Chương 1050 Ta cảm thấy Diệp thiếu là đang cố ý nhằm vào ta nhưng ta không có chứng cứ!
Đây chính là Cửu Phẩm Cửu Giai Ngự Lôi Phù đó, cho dù là cường giả Thần Kiếp Cảnh Cửu Trọng đỉnh phong thì sợ là cũng sẽ xem nó như là át chủ bài áp đáy hòm, kết quả bảo vật cấp bậc như thế này ngươi vừa ra tay chính là một ngàn vạn tấm?
Hơn nữa ngươi có biết là nếu như dựa vào một ngàn vạn tấm Cửu Phẩm Cửu Giai Ngự Lôi Phù này thì cho dù là một tên phế nhân cũng mẹ nó có thể đi ngang ở thần giới hay không, cho dù là thế lực cấp độ bá chủ nhìn thấy cũng sẽ núp xa xa!
"Diệp thiếu!"
"Ngự Lôi Phù cấp bậc này đúng là một thứ đồ chơi hay!"
"Lãng phí hết chúng nó có phải là có chút lãng phí rồi hay không?"
"Nếu không chúng ta giảm bớt số lượng, chỉ lãng phí năm trăm vạn tấm có được hay không, dù sao ta cảm giác cho dù chỉ là năm trăm vạn tấm Ngự Lôi Phù thì cũng có thể sang bằng Thần Táng Cốc!"
Sau khi tỉnh táo lại, Sở Nguyên Phi trưng vẻ mặt thành thật ra nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng khuyên bảo.
"Sở trưởng lão!"
"Những phù lục rác rưởi này ở trong mắt của các ngươi thì có thể nói là bảo bối nhưng trong mắt của ta thì chính là rác rưởi!"
"Cho nên lãng phí hết đi, nếu không giữ lại thì cũng chỉ làm giấy vệ sinh mà thôi!"
Nghe được Sở Nguyên Phi thuyết phục, Diệp Phong trực tiếp bày tỏ thái độ của mình.
"Diệp thiếu!"
"Nếu như ngươi đã nói như vậy thì chúng ta cứ làm theo ngươi là được!"
"Đến lúc đó chắc chắn hai người ta và Uông Uy sẽ dựa vào một ngàn vạn tấm Ngự Lôi Phù này hoàn thành hoàn mỹ trò chơi nhỏ đánh chuột đất!"
Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Sở Nguyên Phi lập tức trả lời.
???
Không chỉ có thể tùy ý sử dụng Cửu Phẩm Cửu Giai Ngự Lôi Phù!
Sau khi xong việc thì còn có thể nhận được công tác phí một trăm triệu khối cực phẩm Thần Linh Tinh?
Mẹ nó, cái này không phải là đi chịu chết, cái này phải nói là đi chơi mới đúng!
Sau khi Lê Văn Uyên đang ngồi bên cạnh hiểu rõ được những tình huống này thì trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ hối hận, nếu như biết trước sẽ là tình huống như thế thì lúc nãy hắn sẽ không từ chối!
"Chờ một chút!"
"Bọn họ còn muốn sang bằng Thần Táng Cốc, nếu như chuyện này truyền ra thì không chỉ sẽ khiến cho toàn bộ thần giới khiếp sợ mà tên của hai người bọn họ cũng sẽ bị người đời biết được, có thể nói đây là một cơ hội tuyệt hảo để có thể ghi danh sử sách!"
Nghĩ đến đây, Lê Văn Uyên cũng cắn răng, sau đó trên môi nở một nụ cười nhìn về phía Diệp Phong lên tiếng dò hỏi: "Diệp thiếu, có thể để cho ta tham gia vào trong trò chơi nhỏ đánh chuột đất này hay không?"
"Ừm?"
"Không phải là lúc nãy ngươi nói là ngươi tuyệt đối sẽ không tham gia vào trò chơi nhỏ không khác gì là đi chịu chết này hay sao?"
"Sao bây giờ ngươi lại muốn tham gia rồi?"
Nghe được Lê Văn Uyên hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng tỏ vẻ nghi ngờ lên tiếng hỏi lại.
"Diệp thiếu!"
"Thật ra thì lúc nãy là do ta vẫn chưa suy tính kỹ!"
"Nhưng bây giờ ta đã suy nghĩ kỹ rồi, ta tuyệt đối sẽ không thay đổi quyết định nữa đâu!"
Nghe được Diệp Phong hỏi như vậy, trên mặt Lê Văn Uyên cũng lộ vẻ xấu hổ, sau đó giải thích rõ.
"Được!"
"Nếu như ngươi muốn tham gia thì hãy nộp phí báo danh đi!"
Nghe được Lê Văn Uyên nói như vậy, Diệp Phong cũng nở một nụ cười xấu xa, sau đó trực tiếp lên tiếng nói.
Hả?
Phí báo danh là cái quỷ gì?
Không phải tham gia trò chơi nhỏ có công tác phí hay sao, sao bây giờ lại có thêm một cái phí báo danh nữa?
Lê Văn Uyên nghe đến đây thì trên mặt cũng toát ra vẻ mộng bức, sau đó quay qua nhìn Diệp Phong lên tiếng dò hỏi: "Diệp thiếu, phí báo danh là có ý gì?"
"Lê trưởng lão!"
"Lần này trò chơi nhỏ đánh chuột đất dùng đạo cụ là Cửu Phẩm Cửu Giai Ngự Lôi Phù, không nói khoa trương một chút nào, nếu như không phải lần này ngươi gặp may bắt được cơ hội này thì sợ là đời này ngươi cũng chưa chắc có thể có được một tấm chớ nói chi là có thể tùy ý sử dụng!"
"Dưới tình huống này, ta thu chút phí báo danh cũng không có vấn đề gì chứ!"
"Dù sao đến lúc đó ngươi sẽ hưởng thụ được cảm giác vui sướng khi sử dụng loại phù lục đỉnh cấp này, cho dù sau này ngươi muốn khoác lác với người khác thì cũng có vốn liếng để khoác lác!"
Nghe được Lê Văn Uyên hỏi thăm mình, Diệp Phong cũng cười giải thích rõ cho hắn biết.
"Diệp thiếu!"
"Theo lẽ thường thì là như thế!"
"Nhưng mới nãy ngươi cũng không có nói tới chuyện phí báo danh mà!"
Nghe được Diệp Phong giải thích, Lê Văn Uyên lại hỏi ra nghi vấn trong lòng của mình.
"Đúng đó!"
"Bởi vì vừa nãy là do ta chủ động mời các ngươi, cho nên các ngươi không cần phải bỏ phí báo danh ra, nhưng ngươi vừa mới từ chối ta!"
Nghe được Lê Văn Uyên nói như vậy, Diệp Phong nở một nụ cười giải thích rõ cho hắn biết.
???
Ngươi xác định đây là quy tắc vốn có của trò chơi nhỏ!
Mà không phải là đang cố ý chơi ta?
Nghe Diệp Phong giải thích xong, trong mắt Lê Văn Uyên cũng hiện lên vẻ hoài nghi, sau đó lên tiếng dò hỏi: "Diệp thiếu, vậy phí báo danh là bao nhiêu, còn nữa, sau khi trò chơi nhỏ kết thúc thì ta có thể nhận được công tác phí hay không?"
"Phí báo danh không nhiều, một trăm mười vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh là được!"
"Về phần công tác phí, bọn họ có, nhưng ngươi không có, bởi vì trước đó ngươi từ chối lời mời của ta, chỉ có những người đồng ý lời mời của ta thì mới có thể nhận được công tác phí một trăm triệu khối cực phẩm Thần Linh Tinh công tác phí!"
Nghe được Lê Văn Uyên hỏi thăm, Diệp Phong lại giải thích lần nữa.
Hả?
Phí báo danh, bọn họ không có, ta có!
Công tác phí, bọn họ có, ta không có!
Ngươi xác định đây không phải là đang cố ý nhằm vào ta?
Còn nữa, ta vừa mới lấy được một trăm mười vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh từ trong tay của hai người Sở Nguyên Phi và Uông Uy, sau đó phí báo danh của ngươi cũng là số lượng này, ngươi xác định không phải cố ý?