Chương 1220 Đặc điểm của Lạc Thần Minh Chỉ, chuẩn bị phá của.
“Theo như lời ngươi nói, chẳng phải bất luận một tu sĩ nào đều có thể sử dụng Lạc Thần Minh Chỉ này?”
“Còn những lực lượng Lạc Thần Minh Chỉ có thể hấp thu kia lại có lợi ích gì?”
Nghe Tống Thiên Hà trình bày, Diệp Phong tiếp tục hỏi.
“Diệp ca.”
“Ngươi nói không sai, Lạc Thần Minh Chỉ này đúng là bất kỳ tu sĩ nào cũng có thể sử dụng.”
“Nhưng tu sĩ phổ thông nếu sử dụng thì có chút lãng phí.”
“Chỉ có những cường giả đứng đầu hoặc nắm giữ lực lượng đặc biệt nào đó sử dụng mới xem như vật tẫn kỳ dụng.”
“Bởi vì sau khi những cường giả đó dung nhập lực lượng vào Lạc Thần Minh Chỉ, những tu sĩ khác có thể thông qua Lạc Thần Minh Chỉ cảm ngộ được cỗ lực lượng đó.”
“Giống như những thế lực cấp bá chủ kia, trong tay bọn họ đều có rất nhiều Lạc Thần Minh Chỉ ẩn chứa loại lực lượng cường đại nào đó, đó cũng là nội tình của bọn họ.”
Nghe Diệp Phong hỏi, Tống Thiên Hà tiếp tục giải thích.
“Hóa ra là vậy.”
“Đúng rồi.”
“Lạc Thần Minh Chỉ này có chỗ đặc biệt gì khác không?”
“Ví dụ như khi dính vào nước sẽ mất đi hiệu lực.”
Lúc này bỗng nhiên Diệp Phong nghĩ tới điều gì đó, lại nhìn về phía Tống Thiên Hà hỏi.
“Không.”
“Lạc Thần Minh Chỉ không có điểm đặc biệt gì khác.”
“Theo ta được biết, chỉ khi Lạc Thần Minh Chỉ đã dung nhập lực lượng nào đó sau đó để cho ngươi khác không ngừng cảm ngộ lực lượng kia, Lạc Thần Minh Chỉ cũng hoàn toàn biến mất theo cỗ lực lượng đó, nếu không mặc kệ dùng cách gì đều không thể tạo thành bất kỳ thương tổn gì cho Lạc Thần Minh Chỉ.”
Nghe thấy câu hỏi của Diệp Phong Tống Thiên Hà cũng giải thích lại.
“Hả?”
“Lạc Thần Minh Chỉ này không thể trực tiếp hủy đi được?”
“Chỉ có thể dung nhập một cỗ lực lượng ở trên sau đó lại cảm ngộ hết cỗ lực lượng đó mới có thể hủy được Lạc Thần Minh Chỉ?”
Nghe được lời giải thích của Tống Thiên Hà, Diệp Phong cũng hơi hơi nhíu mày. Bởi vì hôm nay Lạc Thần Minh Chỉ đổi mới có đến mười vạn tấm.
“Muốn không?”
“Ta lập tức đưa Lạc Thần Minh Chỉ này đi làm giấy vệ sinh để dùng.”
“Không được.”
“Như vậy không hề có ý nghĩa.”
“Nhưng phải chơi như thế nào mới vui đây?”
Lúc này Diệp Phong cũng cúi đầu trầm tư.
“Diệp ca.”
“Sao vậy?”
“Có chuyện gì không?”
Nhìn thấy Diệp Phong không nói thêm gì nữa, lại một mình ngồi đó trầm tư. Tống Thiên Hà muốn biểu hiện một chút lập tức hỏi thăm.
“Lão Tống.”
“Trong tay ta có mười vạn tấm Lạc Thần Minh Chỉ.”
“Mà ta muốn phá hết chỗ Lạc Thần Minh Chỉ này, ngươi có đề nghị gì tốt hay không?”
Nghe Tống Thiên Hà hỏi, Diệp Phong cũng hỏi ngược lại.
???
“Mười vạn tấm Lạc Thần Minh Chỉ?”
“Đây chính là Lạc Thần Minh Chỉ mà, kể cả những tấm Lạc Thần Minh Chỉ trong tay các thế lực cấp bá chủ dù đã dùng hay chưa dùng, cũng không có số lượng đến 100 tấm.”
“Vậy mà Diệp ca có tới mười vạn tấm?”
“Mà còn muốn phá hết toàn bộ?”
Nghe được lời này của Diệp Phong, trong lúc nhất thời Tống Thiên Hà không thể tin vào tai mình.
“Diệp ca.”
“Ta biết mấy cường giả họa đạo.”
“Nếu muốn thì gọi bọn họ tới liều mạng vẽ một lần đi.”
“Đến lúc đó, chúng ta ra đề cho bọn họ vẽ, sau cùng ngươi nào vẽ xấu nhất sẽ khen thưởng cho ngươi đó.”
“Mà giấy dùng cho cuộc thi vẽ chính là Lạc Thần Minh Chỉ này.”
Sau khi hết khiếp sợ, Tống Thiên Hà cũng trầm tư một chút sau đó nói ra ý nghĩ của mình.
???
“Tìm mấy cường giả họa đạo đến so đấu vẽ tranh?”
“Sau đó chúng ta ra đề, Xem ai vẽ xấu?”
“Còn Lạc Thần Minh Chỉ, trực tiếp trở thành giấy vẽ?”
Nghe được đề nghị của Tống Thiên Hà, Diệp Phong cũng suy nghĩ một chút, chưa lập tức trả lời
“Diệp ca.”
“Có chuyện ta quên nói.”
“Cũng là Lạc Thần Minh Chỉ này, một khi viết hoặc vẽ lên rồi sẽ không thể sửa lại.”
“Nói cách khác, về sau có ai cầm được những bức Lạc Thần Minh Chỉ này cũng chỉ có thể dung nhập lực lượng của mình trên những bức vẽ xấu vô cùng đó.”
“Mà những cường giả đứng đầu đâu có ai muốn lưu lại lực lượng của mình trên những bức vẽ xấu như thế?”
Phải biết rằng, phàm là cường giả nắm giữ Lạc Thần Minh Chỉ, đều sẽ tìm cường giả họa đạo giúp mình vẽ một bức vẽ kinh diễm, sau đó bọn họ mới có thể đưa lực lượng truyền thừa mình muốn dung nhập vào bên trong.
Nhìn thấy Diệp Phong chưa đồng ý đề nghị của mình, Tống Thiên Hà mới nhớ tới chuyện này sau đó lập tức giải thích.
“À!”
“Lạc Thần Minh Chỉ còn có đặc điểm này?”
“Vậy cuộc thi đấu vẽ này lại có chút ý tứ.”
Sau khi biết được tình huống này, Diệp Phong lập tức đồng ý với đề nghị của Tống Thiên Hà. mà trong lòng của hắn còn có một suy nghĩ khác.
“Diệp ca.”
“Vậy bây giờ ta sẽ đi tìm mấy họa đạo cường giả.”
Nhìn thấy Diệp Phong đồng ý với đề nghị của mình Tống Thiên Hà cũng hưng phấn hỏi.
“Đi đi.”
“Dùng tốc độ nhanh nhất mời về mấy cường giả họa đạo.”
“Đúng rồi.”
“Vì phòng ngừa vạn nhất, để cho một Hộ đạo giả của ta đi theo ngươi.”
“Nếu như bọn họ không chịu đến, vậy để hộ đạo giả của ta dùng một cách khác mời bọn hắn tới.”
Nghe được câu hỏi của Tống Thiên Hà, Diệp Phong cũng nói ra ý nghĩ của mình.
Hả?
Đưa theo một tên hộ đạo giả?
Vậy chẳng phải với ai ta cũng lên mặt được sao?
Được lời này của Diệp Phong, trên mặt Tống Thiên Hà toát ra vẻ kích động. Phải biết rằng hắn vì để có cơ hội biểu hiện này trước mặt Diệp Phong, đã chuẩn bị đi quỳ xuống cầu xin mấy cường giả họa đạo đó tới.
Dù sao mấy cường giả họa đạo kia có người thực lực cũng không yếu hơn hắn, thậm chí có ngươi còn có thực lực cao hơn hắn.
“Tốt.”
“Ta xuống lầu ăn một chút gì đó trước.”
“Còn ngươi muốn dẫn hộ đạo giả nào theo thì tự mình chọn đi.”
“Nói xong Diệp Phong đi thẳng ra khỏi phòng trọ.”
Xoát xoát.
Sau khi Diệp Phong ra khỏi phòng. Diệp Tiểu Kiếm cùng Diệp Tiểu Phủ lập tức xuất hiện bên trong phòng.
“Lão Tống.”
“Dẫn ta theo!”
“Nếu không sau này ta dùng kiếm bổ chết ngươi.”
“Lão Tống.”
“Dẫn ta đi!”
“Nếu không sau này ta dùng búa bổ chết ngươi.”
Ngay sau đó, Diệp Tiểu Kiếm và Diệp Tiểu Phủ cùng nhau nói.