← Quay lại trang sách

Chương 1047 Ai chọc ta tức giận? Ngươi còn có mặt mũi hỏi ra những lời này hay sao? (2)

Chư vị!"

"Ta là trưởng lão Tinh Túc Tông Sở Nguyên Phi!"

"Bây giờ ta tuyên bố khảo hạch nhập tông chính thức bắt đầu!"

Theo Sở Nguyên Phi vừa nói dứt câu, người tới tham gia khảo hạch lập tức chia nhau đi đến tám cái lôi đài xung quanh.

Thực chiến!

Bên trong tám cái lôi đài, trên mỗi sàn đấu đều có một đệ tử nội môn của Tinh Túc Tông, bọn họ sẽ áp chế tu vi, tiến hành chiến đấu với người tham gia khảo hạch có thực lực khác nhau, trong lúc chiến đấu, bọn họ sẽ hiểu được tất cả các phương diện của người tham dự khảo hạch, cuối cùng sẽ báo cáo lại tình huống mà mình tìm hiểu được cho hai người Sở Nguyên Phi và Lê Văn Uyên, sau đó hai người bọn họ sẽ đưa ra quyết định cuối cùng!

Đương nhiên, hai người Sở Nguyên Phi và Lê Văn Uyên cũng sẽ liên tục chú ý đến tình huống ở trên tám cái lôi đài!

"Ồ!"

"Tại sao ta lại cảm thấy người ở trên lôi đài số tám có chút quen thuộc?"

Ngồi trên Quan Chiến Đài, Lê Văn Uyên nhanh chóng chú ý tới Hoắc Sơn ở trên lôi đài số tám.

"Ngọa tào!"

"Tên kia không phải là siêu cấp vô địch đại phế vật Hoắc Sơn hay sao!"

Sau khi rốt cuộc Lê Văn Uyên nhớ tới đối phương là ai thì trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ kinh hô lên.

???

Thần mẹ nó siêu cấp vô địch đại phế vật?

Mặc dù sự thật đúng là hắn là một tên phế vật tu luyện nhưng cũng không cần phải cho hắn một cái danh hiệu trâu bò như vậy chứ?

Như vậy chứng tỏ là ngươi rất là xem thường hắn!

Sở Nguyên Phi đang ngồi bên cạnh nghe được tiếng kinh hô này thì trên mặt cũng lộ ra vẻ giật mình.

"Lê trưởng lão!"

"Ta hi vọng ngươi có thể chú ý lời nói của mình một chút!"

"Hoắc Sơn đó là người của ta, hơn nữa là do ta kêu hắn tới đây tham dự khảo hạch nhập tông, hắn làm như vậy là chỉ để cho có hình thức sau đó chắc chắn ta phải thu hắn vào trong tông môn!"

"Cho nên những lời giống như ngươi vừa mới nói ta không muốn nghe được lần thứ hai!"

Sau đó, trên mặt Sở Nguyên Phi lộ ra vẻ nghiêm túc quay qua nhìn Lê Văn Uyên lên tiếng cảnh cáo.

"Cái gì!!!"

"Hắn là người của ngươi?"

"Sau đó ngươi còn muốn thu hắn vào tông môn?"

"Sở trưởng lão, có phải là ngươi điên rồi hay không, hắn là một siêu cấp phế..."

Ngay khi Lê Văn Uyên lộ ra vẻ khó có thể tin lên tiếng nói chưa được nửa câu thì Sở Nguyên Phi dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía Lê Văn Uyên, sau đó lạnh lùng lên tiếng nói: "Nếu như người còn dám nói hắn một câu nào nữa thì ta lập tức liều mạng với ngươi, nếu như không tin thì ngươi cứ thử xem!"

………………………………….

"Tiểu Sở!"

"Đừng có nóng nảy như thế!"

"Phải biết chừng mực chứ!"

Đúng lúc này, Uông Uy dẫn theo Diệp Phong đi tới, sau đó, Diệp Phong quay qua nhìn Sở Nguyên Phi đang nổi giận nói một câu như vậy.

Hả?

Tiểu tử này là ai vậy, dám nói chuyện như vậy với Sở trưởng lão?

Còn nữa, có phải là tiểu tử thúi Uông Uy đó điên rồi hay không, hôm qua hắn tự mình chạy đi mất ta còn chưa có tính sổ với hắn mà bây giờ lại dám dẫn một thanh niên lạ lẫm đi vào trong Quan Chiến Đài?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Lê Văn Uyên đang ngồi bên cạnh cũng tỏ vẻ giật mình, nhưng mà nghĩ đến Sở Nguyên Phi sẽ lập tức dạy dỗ hai tên tiểu quỷ không biết quy cũ này, khóe miệng của hắn lập tức nở một nụ cười trêu chọc!

"Diệp thiếu!"

"Ngài nói rất đúng!"

"Ta sẽ cố gắng khống chế sự nóng giận của mình!"

Nhưng những câu tiếp theo của Sở Nguyên Phi lại trực tiếp khiến cho Lê Văn Uyên đang ngồi bên cạnh nghe mà choáng váng.

"Diệp thiếu!"

"Đứng mệt không, mau ngồi ghế đi!"

Ngay sau đó, Sở Nguyên Phi lập tức dẫn Diệp Phong tới chủ vị Quan Chiến Đài, mà cảnh tượng này lại một lần nữa khiến cho Lê Văn Uyên nhìn mà choáng váng!

"Cái gì cũng không cần hỏi!"

"Năm mươi vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh, hầu hạ vị đại gia này cho tốt, có vấn đề gì không?"

Sau khi sắp xếp chỗ ngồi cho Diệp Phong xong, Sở Nguyên Phi dùng thần thức truyền âm hỏi thăm Lê Văn Uyên, đối với người có được khoản tiền lớn ba trăm triệu như Sở Nguyên Phi thì tốn mười vạn, năm mươi vạn, hắn hoàn toàn không để ý, mà hắn chỉ để ý đến một chuyện đó chính là hầu hạ cho tốt hai vị đại gia là Diệp Phong và Hoắc Sơn!

???

Điên rồi hả!

Vừa mới cho mười vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh, bây giờ lại cho năm mươi vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh!

Tại sao cái tên Sở Nguyên Phi này lại bỗng nhiên trở nên có tiền nhiều như vậy?

Nghe được Sở Nguyên Phi nói như vậy, Lê Văn Uyên bị kinh hãi thật sự, hắn không rõ Sở Nguyên Phi chỉ biến mất một ngày, tại sao lại xảy ra thay đổi lớn như vậy!

"Không có vấn đề!"

"Nhưng mà ta muốn biết rốt cuộc Diệp thiếu này là ai?"

Cầm lấy thần giới mà Sở Nguyên Phi lặng lẽ đưa tới, Lê Văn Uyên trên mặt lộ ra vẻ hiếu kỳ lên tiếng hỏi thăm.

"Lê trưởng lão!"

"Vị Diệp thiếu này có thân phận cực kì kinh khủng!"

"Cho nên ta không thể nói thân phận thật sự của hắn ra, nhưng mà ta có thể nhắc nhở ngươi một câu, đó chính là trong mắt Diệp thiếu thì toàn bộ Tinh Túc Tông đều giống như sâu kiến, chỉ cần hắn muốn thì có thể cho người trực tiếp xóa bỏ Tinh Túc Tông bất cứ lúc nào!"

"Có thể ngươi sẽ không tin nhưng mà đây chính là sự thật!"

Nghe được Lê Văn Uyên hỏi thăm mình, Sở Nguyên Phi trưng vẻ mặt thành thật ra giải thích rõ cho hắn biết.

"Sở trưởng lão!"

"Ngươi là người duy nhất chưa từng nói láo với ta trong số những người mà ta quen biết!"

"Cho nên, ta tin ngươi!"

"Dù cho chuyện này có chút khiến cho người ta khó mà tin nổi!"

Mà hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Sở Nguyên Phi là Lê Văn Uyên lại tin tưởng những gì mà hắn nói!

"Diệp thiếu!"

"Có cần xoa vai hay không?"

"Nếu không thì ta bóp chân?"

Không lâu sau, Lê Văn Uyên đã đi đến trước mặt Diệp Phong, sau đó trên mặt lộ ra vẻ cung kính lên tiếng hỏi thăm, dù sao không cần biết thân phận của Diệp Phong là thật hay là giả nhưng mà hắn đã nhận tiền của người khác thì đương nhiên là phải giữ chữ tín!