Chương 1238 Đánh cược nhỏ? Ngươi nói cái này là đánh cược nhỏ?
“Thậm chí có thể nói, mặc kệ ngươi có bao nhiêu tiền, vào không được là vào không được!”
Tuy nghĩ như vậy nhưng Hồng Soái không nói gì thêm, dù sao, hiện tại hắn cũng chỉ là một người làm thuê, ông chủ cho hắn tiền, chẳng lẽ lại không chém gió mà khen hắn trâu bò.
Sau nửa canh giờ.
“Phong ca.”
“Ngươi có nhìn thấy tấm bia đá kia không?”
“Đó chính là đường ranh giới của đại trận mê huyễn, chỉ cần bước vào bên trong khu vực bia đá kia sẽ tiến vào trong mê huyễn đại trận.”
Lúc này, Hồng Soái chỉ về phía bia đá màu đen cách đó không xa, giải thích rõ.
“Hệ thống.”
“Nếu như sử dụng công năng nhìn trộm thiên cơ, có thể giúp ta bỏ qua mê huyễn đại trận này, trực tiếp đi vào vùng đất của Mê Hồn Chi Hồ không?”
Sau khi nghe được lời nói của Hồng Soái, Diệp Phong lập tức hỏi hệ thống.
“Đinh! Kí chủ, tuy có thể cho ngươi một cái bản đồ, nhưng khi mê huyễn đại trận xảy ra biến hóa, đường đi cũng sẽ biến hóa theo, như vậy người đi vào sẽ rất phiền phức, cho nên đề nghị của ta là, trực tiếp tìm một thành viên của đội hộ vệ bại gia tới để hắn đưa ngươi đi,”
Tiếng nói của Diệp Phong vừa dứt, âm thanh của hệ thống đã vang lên trong đầu hắn.
“Được.”
“Vậy gọi Tiểu Kiếm đến đây đi.”
Nghe được đề nghị của hệ thống, Diệp Phong cũng trực tiếp ra lệnh.
“Phong ca.”
“Lúc nào chúng ta mới đi vào mê huyễn đại trận này?”
Lúc này tiếng nói của Hồng Soái vang lên.
“Không vội.”
“Chờ một người.”
Nghe được câu hỏi của Hồng Soái, Diệp Phong cười trả lời.
Hả?
Đợi người?
Đợi ai vậy?
Chẳng lẽ chờ người này, hắn có thể đưa chúng ta xông qua mê huyễn đại trận này hay sao?
Nghe được câu trả lời của Diệp Phong, Hồng Soái cũng toát ra chút tò mò.
Oanh!
Đúng lúc này, một cỗ áp lực kinh khủng nổ ầm vang buông xuống, một vết nứt không gian xuất hiện trong tầm mắt hai người.
“Được... Hơi thở thật là khủng bố!”
“Mày mà dưới hơi thở có uy áp kinh khủng này, ta cảm giác được không gian bốn phía như đang bị giam cầm!”
“Đáng chết!”
“Rốt cuộc người tới là ai?”
“Cho dù là cửu kiếp Hỗn Độn Chi Tổ chỉ sợ cũng không thể làm đến loại trình độ này!”
Lúc này, phát hiện ra không gian bốn phía có biến hóa, trong mắt Hồng Soái cũng lóe ra vẻ kinh hãi, sau đó nhìn hướng về phía vết nứt không gian.
“Chủ nhân.”
“Ngài tìm ta?”
Sau khi Diệp Tiểu Kiếm cầm theo thanh kiếm huyết sắc đi ra từ vết nứt không gian, hướng về phía Diệp Phong quỳ xuống một gối, sau đó sắc mặt cung kính hỏi.
???
Chủ nhân?
Cường giả bí ẩn mang theo hơi thở khủng bố vô pháp vô thiên này vậy mà gọi Phong ca là chủ nhân?
Nghe được xưng hô của Diệp Tiểu Kiếm gọi Diệp Phong thể hiện ra sự cung kính, Hồng Soái trực tiếp bị dọa sợ, tuy nhiên chỉ bằng vào một ức khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch kia, hắn cũng đoán thân phận của Diệp Phong thật sự không đơn giản, nhưng hắn không hề nghĩ tới, thân phận của Diệp Phong lại không đơn giản đến mức như vậy.
“Vẫn còn tốt!”
“May mà ta từ đầu đến cuối không đắc tội Phong ca!”
“Nếu không, chưa nói những cái khác, kiếm khách cụt tay kinh khủng trước mắt này có thể một mình diệt cả phủ thành chủ chúng ta.”
Lúc này, sau khi Hồng Soái tỉnh táo lại cũng lộ ra vẻ mặt may mắn.
“Tiểu Kiếm.”
“Ta muốn đi Mê Hồn Chi Hồ.”
“Có điều bên ngoài Mê Hồn Chi Hồ này lại có một mê huyễn đại trận thiên nhiên tạo ra.”
“Cho nên, người Xem thử một chút có thể mang bọn ta đi vào không.”
Lúc này Diệp Phong cũng nhìn về phía Diệp Tiểu Kiếm nói rõ tình huống nơi này.
“Chủ nhân.”
“Chuyện này rất đơn giản!”
“Chúng ta trực tiếp đi vào là được rồi.”
Nói xong, Diệp Tiểu Kiếm tiện tay vung lên, một đường kiếm khí màu đỏ lớn vài trăm mét từ trên không trung hạ xuống, Lập tức chém xuống.
Oanh!
Sau khi xuất hiện một tiếng vang thật lớn, khu rừng rậm phía trước lập tức bị xé mở một lỗ hổng khổng lồ.
“Chủ nhân.”
“Chúng ta đi thẳng dọc theo con đường này là có thể đi tới Mê Hồn Chi Hồ.”
“Mà một kiếm này của ta cũng chỉ dùng 0,001 phần sức mạnh, cũng không phá đi đại trận mê huyễn được hình thành từ thiên nhiên này, cho nên lỗ hổng này, không bao lâu nữa sẽ tự động khôi phục.”
Lúc này tiếng nói của Diệp Tiểu Kiếm vang lên.
???
Nói đùa cái gì vậy?!
Một kiếm này, người mới dùng 0,001 phần sức mạnh?
Tuy ngươi rất mạnh, nhưng ngươi cũng đừng khoác lác chứ!
Hồng Soái đứng một bên nghe được câu này của Diệp Tiểu Kiếm, trên mặt cũng toát ra sắc mặt không quá tin tưởng, dù sao thì một kiếm này cũng thật sự quá kinh khủng, nếu như đây chỉ là 0,001 phần sức mạnh của đối phương, vậy thực lực của đối phương rốt cuộc mạnh đến cở nào hắn đã không dám suy nghĩ tiếp.
“Soái huynh.”
“Nghĩ cái gì vậy?”
“Đi thôi.”
Nhìn thấy Hồng Soái sững sờ đứng nguyên tại chỗ, nửa ngày không có phản ứng gì, Diệp Phong đã đi mấy bước quay lại nhìn về phía Hồng Soái nhắc nhở.
“Đến... Đến ngay!”
Nghe được tiếng gọi của Diệp Phong, lúc này Hồng Soái mới tỉnh hồn lại, sau đó lập tức đuổi theo.
“Chó má a!”
“Phong ca thật là quá chó má!”
“Người khác tiến vào Mê Hồn Chi Hồ là dựa vào vận khí, mà hắn thì để cho thủ hạ trực tiếp đánh ra một con đường thông về hướng Mê Hồn Chi Hồ!”
“Có thể nói, chỉ cần hắn muốn, vậy thì tỷ lệ hắn tiến vào Mê Hồn Chi Hồ được là 100%.”
“Mà dưới loại tình huống này, hắn lại muốn đi cược một ức khối cực phẩm Hỗn Độn Tinh Thạch, cược hắn có thể thành công. Hắn đây không phải là đào hố bẫy người, mà đây quả thực là hắn muốn bẫy chết người!”
“May mà trước đó ta đã từ chối đặt cược của hắn, nếu không, phủ thành chủ của chúng ta đã là của hắn rồi!”
Trên đường đi thông về hướng Mê Hồn Chi Hồ, Hồng Soái cũng cảm thấy may mắn tự nói với mình, nếu như lúc ấy hắn có một chút tham lam, vậy hiện tại chỉ sợ tiền để uống trà đắng hắn cũng không còn!
Một lát sau.
“Ồ!”
“Soái huynh, đây chính là Mê Hồn Chi Hồ sao?”
Nhìn mảnh hồ nước phía trước mắt, Diệp Phong cũng lộ vẻ mặt ngạc nhiên hỏi.
“Không sai.”
“Kia chính là Mê Hồn Chi Hồ.”