Chương 1045 Nếu như các ngươi đi thì ta phải sống như thế nào đây!
Nghĩ đến đây, trên mặt Diệp Phong cũng toát ra vẻ xấu hổ, lúc trước hắn hoàn toàn không có suy nghĩ đến con số này, bây giờ tính lại thì đúng là có chút kinh khủng.
"Ai!"
"Đại Bưu đề nghị quá muộn!"
"Nếu hắn nói ra sớm một chút thì ta cũng sẽ không định giá cao như vậy đâu!"
Sau đó, Diệp Phong cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó trực tiếp nói với hệ thống: "Hệ thống, để Tiểu Kiếm tới một chuyến!"
...
"Đến rồi!"
"Người điên đó đến rồi!"
Chú ý tới một cái vết nứt không gian bỗng nhiên xuất hiện ở trên không trung, Hoắc Sơn cũng đoán được cái gì, sau đó mặt lộ vẻ sợ hãi lên tiếng nhắc nhở ba người đang đứng bên cạnh.
Hả?
Rốt cuộc là một người điên như thế nào mà có thể khiến cho Hoắc cung chủ sợ đến như vậy?
Nhìn thấy dáng vẻ sợ hãi lộ rõ trên mặt Hoắc Sơn, ba người Uông Uy, Sở Nguyên Phi và Thiết Đại Bưu cũng đều mặt lộ vẻ hiếu kì quay qua nhìn vết nứt không gian.
"Chủ nhân!"
"Trực tiếp đâm nó sao?"
Sau khi Diệp Tiểu Kiếm cầm huyết sắc tế kiếm trong tay từ vết nứt không gian đi ra, trên mặt lộ ra vẻ hưng phấn nhìn về phía Diệp Phong trực tiếp hỏi thăm.
"Đâm đi!"
"Nó bỏ sót tổng cộng bảy trăm cái Cương Thiên Lôi Thạch, vậy thì đâm nó bảy mươi vạn kiếm đi!"
Nghe được Diệp Tiểu Kiếm hỏi thăm, Diệp Phong đầu tiên là khẽ gật đầu, sau đó nói thẳng ra một con số.
"Ba vị!"
"Bên trong ba cái thần giới này có chứa một trăm triệu, ba trăm triệu và ba trăm triệu khối cực phẩm Thần Linh Tinh, các ngươi nhận lấy đi, đây là phần thưởng của các ngươi sau khi chơi xong trò chơi nhỏ!"
Nhìn thấy Diệp Tiểu Kiếm bắt đầu chơi tiếp với Thiên Đạo kiếp vân, Diệp Phong đi tới trước mặt ba người Sở Nguyên Phi, Thiết Đại Bưu và Uông Uy sau đó đưa cho bọn họ ba cái thần giới.
"Cảm tạ Diệp thiếu!"
Nhìn thấy Diệp Phong đưa ba cái thần giới tới, ba người cũng mặt lộ vẻ kích động vươn hai tay run rẩy ra, sau khi cầm lấy thần giới của mình thầy cùng nhau bày tỏ sự cảm tạ với Diệp Phong!
"Đinh! Chúc mừng túc chủ phát động hành vi phá của, ban thưởng năm trăm vạn điểm phá sản, ban thưởng Cương Thiên Lôi Thạch *10000!"
Đúng lúc này, tiếng nhắc nhở ban thưởng của hệ thống cũng vang lên ở trong đầu của Diệp Phong.
"Ừm?"
"Lại thưởng ta một vạn khối Cương Thiên Lôi Thạch?"
"Nhưng cái thứ quỷ này ta không muốn tiếp tục lãng phí nó nữa!"
Nghĩ đến đây, Diệp Phong trực tiếp quay qua nhìn Hoắc Sơn, sau đó đưa thần giới có chứa một vạn khối Cương Thiên Lôi Thạch cho hắn đồng thời lên tiếng nói ra: "Cung chủ, bên trong cái thần giới này có một vạn khối Cương Thiên Lôi Thạch, dù sao ngươi ở trong cung mon cũng rất là rảnh rỗi, vậy thì lúc rảnh rỗi không có chuyện gì làm ngươi hãy tùy tiện cảm còn một chút thần thông loại Lôi đi!"
"Diệp thiếu!"
"Không cần phải làm như vậy đâu!"
"Dù sao tu vi của ta thắp cho dù ta có cảm ngộ ra được thần thông loại Lôi cực kỳ mạnh mẽ thì ta cũng không thể nào phát huy ra được uy lực chân chính của những thần thông loại Lôi đó!"
"Vậy ta đâu cần phải lãng phí thời gian làm gì, có thời gian để cảm ngộ đó còn không bằng đi ngủ một chút, đánh cược long!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Hoắc Sơn lại trực tiếp cự tuyệt, có thể những người khác sẽ cực kỳ để ý đến một vạn khối Cương Thiên Lôi Thạch, nhưng hắn thật sự không quan tâm, dù sao ở trong cung môn có quá nhiều đồ tốt!
"Cung chủ!"
"Ngươi cũng đã nói, ngươi không thể phát huy ra được uy lực chân chính của những thần thông loại Lôi đó!"
"Như vậy nói cách khác nếu như ngươi vận dụng những Cương Thiên Lôi Thạch này thì có thể nói là một loại lãng phí!"
"Như vậy thì cho ngươi dùng không phải là rất phù hợp hay sao?"
Nghe được Hoắc Sơn nói như vậy, Diệp Phong lại thần sắc ngoạn vị nói một câu như vậy.
"Ngọa tào!"
"Sao ta lại quên mất chuyện này đi chứ!"
"Nếu là như vậy, vẫn phải để cho ta dùng mới là thích hợp nhất!"
Hoắc Sơn nghe xong, đầu tiên là sững sờ, sau đó cười khổ cầm lấy thần giới.
"Sở trưởng lão!"
"Có phải là chúng ta nên trở về rồi hay không!"
"Dù sao, hôm nay là ngày diễn ra khảo hạch nhập tông!"
Sau đó, Diệp Phong nhìn về phía Sở Nguyên Phi lên tiếng nhắc nhở.
"A đúng đúng đúng!"
"Chúng ta cần phải trở về!"
"Nếu không thì sẽ không kịp giờ khảo hạch nhập tông!"
Nghe được Diệp Phong nhắc nhở, lúc này Sở Nguyên Phi mới nhớ tới hôm nay là ngày diễn ra khảo hạch nhập tông, mà hắn thân là một trong số những người phụ trách, nhất định phải có mặt ở đó mới được!
...
"Tiểu Kiếm!"
"Tranh thủ đâm, đừng chậm trễ Đại Bưu độ kiếp!"
"Đúng rồi, nhắc nhở Thiên Đạo kiếp vân một chút, một hồi nó không thể đánh chết Đại Bưu, nếu như để cho ta biết được nó dùng việc công để báo thù riêng thì nó không xong với ta đâu!"
Trước khi rời đi, Diệp Phong bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó ra lệnh cho Diệp Tiểu Kiếm đang ở trên không trung.
"Đại Bưu!"
"Nếu như không còn chuyện gì khác thì chúng ta đi trước đây!"
"Đúng rồi, ta đã đã cảnh cáo Thiên Đạo kiếp vân, cho nên ngươi không cần lo lắng nó sẽ đánh chết ngươi, ngươi cứ độ kiếp như bình thường là được rồi!"
Ngay sau đó, Diệp Phong nhìn về phía Thiết Đại Bưu đang đứng bên cạnh cười lên tiếng nói.
"Ngọa tào!!!"
"Mẹ nó ta còn chưa có độ kiếp!"
"Tại sao ta lại quên mất chuyện này đi chứ!"
Lúc này, Thiết Đại Bưu còn đắm chìm trong niềm vui sướng khi giàu nhanh, nhưng mà nghe được Diệp Phong nhắc nhở thì cả người trực tiếp choáng váng tại chỗ!
"Làm sao bây giờ!"
"Mẹ nó ta sẽ xong đời!"
"Nếu như biết trước như vậy thì ta sẽ để cho Uông lão đệ hoặc Sở lão đệ đề nghị!"
Sau khi tỉnh táo lại, Thiết Đại Bưu lập tức nhớ lại lời đề nghị rất là công bằng mà mình đã đưa ra hôm qua, mặc dù Diệp Phong cam đoan hắn sẽ không bị đánh chết nhưng hắn nhưng không tin Thiên Đạo kiếp vân sẽ buông tha cho mình một cách đơn giản như vậy, dù sao bây giờ Thiên Đạo kiếp vân chịu bảy mươi vạn kiếm, mỗi một kiếm đều có công lao của hắn!
"Diệp thiếu!"
"Các ngươi có thể chờ ta độ kiếp xong rồi mới đi hay không?"