Chương 1060 Diệp Phong đặt tên, Bát Quái Vương Nhị tỷ luống cuống!
Cho nên ngươi hãy cho ta một cái chưởng đao đi, nếu không ta sợ là trái tim này của ta sẽ bị phế bỏ mất!"
Nghe được Lê Văn Uyên thỉnh cầu, Sở Nguyên Phi cũng cười khổ mà nói ra ý nghĩ của mình.
"Sở trưởng lão!"
"Đã như vậy, vây hai chúng ta phối hợp một đợt đi!"
"Trực tiếp dùng chưởng đao của mình đánh vào sau gáy của đối phương, như vậy thì hai chúng ta có thể hạnh phúc cùng nhau hôn mê!"
Nhìn thấy Sở Nguyên Phi cũng có ý nghĩ này, Lê Văn Uyên trực tiếp đưa ra một biện pháp giải quyết như vậy!
Bành! Bành!
Theo hai tiếng vang trầm đục vang lên, hai người Lê Văn Uyên và Sở Nguyên Phi nở một nụ cười hạnh phúc ngã xuống.
???
Hai người các ngươi giải thoát, vậy ta làm sao bây giờ?
Mặc dù các ngươi đều là trưởng lão mà ta chỉ là một đệ tử nội môn nhưng cũng không thể không xem ta là người như vậy được!
Uông Uy đang đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh này thì cả người trực tiếp ngớ ngẩn tại chỗ, hắn hoàn toàn không ngờ được là hai người đó lại chó như vậy trực tiếp bỏ qua hắn!
"Uông Uy huynh!"
"Bọn họ là tình huống như thế nào?"
Lúc này, Hoắc Sơn đang nằm trên ghế xích đu nghỉ ngơi nghe một tiếng vang khác lạ vang lên thì mở hai mắt ra, nhưng mà khi hắn mở hai mắt ra thì nhìn thấy hai người đang nằm ở dưới đất sau đó trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ quay qua nhìn Uông Uy lên tiếng hỏi thăm.
"Hoắc đại nhân!"
"Bởi vì phương thức độ kiếp của Diệp thiếu quá dễ chịu cho nên bọn họ chịu không được kích thích như vậy, trực tiếp dùng chưởng đao đánh về phía sau gáy của đối phương, sau đó cứ như vậy!"
Nghe được Hoắc Sơn hỏi thăm, Uông Uy cũng vội vàng giải thích rõ cho hắn biết.
"Hóa ra là như vậy sao!"
"Vậy Uông Uy huynh, ngươi có chịu được hay không?"
"Có cần ta giúp ngươi một chút hay không?"
Sau khi biết rõ được tình huống, Hoắc Sơn nhìn về phía Uông Uy lên tiếng hỏi thăm.
"Cần!!!"
"Hoắc đại nhân, ta cần sự giúp đỡ của ngài!"
"Mặc dù ta còn chưa từng độ kiếp nhưng ta cũng không thể tiếp tục xem được nữa!"
"Nếu không thì ta sợ là ta sẽ sinh ra tâm lý đáng sợ là ta độ kiếp như vậy cũng được!"
Nghe được Hoắc Sơn hỏi thăm mình như vậy, Uông Uy cũng kích động vội vàng lên tiếng đáp lại, mà trong ánh mắt hắn nhìn về phía đối phương cũng tràn đầy vẻ cảm kích!
"Quá mạnh!"
"Chỉ trong thời gian mấy tháng, Diệp thiếu đã phát triển đến trình độ này!"
"Có thể nói là quá kinh khủng!"
Sau khi Uông Uy cũng mang theo nụ cười hạnh phúc ngã trên mặt đất, lúc này Hoắc Sơn mới đưa mắt qua nhìn Diệp Phong vẫn còn đang ngủ say bên cạnh, cảm nhận được khí tức mạnh mẽ phát ra từ trên người của đối phương thì trong mắt của hắn cũng lộ ra vẻ cực kỳ hâm mộ.
Một lát sau!
"Ừm ~ "
"Ngủ một giấc như thế này thật là thoải mái!"
"Không thể không nói, Thiên Đạo kiếp vân khống chế cường độ lôi điện xoa bóp này thật là tỉ mỉ!"
Sau khi Diệp Phong tỉnh lại, đầu tiên là thoải mái duỗi lưng một cái sau đó cười tự lẩm bẩm.
"Ngọa tào!"
"Cung chủ, đây là tình huống như thế nào?"
"Chẳng lẽ chúng ta tao ngộ địch tập rồi?"
Nhưng mà khi Diệp Phong chú ý tới ba người Uông Uy, Sở Nguyên Phi và Lê Văn Uyên đã hôn mê ngã xuống đất thì trên mặt cũng lộ ra vẻ nghi ngờ nhìn về phía Hoắc Sơn lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"
"Dưới chân chúng ta giẫm lên Thiên Đạo kiếp vân, ai dám đến tập kích chúng ta a!"
"Còn ba người bọn họ bắt đầu nói từ lần đột phá thứ hai của ngươi!"
Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Hoắc Sơn cười kể rõ lại tình huống vừa mới xảy ra.
"Cái gì!!!"
"Trong lúc ta ngủ, cũng dẫn đệ nhị trọng Thiên Đạo kiếp vân ra ngoài rồi?"
"Như vậy có thể nói là mẹ nó ta chỉ ngủ một giấc thôi mà đã mơ mơ hồ hồ đột phá được 2 cái tiểu cảnh giới?"
Nghe Hoắc Sơn nói xong, Diệp Phong cũng mặt lộ vẻ khiếp sợ kinh hô lên!
???
Chính ngươi đột phá, chính ngươi không biết?
Còn nữa, liên tiếp đột phá hai cái tiểu cảnh giới không phải là một chuyện đáng để vui vẻ hay sao nhưng mà nhìn dáng vẻ của ngươi hình như là rất là tức giận?
Nếu như để cho 3 người bọn họ nhìn thấy cảnh này thì không biết là 3 người bọn họ có còn sống nổi nữa hay không!
Nhìn thấy Diệp Phong lại có phản ứng lớn như vậy, Hoắc Sơn cũng toát ra vẻ mộng bức!
"Hệ thống!"
"Đây là do ngươi giở trò quỷ đúng không!"
"Ban đầu ở thượng giới, ta chị ngủ có một giấc sau đó mơ mơ hồ hồ đột phá từ Tiên Kiếp Cảnh Nhất Trọng đến Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng, kết quả bây giờ đến thần giới thì ngươi lại bắt đầu giở trò nữa rồi?"
Lúc này, Diệp Phong âm thầm lên tiếng chất vấn hệ thống.
(Hệ thống:??? Khi ở thượng giới, là Thiên Đạo kiếp vân muốn nhanh chóng đưa tiễn ngươi cho nên nó mới không ngừng tự mình tiến hóa, trực tiếp tăng thực lực của ngươi từ Tiên Kiếp Cảnh Nhất Trọng lên tới Tiên Kiếp Cảnh Cửu Trọng, chuyện đó hoàn toàn không có liên quan tới ta, hơn nữa khi đó ngươi đã đổ oan cho ta một là, bây giờ lại nhắc lại chuyện này nữa, mặc dù ngươi là lão Lục nhưng cũng không thể khi dễ hệ thống như vậy được!)
"Đinh! Túc chủ, sở dĩ ngươi sẽ liên tục đột phá 2 cái tiểu cảnh giới là bởi vì Hoắc Sơn cho nên nhiệm vụ ngẫu nhiên mới kết thúc sớm!"
Nghe được Diệp Phong chất vấn, hệ thống cũng lập tức giải thích rõ cho hắn biết.
Hả?
Bởi vì Hoắc Sơn cho nên nhiệm vụ ngẫu nhiên mới kết thúc sớm?
Nghe nói như vậy, Diệp Phong đầu tiên là sững sờ, sau đó kiểm tra tình huống nhiệm vụ!
"Hóa ra là như vậy!"
"Bởi vì Hoắc Sơn kết thúc con đường trang bức sớm cho nên nhiệm vụ ngẫu nhiên có thời gian 3 ngày cũng kết thúc sớm theo!"
"Mà lần thứ hai ta đột phá thật ra là do hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên mà nhận được ban thưởng!"
Hiểu rõ được những tình huống này, Diệp Phong mới thôi.
...
"Cung chủ!"
"Chúng ta cần bao lâu nữa mới có thể trở về cung môn?"
Sau đó, Diệp Phong nhìn về phía Hoắc Sơn lên tiếng hỏi thăm.
"Diệp thiếu!"