới, Trình Mặc cả người đều choáng váng, hắn hoàn toàn không ngờ được là đối phương lại không ra bài theo kịch bản!
Mà hai người Trình Cuồng và Trình Dã đang đứng bên cạnh đang chuẩn bị tiếp tục ra kéo búa bao nhìn thấy cảnh này thi trên mặt đều toát ra vẻ hưng phấn, bảo hành toàn không ngờ được là hạnh phúc lại tới đột nhiên như thế trực tiếp đánh cho bọn họ trở tay không kịp!
Mấy phút sau!
"Tiếp tục!"