← Quay lại trang sách

Chương 1221 Cách các ngươi nhờ vả người ta làm việc, vẫn luôn tàn bạo như vậy sao?

???

Một tên muốn dùng kiếm bổ ta?

Một tên muốn dùng búa bổ ta?

Cái này mẹ nó ta phải chọn thế nào?

Nghe được lời hai ngươi này, cả người Tống Thiên Hà choáng váng, hắn thực sự không nghĩ tới hai tên điên này chơi mình như vậy.

Chờ một chút!

Diệp ca nói, để một hộ đạo giả đi cùng ta.

Nhưng không nói chỉ có thể đưa theo một người.

Nghĩ đến đây trên mặt Tống Thiên Hà toát ra ý cười, sau đó nhìn về phía hai ngươi nói thẳng: “Trẻ con mới chọn, còn ta muốn hết.”

“Hả?”

“Chọn cả hai?”

“Đây là muốn đưa cả hai ngươi chúng ta theo sao?”

Nghe được lời này của Tống Thiên Hà, hai ngươi Diệp Tiểu Kiếm và Diệp Tiểu Phủ cũng sững sờ, bọn họ không nghĩ tới Tống Thiên Hà lại quyết định như vậy.

Một bên khác.

Đại sảnh lầu một.

“Cái gì?”

“Phụ thân ta qua đó không phải là biểu đạt lòng biết ơn mà là đi qua nhận đại ca?”

“Mà hắn còn thành công?”

“Vậy ta và phụ thân hiện tại đều là tiểu đệ của ngài, vậy ta về sau gọi hắn là huynh đệ hay là gọi cha con?”

Bất công!

Thiếu chủ nhận đại ca thành công.

Tông chủ đại nhân nhận đại ca cũng thành công.

Còn ta thì thất bại!

Thời gian này không có cách nào sống tiếp!

Mà Hải lão đứng một bên nghe được tin tức này, cả ngươi muốn phát điên.

....

Đạo Thiên Thành.

Đạo thiên họa quán.

“Hôi lão.”

“Có chuyện gì sao?”

Khi một lão giả mặc đạo bào màu xám đi vào trong phòng, Chu Trường Phong đang vẽ tranh lên tiếng hỏi

“Phong đại nhân.”

“Thiên Long tông chủ Tống Thiên Hà đến.”

“Nói là có chuyện quan trọng muốn bàn bạc với ngài.”

“Cần ta đưa hắn tới sao?”

Nghe Chu Trường Phong hỏi, lão già áo xám cũng lập tức nói rõ tình huống.

“À.”

“Là tên Tống Thiên Hà kia?”

“Hắn có thể có chuyện quan trọng gì?”

Nghe như vậy, tay Chu Trường Phong đang vẽ tranh cũng dừng một chút, sau đó nói thẳng: “Dẫn đến đây đi.”

Một lát sau.

“Tống tông chủ.”

“Thời gian của ta rất quý giá.”

“Nên có chuyện gì thì cứ nói thẳng đi.”

Nhìn thấy Tống Thiên Hà dẫn theo hai nam tử xa lạ đi tới, Chu Trường Phong cũng không nói nhảm, lập tức hỏi.

“Tiểu Phong tử.”

“Đại ca muốn tìm ngươi giúp một chuyện nhỏ.”

“Cho nên đi với ta một chuyến đi.”

Nghe được Chu Trường Phong hỏi Tống Thiên Hà cũng lập tức nói thẳng ra ý đồ.

???

“Tiểu Phong tử?”

“Con rùa đen Tống Thiên Hà này cũng dám gọi ta là tiểu Phong tử?”

“Hắn điên rồi sao?”

“Còn đại ca chó má gì trong miệng hắn, muốn mời ta tới giúp đỡ mà dùng thái độ này?”

Nghe được lời này của Tống Thiên Hà, sắc mặt Chu Trường Phong nháy mắt khó coi, sau đó dùng âm thanh lạnh lùng trả lời: “Không giúp, các ngươi có thể đi rồi.”

“Tiểu Phong tử.”

“Ta khuyên ngươi hãy suy nghĩ kỹ một chút.”

“Nếu không, hậu quả không phải ngươi...”

Không đợi Tống Thiên Hà nói xong, tay Diệp Tiểu Phủ đã đặt trên vai Tống Thiên Hà, sau đó nói: “Lão Tống, thời gian không nhiều, nhiệm vụ quan trọng hơn, chúng ta không thể lãng phí thời gian cho chuyện nhỏ nhặt này, cho nên chuyện còn lại giao cho ta và lục ca đi.”

Hả?

Giao cho các ngươi?

Nhưng ta còn chưa giả vờ so đấu một chút mà.

Nhìn thấy Diệp Tiểu Kiếm và Diệp Tiểu Phủ lộ ra vẻ mặt hưng phấn, Tống Thiên Hà cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó nói thẳng: “Vậy làm phiền hai vị đại nhân.”

“Hả?”

“Các ngươi muốn làm gì?”

Lúc này Chu Trường Phong phát giác ra dị thường, cũng có chút bất an nhìn về phía ba người hô to.

Xoát!

Một đường kiếm khí màu đỏ lóe lên, trước ngực Chu Trường Phong lập tức xuất hiện một vết thương nhỏ xíu.

???

Làm gì?

Ta không giúp các ngươi liền trực tiếp chém ta?

Nhìn thấy vết thương nhỏ xíu trước ngực.

Chu Trường Phong choáng váng cả ngươi, làm sao hắn cũng không nghĩ tới, hai người bên cạnh Tống Thiên Hà kia tu vi lại cao hơn mình.

Mà càng khiến cho hắn không nghĩ tới là đối phương trực tiếp ra tay với hắn.

“Các ngươi đã tìm tới ta.”

“Vậy chứng minh các ngươi muốn xin ta giúp đở.”

“Mà đây là thái độ các ngươi nhờ vả sao?”

“Sau khi tỉnh táo lại.”

Chu Trường Phong cố nén tức giận nhìn về phía Tống Thiên Hà chất vấn.

Xoát

Lần này Diệp Tiểu Phủ lập tức ra tay, rất nhanh trước ngực Chu Trường Phong lại thêm một vết thương rất nhỏ nữa

“Lão Tống, ngươi không cần trả lời câu hỏi của hắn, từ giờ trở đi ngươi chỉ cần không ngừng đếm đến 3 là được, những chuyện còn lại toàn bộ giao cho ta và lục ca.”

Lúc này Diệp Tiểu Phủ cũng nhìn về phía Tống Thiên Hà nhắc nhở.

“Tiểu Phủ đại nhân.”

“Ta hiểu.”

“Ba, hai, một.”

Nghe được lời nhắc của Diệp Tiểu Phủ, Tống Thiên Hà bắt đầu đếm ngược.

Xoát

Sau khi đếm ngược kết thúc, Diệp Tiểu Kiếm lại vung ra một đường kiếm khí.

“Ba, hai, một.”

Thấy cảnh này, Tống Thiên Hà hoàn toàn hưng phấn, sau đó lại bắt đầu vòng đếm ngược tiếp theo, mà đếm còn rất nhanh.

Xoát

Khi vòng đếm ngược này kết thúc Diệp Tiểu Phủ cũng lập tức ra tay.

“Mẹ nó!”

“Các ngươi chơi cái trò gì?”

“Ta chưa hiểu chuyện gì, các ngươi đã chém trên ngươi ta bốn đường vết thương rồi.”

“Còn nữa, con rùa đen Tống Thiên Hà kia, sao ngươi lại đếm nhanh như vậy, ngươi vội vàng đi đầu thai hay sao?”

Nhìn Diệp Tiểu Kiếm và Diệp Tiểu Phủ gì cũng không nói, chỉ liên tiếp chém lên ngươi mình, khiến Chu Trường Phong hoảng rồi, nếu cứ chém tiếp như vậy thì không bao lâu nữa mình cũng bị băm thành thịt nát.

“Hai vị đại nhân.”

“Dù sao cũng là các ngươi tìm ta xin giúp đỡ.”

“Vậy có phải cần nói cho ta biết trước, ta đi qua đó làm gì hay không?”

Sau đó Chu Trường Phong nhìn về phía Diệp Tiểu Kiếm và Diệp tiểu phù hỏi, tư thái hạ thấp vô cùng.

Xoát!

Sau khi Tống Thiên Hà đếm ngược xong một lần nữa, Diệp Tiểu Kiếm cũng vung ra thêm một đường kiếm khí, bọn họ hoàn toàn không thèm nghe Chu Trường Phong nói gì.

“Chết tiệt!”

“Cách nhờ người làm việc của các ngươi vẫn tàn bạo như thế sao?”

“Ta thật sự phục rồi.”

Nhìn thấy ba ngươi đối diện hoàn toàn không để ý tới mình, Chu Trường Phong cũng toát ra sắc mặt sụp đổ, vội vàng hô lớn: “Đừng bổ ta nữa, ta phục, ta giúp, ta giúp còn không được sao?”

“Lục ca.”

“Hắn đồng ý giúp đỡ.”

“Vậy chúng ta đừng chém hắn nữa.”