← Quay lại trang sách

Chương 1052 Miệng rất cứng nhưng thân thể cũng rất thành thật!

Một hồi trực tiếp đến chỗ Diệp thiếu lĩnh công tác phí!"

Nhìn thấy hai người trực tiếp phối hợp với mình, Hoắc Sơn cũng nhấc chân lên vắt chéo chân sau đó cười lên tiếng nói.

"Một người một ngàn vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh!"

Diệp Phong nghe được Hoắc Sơn nói như vậy thì cũng ngầm hiểu, trực tiếp đưa hai cái thần giới cho hai người Uông Uy và Sở Nguyên Phi.

???

Ta vừa mới bưng trà đổ nước, vò vai đấm chân, chỉ nhận được công tác phí mấy chục vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh!

Mà hai người bọn họ chỉ tùy tiện động tay một cái thì một người một ngàn vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh?

Nhìn thấy hai người kiếm được công tác phí một ngàn vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh một cách dễ dàng như thế, lại nghĩ tới tình huống của mình, Lê Văn Uyên ủy khuất sắp khóc, không biết tại sao nhưng hắn cảm thấy hình như tất cả những người này đều đang nhắm vào hắn!

"Chờ một chút!"

"Mẹ nó, đó vốn là việc của ta, dựa vào cái gì mà để cho hai người đó cướp mất!"

Đúng lúc này, Lê Văn Uyên bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, sau đó vội vàng hô lớn: "Hai người các ngươi mau dừng tay cho ta, đó là việc của ta!"

Một lát sau!

"Tiểu Lê!"

"Trăm năm trước, ngươi có bao giờ nghĩ tới là có một ngày ngươi sẽ bưng trà đổ nước vò vai đấm chân cho một tên củi mục như ta hay không?"

Nhìn Lê Văn Uyên bận bịu trước mặt mình, Hoắc Sơn cũng thần sắc ngoạn vị hỏi thăm, có thể nói, bây giờ tâm trạng của hắn đang thoải mái đến sắp phát nổ!

"Hoắc đại nhân!"

"Ngài đã hiểu lầm ta thật rồi!"

"Thật ra thì lúc đó ta đã nhìn ra được ngài tuyệt đối không phải là người bình thường, chắc chắn có một ngày sẽ nhất phi trùng thiên, cho nên lúc đó ta cố ý trào phúng ngài vì để cho ngài nhớ kỹ ta chỉ có như vậy thì ta mới có cơ hội có thể gặp lại ngài!"

Nghe được Hoắc Sơn trêu chọc, Lê Văn Uyên lại chững chạc đàng hoàng nói hươu nói vượn.

???

Mẹ nó, còn có thể mở to mắt nói dối như vậy thì sao?

Lẽ nào ngươi nghĩ ta là thằng ngu hay sao?

Nghe được Lê Văn Uyên đưa ra lời giải thích khó mà tin được như vậy, trên mặt Hoắc Sơn trực tiếp treo đầy hắc tuyến, thậm chí khóe miệng đều co quắp, hắn hoàn toàn không ngờ được là đối phương lại có thể nói nhảm như vậy!

"Hoắc đại nhân!"

"Ngài thấy ta phục vụ có được hay không?"

"Nếu có khâu nào có vấn đề thì ngài nhất định phải lập tức báo cho ta biết để ta sửa đổi!"

"Nếu không công tác phí một ngàn vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh này ta không dám nhận!"

Sau đó, Lê Văn Uyên cười nói một câu như vậy.

"Ừm?"

"Cái gì một ngàn vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh?"

"Ta nói công tác phí là một ngàn khối cực phẩm Thần Linh Tinh!"

Nhìn thấy Lê Văn Uyên uyển chuyển nói ra chuyện công tác phí, Hoắc Sơn cũng âm thầm nở một nụ cười sau đó tỏ vẻ nghi ngờ hỏi ra một câu như vậy.

???

Ngươi vừa mới nói rõ ràng là một ngàn vạn khối cực phẩm Thần Linh Tinh!

Sao bây giờ chỉ mới trong chốc lát mà đã thiếu đi một chữ vạn rồi?

Nghe được Hoắc Sơn nói như vậy, Lê Văn Uyên trực tiếp mộng, sau đó vội vàng nhìn về phía hai người Uông Uy và Sở Nguyên Phi dò hỏi: "Các ngươi nói, Hoắc đại nhân vừa mới nói là bao nhiêu công tác phí?"

"Một ngàn khối cực phẩm Thần Linh Tinh đó!"

"Hoắc đại nhân nói một ngàn vạn khi nào?"

"Lê trưởng lão, có phải là ngươi đã nghe nhầm rồi hay không?"

Nghe được Lê Văn Uyên hỏi thăm, hai người Uông Uy và Sở Nguyên Phi trực tiếp đáp lại.

"Các ngươi... các ngươi lại hợp tác với nhau chơi ta!"

Lúc này, rốt cục Lê Văn Uyên cũng kịp phản ứng lại, bị tức đến toàn thân run rẩy, hắn chỉ vào mấy người cả buổi cũng không nói nên lời!

"Không sai!"

"Lần này ta tới đây mục đích chính là để chơi ngươi!"

"Thế nào, không phục?"

Nhìn thấy rốt cục Lê Văn Uyên cũng kịp phản ứng lại, Hoắc Sơn cũng thần sắc ngoạn vị nhìn đối phương lên tiếng nói.

"Không phục!"

Nghe được Hoắc Sơn nói như vậy, Lê Văn Uyên cũng cực kỳ kiên cường lên tiếng đáp lại, nhưng mà thân thể lại rất thành thật quỳ xuống trước mặt Hoắc Sơn!

"Ngọa tào!"

"Chẳng lẽ đây chính là biểu hiện miệng rất là cứng nhưng thân thể lại rất là thành thật trong truyền thuyết hay sao?"

Diệp Phong đang đứng bên cạnh coi náo nhiệt thế cảnh này thì trên mà cũng lộ ra vẻ giật mình, hắn hoàn toàn không ngờ được là Lê Văn Uyên này lại biết chơi như vậy!

"Ai!"

"Diệp thiếu, có chút không thú vị!"

"Vốn cho là hắn có thể kiên trì thêm một hồi nữa nhưng ta hoàn toàn không ngờ được là hắn lại nhận sai nhanh như vậy!"

"Nói thật, nhìn thấy hắn như vậy ta cũng không có hứng thú tiếp tục chơi hắn!"

Mà Hoắc Sơn thấy cảnh này thì cũng có chút tiếc nuối nói ra ý nghĩ của mình.

"Vậy tâm kết của ngươi..."

Nghe được Hoắc Sơn nói như vậy, Diệp Phong cũng lên tiếng hỏi thăm.

"Hết rồi!"

"Tâm kết này xem như giải, sau này sẽ không khiến cho ta bối rối nữa!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Hoắc Sơn cũng cười trả lời.

"Đã như vậy!"

"Vậy chúng ta không nên lãng phí thời gian ở chỗ này nữa!"

"Trực tiếp đi Thần Táng Cốc chơi đi!"

Sau khi biết rõ được tình huống của Hoắc Sơn, Diệp Phong trực tiếp đưa ra một cái đề nghị.

"A!"

"Diệp thiếu, phải đi bây giờ sao?"

"Nhưng mà khảo hạch nhập tông còn chưa có kết thúc!"

"Nếu như ta và Lê trưởng lão đều đi, vậy ở đây sẽ không còn ai phụ trách!"

"Nếu như bị tông chủ biết được thì chắc chắn chúng ta sẽ bị trách phạt!"

Nghe được Diệp Phong nói ra đề nghị này, Sở Nguyên Phi cũng vội vàng nói rõ tình huống!

"Cũng đúng!"

"Nếu đều đi hết thì nơi này sẽ không còn ai phụ trách!"

"Nếu không, Lê trưởng lão ngươi ở lại đi?"

Nghe được Sở Nguyên Phi nói ra tình huống này, Diệp Phong trực tiếp nhìn về phía Lê Văn Uyên lên tiếng hỏi thăm.

???

Ta ở lại?

Mẹ nó, ta đã nộp phí báo danh rồi mà bây giờ ngươi lại kêu ta ở lại đây?

Nghe được Diệp Phong hỏi mình như vậy, Lê Văn Uyên cả người đều choáng váng, hắn hoàn toàn không ngờ được là Diệp Phong khi dễ người mà có thể khi dễ đến loại trình độ này!

"Diệp thiếu!"