← Quay lại trang sách

Chương 1218 Mẹ nó! Phụ thân trâu bò như thế sao?

Nghe thấy Tô Thần Tinh hỏi, Tống Thiên Long cũng mơ hồ mà trả lời.

“Thiếu chủ!”

“Ngươi quên chúng ta tới không phải là để trải nghiệm niềm vui phá của hay sao?”

“Vậy khẳng định sẽ không có phí khổ cực.”

Đúng lúc này, tiếng Hải lão vang lên trong đầu Tống Thiên Long.

“Hả?”

“Đúng nhỉ.”

“Ta tới là để trải nghiệm niềm vui phá của.”

“Cũng không phải đến để giúp đỡ.”

“Vậy khẳng định sẽ không có phí khổ cực.”

Nghe được lời này của Hải lão, Tống Thiên Long cũng cười khổ, trong lòng khổ sở nghĩ: “Cũng làm cùng một việc, ngươi ta có phí khổ cực còn ta thì không. Quan trọng nhất là ta còn chưa được trải nghiệm niềm vui phá của này, ta rất khó chịu!”

“Ông chủ Tô.”

“Chúng ta thương lượng một chút.”

“Trong tay ngươi có 100 khối Vô Cực Đạo Tượng Ngọc Thạch chắc chắn dùng không hết.”

“Cho nên ngươi có thể chia cho ta một khối được không? Ta chỉ cần một khối là được!”

Sau đó Tống Thiên Long đánh chủ ý vào phí khổ cực của Tô Thần Tinh.

“Không được!”

“Nói câu không dễ nghe, 100 lần cơ hội ta không nhất định có thể xoát ra bạch giai đạo tượng thích hợp với ta. Cho nên mỗi một cơ hội đối với ta đều cực kỳ quan trọng.”

Nhìn thấy Tống Thiên Long nhìn tới 100 khối Vô Cực Đạo Tượng Ngọc Thạch của mình, Tô Thần Tinh không do dự mà từ chối.

“Aizz!”

“Hết thật rồi!”

“Đây là hết thật rồi!”

Nghe thấycâu trả lời của Tô Thần Tinh, Tống Thiên Long cũng toát ra vẻ tuyệt vọng.

Oanh!

Đúng lúc này cửa lớn ở lầu một bỗng nhiên bị ngươi mạnh mẽ đá văng, sau đó Tống Thiên Hà sải bước đi từ bên ngoài vào.

“Thiên Long!”

“Đại ca tốt trong miệng ngươi đâu?”

“Để Xem ta vạch trần hắn thế nào.”

Sau khi đi tới Tống Thiên Hà nhìn Tống Thiên Long hỏi.

“Phụ thân!”

“Vị đại ca tốt kia của ta đang nghỉ ngơi.”

“Ngươi đừng đi quấy rầy hắn.”

“Còn nữa, ngươi vạch trần hắn cái gì? Sao ta không hiểu ý ngươi nói gì?”

Đối với chuyện Tống Thiên Hà đột nhiên đến đây, Tống Thiên Long cũng có chút giật mình, sau đó không hiểu mà hỏi.

“Nghỉ ngơi cái rắm!”

“Dám lừa phỉnh con trai của Tống Thiên Hà ta!”

“Ngươi nhìn Xem ta không chỉnh chết hắn!”

Nhìn thấy Tống Thiên Long bảo vệ tên lừa gạt kia như thế, Tống Thiên Hà tức đến mức hổn hển mắng lớn.

“A?”

“Ngươi muốn quấy rối chủ nhân nghỉ ngơi?”

“A?”

“Ngươi muốn thương tổn chủ nhân?”

Đúng lúc này tiếng nói nghiền ngẫm của Diệp Tiểu Kiếm cùng Diệp Tiểu Phủ vang lên. Đồng thời trong lòng hai người thầm nghĩ: “Đang lo quá nhàn rỗi không có chuyện gì làm, không phải là có việc tự tìm đến đây sao.”

“Hai vị đại nhân!”

“Đây chỉ là hiểu lầm!”

“Phụ thân ta căn bản không rõ tình huống là gì, hy vọng hai vị đại nhân đừng...”

Xoát xoát!

Không đợi Tống Thiên Long nói xong, hai ngươi Diệp Tiểu Kiếm và Diệp Tiểu Phủ lập tức xuất hiện trước mặt Tống Thiên Hà. Sau đó mỗi ngươi xách một tay Tống Thiên Hà lập tức phóng lên trời, trong chớp mắt đã biến mất trong tầm mắt của mọi người.

Nhìn thấy lỗ thủng lớn xuyên thấu toàn bộ thần tinh lâu, Tống Thiên Long, Hải lão và Tô Thần Tinh lập tức ngây ngốc tại chỗ.

“Hai vị!”

“Ta đi nghỉ trước.”

“Chờ hai vị đại nhân kia xoát xoát xong rồi sẽ mang Tống tông chủ trở về.”

Sau khi tỉnh táo lại, Tô Thần Tinh nhìn về phía hai người nói một câu như vậy, sau đó đi về phía bậc thang lên lầu.

“Aizz!”

“Phụ thân đắc tội ngươi nào không tốt, sao lại đắc tội đại ca tốt của ta!”

“Hắn cũng thật là trâu bò.”

Nhìn thấy Tô Thần Tinh rời đi,Tống Thiên Long cũng cảm thấy bất đắc dĩ.

“Thiếu chủ!”

“Ngươi vẫn là quan tâm ngươi một chút đi.”

“Nếu tông chủ đại nhân biết ngươi nắm giữ hai bạch giai đạo tượng thích hợp với bản thân.”

“Vậy về sau chỉ sợ ngươi không thể hưởng thụ tiếp nhân sinh thối nát này nữa.”

Lúc này, âm thanh của Hải lão vang lên.

“Hải lão!”

“đương nhiên ta biết chuyện này.”

“Nhưng vấn đề là ta không còn Vô Cực Đạo Tượng Ngọc Thạch, cho dù ta muốn giải quyết vấn đề này cũng không giải quyết được!”

Nghe thấy Hải lão nhắc nhở, Tống Thiên Long cũng bất đắc dĩ trả lời.

“Thiếu chủ.”

“Có phải ngươi đã quên trước đó Diệp thiếu gia cho ta 10 khối Vô Cực Đạo Tượng Ngọc Thạch, cho ta tùy tiện xoát chơi.”

“Mà ta chỉ dùng 9 khối, còn dư lại một khối.”

“Chỉ cần ngươi hấp thu khối Vô Cực Đạo Tượng Ngọc Thạch này nhất định có thể xoát ra được một đạo tượng rác rưởi.”

Nói xong Hải lão đưa khối Vô Cực Đạo Tượng mình dư kia ra.

“Hải lão!”

“Ngươi quá ra sức rồi!”

Nhìn thấy Hải lão lấy ra khối Vô Cực Đạo Tượng Ngọc Thạch này, Tống Thiên Long kích động thiếu chút nữa nhảy dựng lên.

Sau đó, Tống Thiên Long thừa dịp phụ thân không có ở đây, nhanh chóng hấp thu khối Vô Cực Đạo Tượng Ngọc Thạch này.

Một lát sau.

“Mẹ nó!”

“Đây là tình huống như thế nào?”

“Đổi mới ra loại đạo tượng này, lại giống trước kia như đúc!”

“Mẹ nó, ta vừa đổi mới cũng như không?”

Sau khi Tống Thiên Long phát hiện đạo tượng mình mới xoát ra được này lại giống bạch giai đạo tượng thích hợp với hắn trước đó như đúc, cả ngươi sắp điên rồi.

“Mẹ nó!”

“Thế này mà cũng được?”

“Nây phải nói là thiếu chủ có vận khí tốt hay là vận khí không tốt?”

Hải lão đứng một bên phát hiện được chuyện này, cũng toát ra sắc mặt khó tin.

Mấy canh giờ sau.

“Thiên Long!”

“Hải lão!”

“Hai người điên kia thật quá kinh khủng.”

“Đánh ta như đánh con, rốt cuộc bọn họ là ai?”

Lúc này Tống Thiên Hà bị đánh thành đầu heo cũng lộ vẻ mặt hoảng sợ nhìn về phía hai ngươi hỏi.

“Phụ thân.”

“Bọn họ là hộ đạo giả bên cạnh Diệp ca.”

“Mà ngươi muốn tìm Diệp ca gây phiền phức bọn họ không đánh ngươi thì đánh ai?”

“Còn nữa sao ngươi lại nói Diệp ca là tên lừa gạt?”

Lúc này Tống Thiên Long cũng nghi ngờ hỏi.

“Các ngươi nhận đại ca!”

“Còn vô hạn xoát Vô Cực Đạo Tượng Ngọc Thạch.”

“Chuyện này rất không bình thường.”

“Dặc biệt là xoát Vô Cực Đạo Tượng Ngọc Thạch một cách vô hạn, ai lại có nhiều Vô Cực...”

Oanh!

Không đợi Tống Thiên Hà nói xong, Tống Thiên Long lập tức phóng ra hai bạch giai đạo tượng của mình, tình cảnh này lập tức khiến Tống Thiên Hà choáng váng.

Một lát sau.

“Thật sự đại ca của ngươi cho ngươi mấy vạn khối Vô Cực Đạo Tượng Ngọc Thạch để ngươi tùy tiện soát?”