← Quay lại trang sách

Chương 1061 Diệp Phong đặt tên, Bát Quái Vương Nhị tỷ luống cuống! (2)

Không có gì bất ngờ xảy ra, dựa vào tốc độ của Thiên Đạo kiếp vân thì chúng ta chỉ cần hai ngày là có thể chạy tới Tinh Hồn Sơn!"

Nghe được Diệp Phong hỏi thăm, Hoắc Sơn cũng lập tức trả lời.

"Hai ngày?"

"Như vậy thì hơi lâu!"

"Vừa khéo muốn gọi Bát Quái Vương ra hóng gió, vậy thì để nàng trực tiếp đưa chúng ta về cung môn đi!"

Nghĩ đến đây, Diệp Phong âm thầm ra lệnh cho hệ thống: "Hệ thống, thả Bát Quái Vương xếp ở vị trí thứ hai trong đội hộ vệ bại gia chính thức ra đi!"

Oanh!

Theo Diệp Phong vừa nói dứt câu, một khe hở không gian xuất hiện ở ngay trước mặt ngay sau đó một cô gái tóc dài mặc một bộ quần áo đen bó sát người lộ rõ đường cong dáng người uyển chuyển đi từ trong đó ra.

"Thuộc hạ!"

"Bái kiến chủ nhân!"

Sau khi nữ tử áo đen chậm rãi rơi xuống trước mặt Diệp Phong, lập tức quỳ một gối xuống sau đó thần thái cung kính lên tiếng hô.

"Quá đẹp!"

"Nàng còn xinh đẹp hơn Sử Đại Xuyên gấp trăm lần!"

"Hơn nữa giọng nói cũng êm tai hơn Sử Đại Xuyên gấp trăm lần!"

"Thật không biết Diệp thiếu tìm ở đâu ra, nhưng mà không thể không nói, Diệp thiếu thích nam nhân như vậy sao!"

Bên cạnh, Hoắc Sơn nhìn thấy nữ tử áo đen bỗng nhiên xuất hiện này thì cũng tỏ vẻ tán thành dáng người và dung mạo của đối phương, chỉ là hắn nghĩ đối phương là nam nhân!

Bởi vì bị Sử Đại Xuyên ảnh hưởng, một khi có mỹ nữ cực phẩm xuất hiện ở bên cạnh Diệp Phong thì Hoắc Sơn đều sẽ không tự chủ được có ý nghĩ như vậy.

"Hoắc Sơn đúng không!"

"Ta cho ngươi biết, lão nương là nữ, toàn thân cao thấp đều là chân tài thực học, nếu như ngươi còn dám nghĩ ta là nam nữa thì ngươi coi chừng ta sẽ tiêu diệt huynh đệ của ngươi!"

Đúng lúc này, nữ tử áo đen chợt quay đầu nhìn về phía Hoắc Sơn đang đứng bên cạnh, sau đó dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn đối phương, cũng lên tiếng cảnh cáo.

???

Nàng lại biết được ý nghĩa trong lòng của ta.

Chẳng lẽ nàng biết Độc Tâm Thuật?

Nghe được nữ tử áo đen nói như vậy, Hoắc Sơn cũng tỏ vẻ giật mình.

"Cung chủ!"

"Nàng cũng không phải loại người như Sử Đại Xuyên!"

"Còn nữa, thực lực của nàng hơn xa Diệp Tiểu Kiếm, cho nên ngươi tuyệt đối đừng có trêu chọc nàng nếu không thì ngươi sẽ thê thảm lắm đó!"

Nghe được nữ tử áo đen nói như vậy, Diệp Phong cũng hiểu rõ ra, sau đó nhìn về phía Hoắc Sơn cười nhắc nhở.

Hả?

Thực lực của nàng còn mạnh mẽ hơn Tiểu Kiếm đại nhân thọc Thiên Đạo kiếp vân bảy mươi vạn kiếm?

Mà nghe được Diệp Phong nhắc nhở, Hoắc Sơn cũng toát ra vẻ chấn kinh!

...

"Nếu như ngươi đã đi ra thì hãy đặt tên cho ngươi trước đi!"

Nhắc nhở Hoắc Sơn xong, Diệp Phong nhìn về phía nữ tử áo đen cười lên tiếng nói.

Trừng!

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, nữ tử áo đen bỗng nhiên giật mình, thậm chí trên mặt đều toát ra vẻ bất an, bởi vì nàng biết Diệp Phong đặt tên quá tùy tính!

Ví dụ như là Tiểu Cước, Tiểu Chùy, Tiểu Hắc, nàng thật sự lo lắng Diệp Phong sẽ đặt cho nàng một cái tên cực kỳ quái dị!

Mà Thiên Mệnh Chi Thuật của nàng lại không thể nào sử dụng với Diệp Phong, tình huống hoàn toàn không biết không nằm trong sự khống chế này khiến cho nàng có chút hốt hoảng!

"Chủ nhân!"

"Xin ngài ban tên!"

Mặc dù trong lòng rất là hốt hoảng nhưng mà nữ tử áo đen cũng không dám biểu hiện ra ngoài, chỉ có thể toát ra vẻ mặt kích động nhìn về phía Diệp Phong hỏi thăm!

...

Tinh Hồn Sơn, Tinh Hồn Cung!

"Ngọa tào!"

"Mẹ nó đây không phải là khí tức của Nhị tỷ sao?"

"Chủ nhân lại thả nàng ra ngoài rồi?"

Lúc này, khi mấy người Diệp Tiểu Cước, Diệp Tiểu Chùy, Diệp Tiểu Bạch và Diệp Tiểu Hắc phát hiện ra được khí tức quen thuộc này thì sắc mặt đều đột nhiên thay đổi thậm chí thân thể cũng bắt đầu run rẩy nhè nhẹ!

……………………………………..

"Xong!"

"Nhị tỷ tới, ngày tốt lành của chúng ta cũng sắp chấm dứt rồi!"

"Đúng vậy a!"

"Cũng không bằng thả Đại tỷ đại ra!"

"Mặc dù Đại tỷ đại trời sinh tính cao lạnh, lúc rảnh rỗi còn thích quản lý chúng ta nhưng mà nàng không có vạch trần bí mật nhỏ ở trong lòng của chúng ta ra!"

"Ai!"

"Các ngươi đừng nói những chuyện vô dụng này nữa!"

"Bây giờ Nhị tỷ đã được thả ra, chúng ta phải chuẩn bị tâm lý cho tốt đi!"

"..."

Ngay sau đó, mấy người gượng cười nói ra tiếng lòng của mình.

"Mẹ nó!"

"Kiếm ca, đừng mẹ nó đánh!"

"Nhị tỷ đã đi ra, ngươi còn có tâm tư đánh ta?"

Lúc này, Diệp Tiểu Cước một mực chạy trốn trên không trung cũng thần sắc sụp đổ quay đầu lại nhìn Diệp Tiểu Kiếm rống lớn lên.

"Ta biết a!"

"Cũng là bởi vì ta đã biết Nhị tỷ muốn ra cho nên ta mới tranh thủ trở về đây đánh rơi một lần để hóa giải tâm trạng khẩn trương của ta lúc này!"

Nghe được Diệp Tiểu Cước nói như vậy, Diệp Tiểu Kiếm nhếch miệng, sau đó giải thích rõ cho hắn biết.

???

Ngươi đã sớm biết chuyện này?

Sau đó mẹ nó ngươi tâm tình khẩn trương, đến đánh ta làm dịu tâm tình?

Mẹ nó, ngươi chó như vậy Nhị tỷ biết không?

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, trong lúc nhất thời biểu cảm trên mặt Diệp Tiểu Cước như không thể tin vào tai của mình, hắn hoàn toàn không ngờ được là Diệp Tiểu Kiếm có thể làm ra được chuyện chó như vậy, thậm chí bây giờ hắn rất muốn rống to một câu với Diệp Tiểu Kiếm: "Ngươi đánh ta là làm dịu tâm tình, vậy tâm tình khẩn trương và tâm linh bị thương của ta thì ai sẽ an ủi ta đây?"

Hả?

Không thích hợp!

Tại sao ánh mắt những người còn lại nhìn ta đều trở nên không đúng?

Đúng lúc này, Diệp Tiểu Cước chợt phát hiện một tình huống, đó chính là lúc này mấy người Diệp Tiểu Hắc, Diệp Tiểu Bạch và Diệp Tiểu Chùy phía dưới đều dùng ánh mắt tràn đầy trêu tức nhìn mình!

"Chờ một chút!"

"Sẽ không phải là bọn họ nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, sau đó cũng chuẩn bị đánh tầng một trận, dùng chuyện này để làm dịu tâm tình khẩn trương của bọn họ đó chứ!"

Nghĩ đến khả năng này, Diệp Tiểu Cước trực tiếp luống cuống!

"Tiểu Cước!"

"Dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, nếu không chúng ta luận bàn tỷ thí một trận đi!"