← Quay lại trang sách

Chương 1043 Đề nghị công bằng như thế, sao người có thể nghĩ ra được? (2)

Nhưng mà ta đã nói rồi, ta thật sự không có hứng thú với cái số tiền đặt cược của các ngươi, cho nên sau khi xong chuyện này ta sẽ trả lại hết cho các ngươi, coi như ván cược này chưa từng xuất hiện đi!"

"Mà bây giờ, chuyện chúng ta cần làm chỉ có một, đó là giúp Diệp thiếu phá của!"

Sau đó, Hoắc Sơn dùng thần thức truyền âm cho ba người.

Một bên khác!

"Ngọa tào!"

"Tình huống của bọn họ như thế nào?"

"Lảm nhảm hơi bị nhiều rồi đó!"

Bên cạnh, sau khi Diệp Phong, nghe được cuộc nói chuyện của bọn họ thì trên mặt cũng lộ ra vẻ giật mình.

...

"Diệp thiếu!"

"Đối với cái trò chơi nhỏ này, ta có một đề nghị nho nhỏ không biết có nên nói ra hay không?"

Lúc này, Thiết Đại Bưu quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.

"Nói đi!"

"Có đề nghị gì cứ việc nói!"

Nghe được Thiết Đại Bưu nói như vậy, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ hiếu kì lên tiếng nói.

"Diệp thiếu!"

"Thiên Đạo kiếp vân dù sao cũng là Thiên Đạo kiếp vân, nếu như nó phóng ra hàng vạn lôi điện bao phủ chỗ này thì cho dù chúng ta có ném như thế nào đi nữa cũng sẽ không bị nó bỏ sót!"

"Cho nên ta cảm thấy làm như vậy thì có chút không được công bằng đối với chúng ta!"

Được Diệp Phong cho phép, Thiết Đại Bưu nói ra tình huống mà mình đang lo lắng.

"Có đạo lý!"

"Vậy lời đề nghị của ngươi là gì?"

Sau khi nghe được Thiết Đại Bưu nói ra tình huống này, Diệp Phong cũng biểu thị tán thành, sau đó nhìn về phía đối phương hỏi thăm.

"Diệp thiếu!"

"Đề nghị của ta là chúng ta ném một trăm vạn cái Cương Thiên Lôi Thạch, Thiên Đạo kiếp vân này dùng năm mươi vạn đạo lôi điện bổ, nói cách khác, nó cần dùng một tia chớp hủy đi hai cái Cương Thiên Lôi Thạch chúng ta ném ra mới được, ta cảm thấy làm như vậy thì tương đối công bằng!"

"Dù sao trong mắt Thiên Đạo kiếp vân, chúng ta đều giống như là sâu kiến, như vậy thì chúng ta phải chiếm ưu thế hơn mới đúng!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm mình, Thiết Đại Bưu lập tức nói ra ý nghĩ trong lòng mình.

???

Các ngươi ném một trăm vạn cái Cương Thiên Lôi Thạch, sau đó để Thiên Đạo kiếp vân dùng năm mươi vạn đạo lôi điện bổ?

Lời đề nghị công bằng như vậy, sao ngươi có thể nghĩ ra được?

Nghe được Thiết Đại Bưu nói ra lời đề nghị công bằng như vậy, Diệp Phong trực tiếp bị kinh hãi!

(Thiên Đạo kiếp vân: Mặc dù ta không phải người, nhưng mẹ nó ngươi là chó thật sự, sao ta lại không đánh chết ngươi trước khi tên ma quỷ Diệp Phong này đến cơ chứ! )

"Được!"

"Vậy cứ dựa theo lời đề nghị của ngươi mà làm đi!"

Rất nhanh, Diệp Phong lập tức đưa ra quyết định!

"Thiên Đạo kiếp vân!"

"Hẳn là ngươi cũng nghe được những gì mà hắn vừa mới nói!"

"Đối mặt một trăm vạn cái Cương Thiên Lôi Thạch, ngươi chỉ có thể bổ ra năm mươi vạn đạo lôi điện!"

"Nếu như ngươi dám bổ nhiều một đạo, ta sẽ để Tiểu Kiếm đâm ngươi một trăm kiếm, dám bổ nhiều hai đạo, ta sẽ để Tiểu Kiếm đâm ngươi một vạn kiếm!"

Sau đó, Diệp Phong nhìn lên Thiên Đạo kiếp vân trên không trung hô to lên.

…………………………………..

Ầm ầm!

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, Thiên Đạo kiếp vân cũng truyền ra một đạo nổ vang đáp lại!

Một lát sau!

"Một trăm vạn khối Cương Thiên Lôi Thạch được chứa ở bên trong cái thần giới này, các ngươi tùy tiện ném chơi đi!"

"Ta đi nghỉ ngơi trước!"

Giao thần giới chứa Cương Thiên Lôi Thạch cho Hoắc Sơn, sau đó Diệp Phong lập tức đi qua một bên lấy cái ghế đu ra nghỉ ngơi.

"Ba vị!"

"Diệp thiếu làm ra một loạt thao tác như vậy các ngươi xem có hiểu hay không?"

Nhìn thấy Diệp Phong đi qua một bên nghỉ ngơi, Hoắc Sơn như nghĩ tới điều gì sau đó trên môi nở một nụ cười nhìn về phía ba người Uông Uy, Sở Nguyên Phi và Thiết Đại Bưu lên tiếng hỏi thăm.

"Ừm?"

"Không phải là Diệp thiếu mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi một hồi sao?"

"Chúng ta cần biết cái gì?"

Nghe được Hoắc Sơn hỏi ra một câu hỏi kỳ quái như vậy, ba người đều toát ra vẻ nghi hoặc không hiểu.

"Ai!"

"Sao các ngươi lại ngu như vậy!"

"Chẳng lẽ các ngươi không nhìn ra Diệp thiếu đang sáng tạo cơ hội để cho chúng ta gian lận hay sao?"

"Phải biết, Diệp thiếu là một tên bại gia tử đến phát rồ, cho nên, chúng ta lãng phí hết một trăm vạn khối Cương Thiên Lôi Thạch chỉ là một mục tiêu thôi, nhưng thắng được vô số cực phẩm Thần Linh Tinh mới là mục tiêu quan trọng còn lại!"

Nhìn thấy dáng vẻ khó hiểu của ba người, Hoắc Sơn cũng thở dài, sau đó trực tiếp giải thích rõ cho bọn họ biết.

Hả?

Sáng tạo cơ hội cho chúng ta gian lận?

Sao chúng ta lại không phát hiện ra chứ?

Nghe được Hoắc Sơn giải thích như vậy, ba người càng mơ hồ hơn, có thể nói, bọn họ hoàn toàn nghe không hiểu Hoắc Sơn đang nói cái gì!

"Hoắc cung chủ!"

"Chúng ta thật sự nghe không hiểu ngươi đang nói cái gì!"

"Nếu không, người trực tiếp nói cho chúng ta biết đi!"

Sau đó, Thiết Đại Bưu nhìn về phía Hoắc Sơn lên tiếng hỏi thăm.

"Các ngươi nghĩ đi!"

"Diệp thiếu đi nghỉ ngơi, vậy thì bây giờ chúng ta muốn ném như thế nào thì ném như thế đó đúng không!"

"Vậy có phải là chúng ta có thể ném từng cái từng cái đúng không?"

"Nếu như Thiên Đạo kiếp vân bổ, như vậy thì cuối cùng chắc chắn nó sẽ sót lại năm mươi vạn cái Cương Thiên Lôi Thạch, nếu trong vòng ba giây nó không bổ, vậy cuối cùng nó vẫn sẽ sót lại năm mươi vạn cái Cương Thiên Lôi Thạch!"

"Có thể nói, phương pháp gian lận này hoàn toàn là do lão Bưu tranh thủ được!"

Nghe được Thiết Đại Bưu hỏi thăm, Hoắc Sơn lập tức nhìn về phía ba người trực tiếp giải thích rõ cho bọn họ biết.

Ừm!

Nghe được Hoắc Sơn giải thích như vậy, ba người cũng là hai mắt sáng lên, sau đó bọn họ triệt để hưng phấn lên, dù sao, sót mất một cái thì có thể đạt được một trăm vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh, vậy sót mất năm mươi vạn cái, số lượng cực phẩm Thần Linh Tinh đạt được sẽ là một con số cực kì kinh khủng!

(Thiên Đạo kiếp vân:??? Các ngươi có cần phải chơi tuyệt tình như vậy hay không, mẹ nó nếu như ta để sót mất năm mươi vạn cái Cương Thiên Lôi Thạch, tên ma quỷ đó sẽ để cho người điên cầm kiếm đó đâm chết ta!!! )