Chương 1239 Người khác tới tẩm bổ thần hồn, ngươi đến tổ chức giải đấu trèo thuyền lớn?
“Chỉ cần ngâm mình bên trong, là có thể hấp thu lực lượng đặc biệt ẩn chứa trong hồ nước, tẩm bổ cho thần hồn của bản thân.”
Nghe được câu hỏi của Diệp Phong, Hồng Soái lập tức trả lời.
“Soái huynh.”
“Vậy tại sao trong hồ chỉ có mấy người như vậy?”
“Chẳng lẽ người tiến vào đây không thể vẫn luôn ở trong này hay sao?”
Nghe được câu trả lời của Hồng Soái, Diệp Phong lộ vẻ mặt tò mò tiếp tục hỏi.
“Bởi vì trong Mê Hồn Chi Hồ này ẩn chứa một loại lực lượng đặc biệt, cũng ẩn chứa một loại độc tố.”
“Mà loại độc tố này, bị chúng ta gọi là hồn độc.”
“Khi hồn độc tích cóp tới mức nhất định, sẽ tạo thành thương tổn với thần hồn, mà lúc này nhất định phải dời xa Mê Hồn Chi Hồ, tự mà muốn hoàn toàn luyện hóa hết những hồn độc đó, phải cần thời gian hơi dài, ít thì vài chục năm, nhiều thì trên trăm năm, không ai đồng ý lãng phí thời gian đó ở nơi này.”
“Dù sao, hiệu quả của Mê Hồn Chi Hồ này cũng chỉ là tẩm bổ thần hồn mà thôi, mà phần lớn người tới chỗ này, kỳ thật đều đã bị thương thần hồn, nếu như thần hồn bị thương đã khôi phục, vậy bọn hắn cũng không ở lại nơi này nữa.”
Nghe được câu hỏi của Diệp Phong, Hồng Soái lập tức giải thích.
“Hóa ra là vậy.”
Sau khi rõ ràng tình huống, Diệp Phong cũng âm thầm gật đầu.
“Đúng rồi, Phong ca!”
“Người nói khi đến đây sẽ để ta giúp ngươi bận chút việc.”
“Vậy rút cuộc là việc gì?”
Lúc này Hồng Soái lộ ra vẻ mặt tò mò nhìn về phía Diệp Phong hỏi.
“Tạo thuyền!”
“Ta muốn tạo mấy thuyền gỗ, sau đó thả trong Mê Hồn Chi Hồ này, là một giải đấu chèo thuyền lớn.”
“Cho nên ta cần ngươi giúp chút chuyện nhỏ, đó chính là thuyết phục mấy người đang ở trong Mê Hồn Chi Hồ kia, để bọn họ tới tham gia giải đấu chèo thuyền của ta, đương nhiên, ngươi cũng phải tham gia, dù sao thì người ở nơi này quá ít.”
Nghe được Hồng Soái hỏi, Diệp Phong cũng nói thẳng ra suy nghĩ của mình.
Hả?
Nơi này chính là Mê Hồn Chi Hồ.
Là bảo địa dùng để tẩm bổ thần hồn!
Kết quả, ngươi đến đây, không phải vì trong Mê Hồn Chi Hồ có thể tẩm bổ thần hồn, mà chính là muốn ở chỗ này tổ chức một cái gì mà giải đấu chèo thuyền lớn?
Đây quả thật là suy nghĩ của một người bình thường sao?
Nghe được ý nghĩ này của Diệp Phong, trong lúc nhất thời Hồng Soái không thể tin vào tai mình.
“Phong ca!”
“Ý nghĩ này của ngươi, có hay không, thật sự rất có ý tứ.”
“Mà ta cũng vô cùng mong đợi!”
“Có điều, nếu nói chuyện này với mấy người đang ngâm mình trong Mê Hồn Chi Hồ kia, ta sợ bọn họ sẽ cho rằng ta bị bệnh thần kinh.”
“Cho nên nếu muốn để cho bọn hắn tham gia vào, chỉ sợ sẽ có độ khó rất lớn.”
Sau khi tỉnh táo lại, Hồng Soái nói thẳng ra ý nghĩ của mình.
“Soái huynh.”
“Nếu đã là trận đấu, vậy dĩ nhiên sẽ có khen thưởng.”
“Mà khen thưởng ta chuẩn bị, là một gốc Không Minh Hồn Diễm Thụ.”
“Ta nghĩ, sau khi bọn họ biết giải thưởng này, hẳn là sẽ không cự tuyệt dự thi, cho nên ngươi cứ trực tiếp đi nói là được rồi.”
Nghe được lo lắng của Hồng Soái, Diệp Phong cũng cười nói ra biện pháp giải quyết.
“Chủ nhân.”
“Nếu như đã là giải đấu chèo thuyền lớn, vậy ta cảm giác, có thể làm một chút chuyện trên những chiếc thuyền gỗ kia.”
“Nếu không làm vậy, sẽ chỉ như cuộc tranh tài bình thường, ta cảm giác không có gì đáng xem.”
Đúng lúc này, tiếng nói của Diệp Tiểu Kiếm vang lên trong đầu Diệp Phong.
“Ừm.”
“Tiểu Kiếm.”
“Đề nghị này của ngươi rất có giá trị tham khảo.”
“Nói đi.”
“Nói những suy nghĩ trong lòng của ngươi ra hết đi.”
Nghe được đề nghị của Diệp Tiểu Kiếm, việc Phong cũng cảm thấy rất hứng thú, sau đó lên tiếng hỏi.
“Chủ nhân.”
“Nếu là giải đấu chèo thuyền lớn, vậy sẽ phải coi trọng chuyện công bằng công chính, cho nên, ta đề nghị tất cả các tuyển thủ dự thi hãy áp chế tu vi ở cùng cảnh giới.”
“Sau đó, chúng ta lại...”
Không đợi Diệp Tiểu Kiếm nói xong, Diệp Phong trực tiếp ngắt lời: “Tiểu Kiếm, chờ một chút, nếu như nói phải để ý công bằng công chính, vậy trực tiếp cấm bọn họ sử dụng hỗn độn chi lực trong cơ thể không phải được rồi sao? Cần gì phải để bọn hắn áp chế tu vi cùng cảnh giới.”
“Chủ nhân.”
“Nếu như cấm sử dụng hỗn độn chi lực trong cơ thể, vậy có người có thể trạng tốt, có người có thể trạng không tốt, điều này có chút không công bằng.”
Sau khi nghe được lời nói của Diệp Phong, Diệp Tiểu Kiếm cũng lập tức giải thích.
“Đúng nhỉ.”
“Điều kiện thân thể của mỗi người đều không giống nhau.”
“Nếu thật sự cấm sử dụng hỗn độn chi lực, vậy thật sự có chút không công bằng!”
Nghe được Diệp Tiểu Kiếm giải thích, Diệp Phong cũng mười phần công nhận mà gật đầu, sau đó nói thẳng: “Tiểu Kiếm, nói tiếp suy nghĩ của ngươi đi.”
“Chủ nhân.”
“Đối với chuyện chế tạo thuyền gỗ cho bọn hắn ta cũng có chút ý kiến.”
“Ta muốn đục mấy cái lỗ dưới đáy thuyền của bọn họ, như vậy, khi bọn họ chèo thuyền, nhất định sẽ phải vừa chèo thuyền, vừa phải giải quyết vấn đề trong nước.”
“Đồng thời ta cũng sẽ chế tạo trên thuyền gỗ của bọn họ một kết giới trọng lực, và một trận pháp đặc biệt thú vị.”
“Kết giới trọng lực có thể gia tăng trọng lượng của thuyền, tăng thêm chút khó khăn của trận đấu, mà cái trận pháp đặc biệt kia một khi được mở ra, khi bọn họ muốn dùng tay phải, thì tay trái cũng có phản ứng tương tự, khi muốn dùng tay trái, tay phải cũng sẽ có phản ứng tương tự.”
“Ta nghĩ, sau khi tăng thêm những khó khăn này, giải đấu trèo thuyền này hẳn sẽ càng thêm thú vị.”
Lúc này, Diệp Tiểu Kiếm cũng lộ ra vẻ mặt xấu xa cười, nói ra ý tưởng của mình.
???
Đục động ở đáy thuyền?
Tăng thêm cho thuyền kết giới trọng lực?
Lúc tranh tài, tay trái và tay phải không nghe điều khiển của cơ thể, sẽ làm ngược lại?
Cái này mẹ nó gọi là tăng thêm một chút khó khăn?
Nghe xong ý nghĩ của Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Phong cũng lộ ra sắc mặt chấn kinh, hắn thật sự không nghĩ tới, chỉ một giải đấu thuyền lớn thường thường không có gì lạ, vậy mà có thể nghĩ ra nhiều cách chơi như vậy!
Trong chỗ tối.
“Chó má!”
“Chó má thật!”