Chương 1049 Không được, ta không thể bị tiền tài làm choáng váng đầu óc được!
Nghĩ đến đây, Sở Nguyên Phi cũng cười khổ lắc đầu một cái, sau đó trên mặt lộ ra vẻ bất an nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng dò hỏi: "Diệp thiếu, ngài muốn hỏi gì đó?"
"Ta muốn chơi trò chơi nhỏ đánh chuột đất!"
"Không biết xung quanh đây có chỗ nào thích hợp để chơi trò chơi nhỏ này hay không?"
Nghe được Sở Nguyên Phi hỏi thăm như vậy, Diệp Phong trực tiếp nói ra ý nghĩ của mình, sau đó nói sơ lược về quy tắc chơi của trò chơi nhỏ đánh chuột đất cho hắn biết, chỉ là hắn không có nói muốn dùng cái gì để đánh!
"Diệp thiếu!"
"Ngươi hỏi đúng rồi đó, đúng là có một chỗ rất thích hợp để chơi trò chơi nhỏ đánh chuột đất này!"
"Chỉ là chỗ đó quá hung hiểm, nếu như chúng ta đi đến đó thì rất có thể sẽ chết ở bên trong đó!"
Nghe Diệp Phong nói xong, Sở Nguyên Phi trực tiếp đáp lại.
"Sở trưởng lão!!!"
"Cái chỗ mà ngươi nói không phải là Thần Táng Cốc đó chứ?"
Lê Văn Uyên đang ngồi bên cạnh nghe đến đây thì biểu cảm trên mặt như đoán được cái gì sau đó trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ quay qua nhìn Sở Nguyên Phi hô to lên.
"Không sai!"
"Chỗ mà ta nói chính là Thần Táng Cốc!"
"Dù nó là một trong số Thập Đại Hung Địa ở thần giới nhưng chỉ cần Diệp thiếu muốn đi đến đó thì ta sẽ đi theo Diệp thiếu!"
Nghe được tiếng kinh hô của Lê Văn Uyên vang lên bên cạnh, Sở Nguyên Phi lại thần sắc bình thản đáp lại một câu, dù sao ngay cả Thiên Đạo kiếp vân cũng không dám trêu chọc Diệp Phong, như vậy chỉ một cái hung địa thôi lẽ nào còn có thể uy hiếp được Diệp Phong?
"Làm bậy làm bạ!"
"Quả thực là làm bậy làm bạ!"
"Thần Táng Cốc là một trong số Thập Đại Hung Địa ở thần giới, cho dù là cường giả Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong đi vào cũng là cửu tử nhất sinh!"
"Cho nên ngươi làm như vậy không phải là đang giúp Diệp thiếu tìm chỗ để chơi mà là đang tìm một chỗ để chôn Diệp thiếu thì đúng hơn!"
Nhìn thấy Sở Nguyên Phi thừa nhận, Lê Văn Uyên trực tiếp nói thẳng ra tình huống, mà nói như vậy nhìn như là đang nói với Sở Nguyên Phi nhưng thật ra là đang nói với Diệp Phong, mục đích của hắn chính là để cho Diệp Phong bỏ cái ý tưởng này đi!
Dù sao nếu như đi vào trong đó thật thì rất có khả năng sẽ không thể đi ra nữa!
"Thần Táng Cốc?"
"Một trong số Thập Đại Hung Địa ở thần giới?"
"Chỗ chơi vui như vậy chúng ta nhất định phải đi một lần cho biết!"
Nhưng mà Diệp Phong lại hoàn toàn không thèm để ý đến lời nhắc nhở của Lê Văn Uyên, ngược lại trên mặt còn lộ ra vẻ hưng phấn trực tiếp đưa ra quyết định.
???
Rốt cuộc ngươi có nghe ta nói hay không hả!
Ta đã nhắc nhở rõ ràng như vậy rồi mà ngươi còn muốn đi nữa?
Hóa ra nãy giờ ta nhắc nhở chỉ là làm điều thừa đúng không?
Nghe được Diệp Phong trực tiếp đưa ra quyết định như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Lê Văn Uyên như không thể tin vào tai của mình.
"Diệp thiếu!"
"Ngươi muốn đi thì ta chắc chắn sẽ đi theo!"
"Diệp thiếu!"
"Ta cũng đi theo ngài đến đó!"
Ngay sau đó, hai người Sở Nguyên Phi và Uông Uy cũng nói ra quyết định của mình.
"Các ngươi muốn đi chịu chết là quyền tự do của các ngươi ta cũng không ngăn cản!"
"Nhưng ta tuyệt đối sẽ không đi theo các ngươi cùng chết!"
Nghe được hai người Sở Nguyên Phi và Uông Uy làm ra quyết định này, Lê Văn Uyên cũng tỏ vẻ giật mình, nhưng nghĩ tới sự kinh khủng của Thần Táng Cốc, hắn cũng đưa ra quyết định của mình!
"Lê trưởng lão!"
"Nếu như ngươi không muốn đi thì thôi đi!"
Nghe được Lê Văn Uyên đưa ra quyết định như thế, Diệp Phong cũng cười đáp lại một câu, sau đó nhìn về phía hai người Sở Nguyên Phi và Uông Uy lên tiếng nói ra: "Yên tâm, ta sẽ không để cho hai người các ngươi làm việc không công, công tác phí sẽ là một trăm triệu khối cực phẩm Thần Linh Tinh đi, chỉ cần các ngươi có thể giúp ta hoàn thành cái trò chơi nhỏ này thì công tác phí một trăm triệu lập tức đến trong tay các ngươi!"
Hả?
Công tác phí?
Một trăm triệu khối cực phẩm Thần Linh Tinh?
Lê Văn Uyên đang ngồi bên cạnh nghe nói như vậy thì cả người trực tiếp choáng váng!
"Không được!"
"Ta không thể bị tiền tài làm choáng váng đầu óc được!"
"Dù sao đó chính là Thần Táng Cốc, một trong số Thập Đại Hung Địa ở thần giới, đừng nói là cho công tác phí một trăm triệu khối cực phẩm Thần Linh Tinh, cho dù cho một trăm ức thì ngươi cũng phải còn mạng mới xài được!"
Trong lúc trong lòng vừa có chút dao động thì Lê Văn Uyên đột nhiên tỉnh ngộ lại, sau đó bắt đầu tự mình khuyên mình.
"Diệp thiếu!"
"Chơi thì chơi, nháo thì nháo!"
"Nhưng có lẽ bản chất của cái trò chơi nhỏ này vẫn là phá của có đúng hay không!"
"Không biết trong cái trò chơi nhỏ này thì chúng ta phải lãng phí cái gì?"
Mà lúc này, trên mặt Sở Nguyên Phi lộ ra vẻ hiếu kì nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng hỏi thăm.
"Ngự Lôi Phù!"
"Cửu Phẩm Cửu Giai Ngự Lôi Phù!"
"Chờ đến khi đến Thần Táng Cốc, các ngươi hãy dùng cái Ngự Lôi Phù này để hoàn thành trò chơi nhỏ đánh chuột đất!"
Nghe được Sở Nguyên Phi hỏi mình như vậy, Diệp Phong cũng cười giải thích rõ cho hắn biết.
Hả?
Cửu Phẩm Cửu Giai Ngự Lôi Phù?
Đó chẳng phải là mỗi một tấm Ngự Lôi Phù có khả năng khống chế lôi điện đều có uy lực kinh khủng tương đương với một kích toàn lực của cường giả Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong?
Nghe được Diệp Phong giải thích, cho dù là Sở Nguyên Phi, Uông Uy hay là Lê Văn Uyên đang ngồi ở bên cạnh trên mặt đều lộ ra vẻ giật mình.
"Diệp thiếu!"
"Ta muốn hỏi một vấn đề cuối cùng!"
"Chính là loại Cửu Phẩm Cửu Giai Ngự Lôi Phù này, ngài muốn lãng phí bao nhiêu tấm vậy?"
Sau khi tỉnh táo lại, trên mặt Sở Nguyên Phi lộ vẻ bất an hỏi thăm.
"Không nhiều!"
"Chỉ một ngàn vạn tấm!"
"Đối với các ngươi mà nói thì chuyện này cũng không tính là chuyện khó đúng không!"
Nghe được Sở Nguyên Phi hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng cười giải thích.
???
Không nhiều?
Chỉ một ngàn vạn tấm?
………………………………………