Chương 1219 Dù sao tiểu nhân cũng nhận rồi, thêm một lão nhân cũng không sao.
“Đây mẹ nó là một đại ca tốt!”
“Cái này mẹ nó so với cha còn hơn cha!”
Sau khi thấy rõ chuyện này, Tống Thiên Hà cũng không nhịn được mà hô to, vì đổi lại là hắn, nếu hắn có nhiều Vô Cực Đạo Tượng Ngọc Thạch và cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch như vậy khẳng định hắn không thể hào phóng được như thế.
“Đúng rồi.”
“Vị đại ca tốt trong miệng ngươi kia hiện tại đang nghỉ ngơi ở phòng nào?”
Sau đó Tống Thiên Hà nhìn về phía Tống Thiên Long hỏi.
“Phụ thân.”
“Diệp ca đang ở phòng chí tôn số một lầu bốn nghỉ ngơi.”
“Ngươi hỏi chuyện này để làm gì?”
Trả lời xong, Tống Thiên Long nghi ngờ hỏi lại.
“Làm gì?”
“Đương nhiên là đi cửa sau!”
“Đến sáng mai, ta đi biểu đạt lòng biết ơn với Diệp thiếu gia.”
“Dù sao hắn đã giúp con trai ta trở thành người nắm giữ song bạch giai đạo tượng, thành thiên tài tuyệt thế.”
Nghe thấy Tống Thiên Long hỏi, Tống Thiên Hà lập tức giải thích, sau đó đi về phía bậc thang.
“Phụ thân.”
“Đây thật ra là chuyện ngoài ý muốn ta mới nắm giữ bạch giai đạo tượng thứ hai này.”
“Mà ta thật sự không thích tu luyện!”
“Cho nên có thể cho ta giống như trước kia tự do hưởng thụ sinh hoạt hay không?”
Nhìn thấy Tống Thiên Hà chuẩn bị rời đi, Tống Thiên Long lộ vẻ mặt bất an hỏi.
“Thiên Long!”
“Cho dù có phải ngoài ý muốn hay không ta cũng mặc kệ.”
“Ngươi chỉ có hai con đường có thể chọn hoặc là chăm chỉ tu luyện, hoặc là ta đánh chết ngươi.”
Nói xong Tống Thiên Hà lập tức đi lên lầu hai, biến mất trong tầm mắt của Tống Thiên Long và Hải lão.
“Thiếu chủ.”
“Lúc này giống như ngươi xong thật rồi!”
Khi nảy tiếng nói đùa bỡn của Hải lão vang lên.
“Đúng vậy!”
“Lần này thật sự xong rồi!”
“Mà ta cũng không nghĩ tới, nhận được một đại ca tốt vậy mà lại chôn vùi tuổi già tốt đẹp của ta!”
Sau khi nghe được lời Hải lão, Tống Thiên Long cũng lắc đầu cười khổ trả lời.
...
Sáng sớm hôm sau.
“Aizz!”
“Lại làm nhàu nát một bộ chăn mền mới tinh.”
“Cũng không biết lúc nào sư tôn mới có thể phi thăng Hỗn Độn Giới để cứu vớt những cái chăn này đây!”
Nhìn cái chăn thủng trăm ngàn lỗ trước mắt, Diệp Phong bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó thu vào bên trong không gian hệ thống.
“Đầu tiên xem xét sản phẩm phá của mới thay đổi hôm nay một chút đi.”
Sau đó Diệp Phong nhìn vào những sản phẩm phá của đổi mới ngày hôm nay.
“Sản phẩm phá của hôm nay: Lạc Thần Minh Chỉ * 100.000.”
“Lạc Thần Minh Chỉ: Bảo vật đặc biệt của Hỗn Độn Giới, khi viết chữ hoặc vẽ tranh bên trên có thể dung nhập năng lượng kiếm ý, đao ý, thần thông, đạo tượng của bản thân.”
“Lại mẹ nó cho có chút tin tức như vậy.”
“Hệ thống này lười chết được rồi.”
Nhìn thấy hệ thống đưa tin tức về sản phẩm phá của, Diệp Phong bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó lẩm bẩm: “Xem ra còn phải tìm người hỏi một chút, hiểu rõ hơn về Lạc Thần Minh Chỉ mới được.”
Sau đó Diệp Phong mặc y phục vào rồi đi thẳng đến cửa phòng trọ.
“Ừm?’
“Ngươi là ai?”
Khi Diệp Phong mở cửa phòng, nhìn thấy một nam tử trung niên xa lạ đứng bên ngoài, nghi ngờ hỏi.
Oành!
“Diệp thiếu gia.”
“Ta muốn làm tiểu đệ của ngươi!”
“Hy vọng có thể cho ta một cơ hội biểu hiện.”
Nghe câu hỏi của Diệp Phong, Tống Thiên Hà không trả lời mà lập tức quỳ xuống, sau đó tràn đầy mong đợi nói ra suy nghĩ của mình.
???
“Làm tiểu đệ của ta?”
“Không phải là muốn nhận ta làm đại ca đó sao?”
“Thế nào? Người của Hỗn Độn Giới đều thích nhận đại ca như thế à?”
Nghe được lời của Tống Thiên Hà, Diệp Phong cũng có chút giật mình sau đó hỏi: “Ngươi là ai? tại sao muốn làm tiểu đệ của ta?”
“Diệp thiếu gia.”
“Ta là phụ thân của Thiên Long.”
“Bởi vì ta thấy tiểu tử Thiên Long kia có rất nhiều thiếu sót trong việc làm tiểu đệ, cho nên ta muốn làm tiểu đệ của ngươi cùng hắn, bù đắp cho thiếu sót của hắn.”
Nghe được câu hỏi của Diệp Phong, Tống Thiên Hà cũng thành thật trả lời.
“Hả?”
“Phụ thân của Tống Thiên Long?”
“Cũng muốn tới làm tiểu đệ của ta?”
“Còn mẹ nó gắn vào mỹ danh đền bù cho thiếu sót của Tống Thiên Long?”
“Loại lý do này mà ngươi cũng bịa ra được?”
Sau khi nghe Tống Thiên Hà nói, Diệp Phong bị làm cho kinh hãi. Thật sự hắn không nghĩ đến vậy mà đối phương có thể bịa ra lý do như vậy.
“Chờ một chút!”
“Dù sao tiểu nhân cũng thu rồi, thu thêm một lão nhân cũng được mà.”
“Mà đối phương còn là tông chủ Thiên Long tông, nếu thu hai ngươi bọn họ làm môn đồ phá của cũng là một lựa chọn tốt.”
Nghĩ đến đây Diệp Phong ra vẻ trầm tư.
“Tống tông chủ.”
“Kỳ thật ta không muốn nhận ngươi.”
“Có điều, nhìn trên mặt mũi của con trai ngươi ta cũng miễn cướng nhận lấy.”
Sau khi trầm tư một chút, Diệp Phong nói với Tống Thiên Hà quyết định của mình.
“Hả?”
“Đồng ý?”
“Diệp thiếu gia đồng ý?”
“Vậy chẳng phải chúng ta cũng muốn lên trời hay sao?”
Nghe được câu trả lời của Diệp Phong, Tống Thiên Hà kích động đến mức toàn thân run rẩy, sau đó vội vàng nói: “Diệp ca, hai cha con chúng ta từ đây về sau nhất định sẽ làm việc cho ngươi thật tốt!”
“Tống tông chủ.”
“Bây giờ có một cơ hội biểu hiện dành cho ngươi.”
“Ta hỏi ngươi một câu, ngươi có nghe nói qua Lạc Thần Minh Chỉ không?”
Nhìn thấy Tống Thiên Hà kích động như vậy, khuôn mặt Diệp Phong cũng lộ ra ý cười hỏi thăm về Lạc Thần Minh Chỉ.
“Diệp ca!”
“Về sau ngươi cứ gọi ta là lão Tống đi.”
“Còn về Lạc Thần Minh Chi, thật sự ta biết được một chút.”
Nghe được câu hỏi của Diệp Phong, Tống Thiên Hà trả lời.
“À.”
“Vậy ngươi nói ta nghe một chút.”
“Thấy Tống Thiên Hà trả lời, sắc mặt Diệp Phong đầy vui vẻ sau đó đưa Tống Thiên Hà vào phòng.”
“Diệp ca.”
“Lạc Thần Minh Chỉ này là một loại bảo vật cực kỳ đặc biệt.”
“Bởi vì nó có thể dung nạp bất cứ lực lượng nào.”
“Mặc kệ là kiếm ý, đao ý, hay là thần thông đạo tượng nó đều có thể dung nạp vào.”
“Mà người sử dụng chỉ cần viết hoặc vẽ lên trên, trực tiếp phóng ra lực lượng mình muốn dung nhập vào đó là có thể hoàn thành.”
Sau khi tiến vào phòng trọ, Tống Thiên Hà nói ra chuyện về Lạc Thần Minh Chỉ.
“Lão Tống.”