Chương 1222 Cách các ngươi nhờ vả người ta làm việc, vẫn luôn tàn bạo như vậy sao? (2)
Nghe được lời này của Chu Trường Phong, Diệp Tiểu Phủ nói với Diệp Tiểu Kiếm.
“Lão bát.”
“Ngươi nghe lầm rồi.”
“Ta nghe được lời hắn nói hình như là kể cả có giết hắn hắn cũng sẽ không giúp đỡ.”
Nghe Diệp Tiểu Phủ nói, Diệp Tiểu Kiếm lắc đầu sau đó nói ra một câu trả lời khác.
“Hả?”
“Chẳng lẽ ta nghe lầm?”
“Nhưng ta hẳn là sẽ không nghe lầm đâu.”
“Lục ca, chúng ta cần xác nhận lại một chút.”
Nghe được lời này của Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Tiểu Phủ cũng cố ý giả vờ ra bộ dáng không chắc chắn, sau đó nhìn về phía Chu Trường Phong đối diện hỏi: “Đến cùng ngươi có giúp hay không?”
Ô! Ô! Ô!
Nghe được câu hỏi của Diệp Tiểu Phủ, Chu Trường Phong vội vàng trả lời, nhưng truyền ra từ trong miệng hắn không phải hai chữ “ta giúp” mà là âm thanh ô ô.
???
Đây là tình huống như thế nào?
Tại sao ta không nói nên lời?
Sau khi phát hiện ra mình chỉ có thể phát ra thanh âm ô ô, Chu Trường Phong choáng váng.
“Lão bát.”
“Ngươi Xem, ta nói không sai chứ?”
“Hắn không muốn giúp.”
“Không phải vậy, sao hắn lại phát ra loại âm thanh kỳ quái này mà không trực tiếp trả lời ngươi?”
Lúc này tiếng Diệp Tiểu Kiếm vang lên.
“Lục ca.”
“Ngươi nói đúng.”
“Đích thật là trước đó ta đã nghe lầm.”
Nghe được lời nói của Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Tiểu Phủ cũng đồng ý lên tiếng đáp.
Mẹ nó!
Hai tên điên này chơi lớn như thế sao?
Lúc này, Tống Thiên Hà đã sớm nhìn thấu hết thảy, cũng nhịn không được mà kinh hô trong lòng.
“Lão Tống, ngươi còn đứng đấy làm gì, đếm tiếp đi.”
Đúng lúc này Diệp Tiểu Kiếm nói.
Ô ô ô
Nhìn thấy Tống Thiên Hà lại bắt đầu đếm ngược, Chu Trường Phong sợ hãi kêu lên nhưng mặc kệ hắn cố gắng như thế nào cũng không thể nói ra một câu.
Mà khi hắn muốn dùng thần thức truyền âm nói ra quyết định của mình, lại phát hiện thần thức của mình đã bị một cỗ lực lượng cường đại bao phủ, căn bản không có cách nào truyền âm được.
Xong đời.
Ta mẹ nó sẽ bị hai tên điên này chơi chết.
Bọn họ đang cố ý chơi ta.
Lúc này Chu Trường Phong đã xác định được một việc, vấn đề trên ngươi mình tuyệt đối do hai tên điên đối diện đang bổ mình động tay động chân.
Mà mục đích bọn họ làm như vậy cũng là muốn bổ hắn chơi.
Hối hận!
Lúc này Chu Trường Phong thật sự hối hận!
Nếu như sớm biết trước mọi chuyện sẽ biến thành thế này, vậy ban đầu hắn nên trực tiếp đồng ý.
Nửa ngày sau
“Hả?”
“Tình huống như thế nào?”
“Đã qua một buổi sáng lão Tống còn chưa mời được mấy cường giả họa đạo kia về?”
Phát hiện Tống Thiên Hà vẫn chưa về, Diệp Phong đợi trong phòng cũng chau mày nói.
“Tống đệ.”
“Diệp thiếu gia nói một chút nữa cần chúng ta giúp đỡ.”
“Lúc đó cần chúng ta làm gì?”
Lúc này Tô Thần Tinh đứng một bên cũng dùng thần thức Truyền âm với Tống Thiên Long, bắt đầu trò chuyện.
“Ông chủ Tô.”
“Ta cũng không rõ.”
“Có điều ta cảm giác lại có liên quan tới phá của.”
“Mà cách phá của điên rồ kia của Diệp ca chúng ta cũng đã tự mình được cảm nhận, cho nên cứ sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt đi.”
Nghe được Tô Thần Tinh hỏi, Tống Thiên Long cũng nói ra ý nghĩ của mình.
Oanh!
Đúng lúc này một vết nứt không gian xuất hiện trong phòng.
Ngay sau đó Diệp Tiểu Kiếm Diệp Tiểu Phủ, Tống Thiên Hà, Chu Trường Phong, cùng hai tên cường giả họa đạo khác từ bên trong đi ra.
“Chủ nhân.”
“Ba tên này khá là khó mời.”
“Cho dù ta và Tiểu Phủ cùng nhau ra tay cũng phí hết nửa ngày mới mời được bọn hắn đi theo.”
Sau khi đi tới, Diệp Tiểu Kiếm nhìn về phía Diệp Phong trình bày rõ tình huống
???
Chúng ta khó mời?
Chúng ta mẹ nó đã đồng ý từ sớm.
Là hai tên điên các ngươi chơi chưa chán, vẫn muốn bổ chúng ta, cho nên mới làm trễ thời gian lâu như vậy.
Nghe được lời này của Diệp Tiểu Kiếm, Chu Trường Phong đứng một bên cùng Trịnh Dương và Tôn Tiểu Long lập tức trừng lớn hai mắt nhìn về phía Diệp Tiểu Kiếm. Bọn họ chẳng thể nghĩ tới, Diệp Tiểu Kiếm vậy mà có thể nói ra lời chó má như thế.
“Hả?”
“Các ngươi cùng nhau ra tay còn khó mời như thế?”
“Ta thấy chính là các ngươi chơi chưa chán.”
Nghe được lời của Diệp Tiểu Kiếm, trên mặt Diệp Phong cũng nháy mắt đen sì, sau đó lập tức nói với hệ thống: “Hệ thống, cho Tiểu Hắc qua đây một chuyến.
Oanh!
Sau khi lời nói của Diệp Phong vừa dứt, một vết nứt không gian lập tức xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.
“Lục ca.”
“Là hơi thở của tam ca.”
“Làm sao tam ca đến đây?”
“Mà không biết tại sao ta thấy có chút bất an.”
Sau khi phát hiện được hơi thở của Diệp Tiểu Hắc, Diệp Tiểu Phủ lộ ra vẻ mặt bất an dùng thần thức truyền âm với Diệp Tiểu Kiếm nói ra cảm nhận lúc này của mình.
“Lão bát.”
“Nói thật, ta cũng có chút hoảng hốt.”
“Cho nên, mặc kệ tam ca tới để làm gì chúng ta cứ chuẩn bị nhận đòn đi.”
Sau khi nghe được Diệp Tiểu Phủ nói, Diệp Tiểu Kiếm cũng nói ra đề nghị của mình.
“Chủ nhân.”
“Ngài tìm ta?”
Khi Diệp Tiểu Hắc đi ra từ trong vết nứt không gian, quỳ gối về hướng Diệp Phong sau đó cung kính hỏi.
Mẹ nó!
Lại tới một hộ đạo giả.
Hộ đạo giả bên người Diệp ca/Diệp thiếu gia nhiều như vậy sao?
Mà thấy cảnh này, mặc kệ là hai cha con Tống Thiên Hà, Tống Thiên Long, hay là bọn ngươi Tô Thần Tinh, Chu Trường Phong, trên mặt đều toát ra vẻ kinh hãi, dù sao bọn họ cũng vô cùng rõ ràng thực lực của những hộ đạo giả bên người Diệp Phong này khủng bố cở nào.
“Tiểu Hắc.”
“Năng lực của Tiểu Kiếm và Tiểu Phủ ta cảm thấy đã xuất hiện vấn đề lớn.”
“Cho nên ngươi dẫn bọn hắn ra ngoài chỉ đạo bọn họ thật tốt.”
Nghe thấy Diệp Tiểu Hắc hỏi, Diệp Phong lập tức ra lệnh.
“Hả?”
Nghe được lời này của Diệp Phong, trong nháy mắt hai người Diệp Tiểu Kiếm và Diệp Tiểu Phủ tràn đầy hoảng sợ, bọn họ không nghĩ tới Diệp Phong gọi Diệp Tiểu Hắc đến đây thật sự là để đánh hai ngươi họ.
Mà đối với thủ đoạn đánh ngươi vô cùng tàn bạo của Diệp Tiểu Hắc kia, bọn họ biết rất rõ, cũng chính bởi vì biết rõ cho nên bây giờ bọn họ thật sự rất hoảng loạn.
“Mẹ nó.”