← Quay lại trang sách

Chương 1062 Tiểu Cước đừng sợ, có Kiếm ca ở đây!

Có hai lựa chọn!"

"Một, ngươi đơn đấu bốn người chúng ta!"

"Hai, bốn người chúng ta quần ẩu ngươi một trận!"

"Ngươi có thể chọn!"

Ngay lúc Diệp Tiểu Cước còn đang thấp thỏm lo âu thì giọng nói của Diệp Tiểu Hắc đã vang lên bên dưới.

???

Các ngươi muốn đánh ta, còn mẹ nó tìm một cái cớ chính đáng như vậy?

Các ngươi có cần phải chó như vậy hay không!

Nghe được Diệp Tiểu Hắc nói như vậy, Diệp Tiểu Cước tức giận đến toàn thân đều run rẩy, hắn hoàn toàn không ngờ được lại những người này lại không biết xấu hổ như vậy!

"Hắc ca!"

"Mặc dù Tiểu Cước xếp thứ mười nhưng các ngươi cũng không thể khi dễ hắn như vậy được!"

"Ta cũng nhìn không nổi nữa!"

Mà đúng lúc này, Diệp Tiểu Kiếm một mực đuổi theo Diệp Tiểu Cước đánh lại tràn ngập lửa giận quay qua nhìn Diệp Tiểu Hắc hô to lên.

"Tiểu Cước!"

"Đừng sợ, có Kiếm ca!"

"Hôm nay ta sẽ kề vai chiến đấu với ngươi, tử chiến đến cùng với bọn họ!"

Sau đó, Diệp Tiểu Kiếm thần sắc chân thành tha thiết nhìn về phía Diệp Tiểu Cước biểu lộ thái độ của mình!

"Kiếm ca!"

"Nghe được ngươi nói như vậy, ta thật là quá cảm động!"

"Nhưng mà ngươi nên hùa theo bọn họ đi, ta sợ khi ta kề vai chiến đấu với ngươi ngươi sẽ đâm sau lưng ta mấy kiếm!"

Nghe được quyết định này của Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Tiểu Cước cũng nói ra ý nghĩ của mình!

Tổng kết lại chính là cảm động thì cảm động nhưng cái gì nên làm thì vẫn phải làm.

"Tiểu Cước!!!"

"Sao ngươi có thể nghĩ về ta như vậy chứ!"

"Ngươi làm như vậy khiến cho trong lòng của ta lạnh lẽo!"

"Ngươi có biết là ngươi làm như vậy là trực tiếp bóp chết niềm vui thú của ta từ trong trứng nước hay không!"

Nói xong, Diệp Tiểu Kiếm cực kỳ tự nhiên đi tới trước mặt đám người Diệp Tiểu Hắc, Diệp Tiểu Bạch đang đứng đối diện.

"Hừ!"

"Ta biết ngay là ngươi không có ý đồ gì tốt!"

"Tới đi, cùng lên đi, cái nhục ngày hôm nay chờ ta xung kích đến hạng chín thì chắc chắn sẽ trả lại cho các ngươi gấp trăm lần gấp nghìn lần!"

Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói như vậy, Diệp Tiểu Cước cũng hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn thẳng vào mấy người ở đối diện hô to lên.

???

Cái nhục ngày hôm nay là nhiều người như vậy mang đến cho ngươi!

Kết quả ngươi lại muốn trả lại cho một mình ta gấp trăm lần gấp nghìn lần?

Dựa vào cái gì?

Mà nghe được Diệp Tiểu Cước nói như vậy, Diệp Tiểu Chùy xếp ở thứ chín trực tiếp mộng, bởi vì nếu như Diệp Tiểu Cước xung kích đến hạng chín, vậy chắc chắn hắn sẽ rơi xuống hạng mười, mà lúc đó, người mà Diệp Tiểu Cước có thể khi dễ cũng chỉ có một mình hắn a!

"Tiểu Cước!"

"Ý nghĩ này của ngươi không được đứng đắn cho lắm!"

"Ngươi hẳn là nên nghĩ đến chuyện xung kích hạng thứ hai, sau đó trả lại cái nhục ngày hôm nay gấp trăm lần gấp nghìn lần cho tất cả chúng ta mới đúng, ngươi không thể chỉ nhằm vào một mình ta được!"

Sau đó, Diệp Tiểu Chùy nhìn về phía Diệp Tiểu Cước lên tiếng nhắc nhở.

"Ngươi cho rằng ta không muốn sao?"

"Nhưng ta cũng phải có bản lĩnh đó mới được!"

Nghe được Diệp Tiểu Chùy nói như vậy, Diệp Tiểu Cước cũng mặt mũi tràn đầy bất đắc dĩ đáp lại.

"Mẹ nó!"

"Ngươi không có bản lĩnh đó thì ngươi đàng hoàng đợi ở hạng thứ mười, tại sao còn muốn xung kích thứ chín?"

"Thế nào, chỉ xem thường một mình ta thôi đúng không?"

Nghe nói như vậy, trong nháy mắt Diệp Tiểu Chùy lập tức cảm thấy khó chịu!

...

Một bên khác!

"Chủ nhân!"

"Còn chưa có nghĩ kỹ sao?"

Nhìn thấy Diệp Phong cả buổi mà vẫn không nói gì thì nữ tử áo đen cũng mặt lộ vẻ khẩn trương lên tiếng hỏi thăm.

"Không dễ đặt!"

"Chủ yếu là ta đặt tên đều sẽ căn cứ đặc điểm riêng của các ngươi, sau đó đặt cho các ngươi một cái tên tương đối có cá tính!"

"Mà bây giờ hiểu biết của ta về ngươi chỉ giới hạn ở trong nhiều chuyện..."

Nói đến đây, trong mắt Diệp Phong bỗng nhiên hiện lên một tia tinh quang, sau đó nhìn về phía nữ tử áo đen lên tiếng nói ra: "Nghĩ kỹ, sau này ngươi tên là Diệp Tiểu Quái!"

???

Diệp Tiểu Quái?

Đây là cái tên mà một cô gái xinh đẹp nên có hay sao?

Cho dù là ngươi đặt tên tương đối tùy tiện cũng không thể nào đặt tên một cách tùy tiện như vậy được!

Nghe được Diệp Phong nói ra cái tên kì quái như vậy thì nữ tử áo đen cả người đều choáng tại chỗ!

"Chủ nhân!"

"Không thể đổi một cái tên khác hay sao?"

Sau khi tỉnh táo lại, nữ tử áo đen ôm hi vọng cuối cùng nhìn về phía Diệp Phong thăm dò.

"Nhiều chuyện nhiều chuyện!"

"Nếu như ngươi không thích chữ Quái, vậy tên là Diệp Tiểu Bát có được hay không?"

Nghe được nữ tử áo đen hỏi thăm, Diệp Phong cũng hơi trầm tư một chút, sau đó nói ra một cái tên khác.

???

Diệp Tiểu Bát?

Vậy còn không bằng gọi Diệp Tiểu Nhị, ít nhất cũng giống xếp hạng!

Nghe được Diệp Phong nói ra cái tên này, trên mặt nữ tử áo đen cũng trong nháy mắt treo đầy hắc tuyến, có thể nói, đối với trình độ đặt tên của Diệp Phong, nàng đã hoàn toàn tuyệt vọng!

"Chủ nhân!"

"Ta cảm thấy Diệp Tiểu Quái vẫn rất là dễ nghe!"

"Nếu không ta lấy tên là Diệp Tiểu Quái đi!"

Sau đó, nữ tử áo đen nhìn về phía Diệp Phong cười nói ra ý nghĩ của mình.

"Được!"

"Ngươi thích tên nào thì gọi tên đó!"

"Nếu như ngươi thích cái tên Diệp Tiểu Quái này, vậy từ giờ trở đi, ngươi gọi là Diệp Tiểu Quái!"

Nghe được nữ tử áo đen nói như vậy, Diệp Phong trực tiếp quyết định tên này.

………………………………..

Hả?

Cái gì gọi là thích tên nào thì chọn tên đó?

Tổng cộng chỉ có hai cái tên kỳ lạ như vậy, ta có sự lựa chọn nào khác hay sao?

Nghe được Diệp Phong nói như vậy, Diệp Tiểu Quái cũng gượng cười tự nói.

"Tiểu Quái!"

"Trên người mấy người này có bí mật nào tương đối ghê gớm?"

Đúng lúc này, giọng nói có chút hưng phấn của Diệp Phong vang lên bên cạnh.

"Chủ nhân!"

"Đúng là trên người của mấy người này có một số bí mật tương đối ghê gớm!"

"Có muốn ta kể ra từng cái cho ngài nghe hay không!"

Nhìn thấy Diệp Phong cũng nhiều chuyện như vậy, trong nháy mắt Diệp Tiểu Quái tỉnh táo tinh thần sau đó lên tiếng đáp lại.

???