Chương 1240 Bọn họ chèo thuyền, ta nã pháo?
“Không nghĩ tới, tên Diệp Tiểu Kiếm này vậy mà có thể nghĩ ra cách chơi chó má như thế.”
“Trước kia đúng là đã coi thường hắn.”
Lúc này, Diệp Tiểu Quái đang ở một nơi bí mật gần đó, cũng có vẻ mặt khiếp sợ tự nói.
“Tiểu Quái tỷ.”
“Sao ngươi lại tới đây?”
“Không phải ngươi nói, ngươi sẽ không tiếp tục đến gần bên người chủ nhân nữa sao?”
Đúng lúc này, tiếng nói của Diệp Tiểu Kiếm vang lên trong đầu Diệp Tiểu Quái.
“Bởi vì ta không tin tà.”
“Ta cũng không tin, mỗi lần ta tới gần chủ nhân xem náo nhiệt, đều sẽ vô tội bị thương.”
Nghe được lời hỏi thăm của Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Tiểu Quái cũng giải thích rõ.
Một bên khác.
“Tiểu Kiếm.”
“Tuy những đề nghị ngươi nói đều rất không tệ.”
“Nhưng ta luôn cảm giác còn thiếu chút gì đó.”
Lúc này tiếng nói của Diệp Phong vang lên.
???
Còn thiếu cái gì?
Một trận đấu chèo thuyền bình thường, đã bị ta làm thành dạng này, vậy mà ngươi vẫn nói còn thiếu chút gì đó?
Nghe được câu nói của Diệp Phong, Diệp Tiểu Kiếm đứng một bên lập tức bị kinh hãi, hắn thật sự không nghĩ tới, hắn đã tăng độ khó khăn tới mức này, mà Diệp Phong vẫn chưa hài lòng.
“Chủ nhân.”
“Vậy ngài thấy còn thiếu thứ gì?”
Sau đó Diệp Tiểu Kiếm nhìn về phía Diệp Phong hỏi.
“Sóng!”
“Ở trong biển rộng mênh mông, huyền sợ nhất gặp phải là sóng lớn kinh khủng.”
“Mà trong đó, mặc dù chỉ là một hồ nước, nhưng ta vẫn muốn có thêm yếu tố “sóng” này, gia tăng thêm vào giải đấu chèo thuyền.”
Nghe được câu hỏi của Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Phong trực tiếp hỏi ra ý nghĩ của mình.
“Chủ nhân.”
“Vậy ý của ngươi là, đến lúc đó ta trốn dưới hồ nước sâu, sau đó không ngừng tạo sóng lớn cho bọn họ?”
Nghe được ý nghĩ của Diệp Phong, Diệp Tiểu Kiếm cũng thăm dò hỏi.
“Không cần đến ngươi.”
“Để Tiểu Quái đến đây.”
“Đến lúc đó nàng chỉ cần dùng oanh thiên đan, sau đó đứng dưới đáy hầu không ngừng nã pháo là được rồi.”
Sau khi nghe được lời nói của Diệp Tiểu Kiếm, Diệp Phong lắc đầu, sau đó nói ra tính toán của mình.
???
Gọi Tiểu Quái tỷ đến?
Sau đó đứng ở đáy hồ không ngừng nã pháo?
Nghe được quyết định của Diệp Phong, Diệp Tiểu Kiếm kinh hãi đến mức thiếu chút nữa tròng mắt đã lọt ra ngoài, hắn thật sự không nghĩ tới, chỉ một dải chèo thuyền bình thường như vậy, vậy mà có thể kéo Diệp Tiểu Quái dính vào.
“Xong đời.”
“Lần này Tiểu Quái tỷ lại xong rồi.”
“Chỉ sợ nàng cũng không nghĩ tới, chuyện này cũng có thể liên lụy đến nàng.”
Nghĩ đến Diệp Tiểu Quái đang ở một nơi bí mật gần đây Xem náo nhiệt,, Diệp Tiểu Kiếm cũng bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó gượng cười tự nói.
Trong chỗ tối.
???
Bọn họ chèo thuyền, ta nã pháo?
Cái này mẹ nó có thể dính líu đến ta?
Nghe được quyết định của Diệp Phong, Diệp Tiểu Quái trong lúc nhất thời đều không thể tin vào tai mình, bởi vì thứ nàng muốn nhìn, là một trận đấu chèo thuyền bình thường, cho dù chơi điên cuồng một chút, vậy cũng không nên kéo lên quan hệ với nàng.
“Tiểu Quái tỷ.”
“Hãy nghe một chút lời khuyên của ta.”
“Về sau cũng đừng tới gần chủ nhân Xem náo nhiệt nữa.”
“Bởi vì có nhiều thứ, thật sự rất tà dị, không tin không được.”
Đúng lúc này, tiếng nói của Diệp Tiểu Kiếm vang lên trong đầu nàng.
“Tiểu Kiếm.”
“Đó cũng là chuyện sau này.”
“Nhưng vấn đề là, bây giờ ta nên làm cái gì a?”
“Phải biết rằng, ta đã ẩn ẩn có xưng hào rắm vương, cho nên, ta thật sự không muốn thêm 1 danh hiệu sóng vương dưới hồ sâu thăm thẳm!”
Nghe được Diệp Tiểu Kiếm nói, Diệp Tiểu Quái cũng cực kỳ sụp đổ hô to.
“Tiểu Quái tỷ.”
“Đừng suy nghĩ nhiều như vậy.”
“Buông lỏng tâm tình.”
“Chuẩn bị xuống đáy hồ nã pháo đi.”
Nghe được tiếng la tràn đầy sụp đổ của Diệp Tiểu Quái, Diệp Tiểu Kiếm cũng tự cười đáp lại một câu.
Một bên khác
“Hai vị tiền bối.”
“Đại ca của ta muốn tổ chức một giải đấu chèo thuyền lớn ở đây, không biết các ngươi có hứng thú tham gia hay không?”
Khi Hồng Soái nhảy vào trong hồ, sau đó bơi tới trước mặt hai lão giả, trực tiếp nói thẳng ý đồ đến đây.
???
Thật vất vả đi đến nơi này.
Không nắm chặt thời gian tẩm bổ thần hồn, ngược lại muốn tổ chức cái gì giải chèo thuyền lớn rắm chó?
Sau đó còn muốn mời chúng ta tham gia?
Là các ngươi điên rồi, hay các ngươi điên rồi?
Sau khi nghe được câu nói của Hồng Soái. hai vị lão giả trực tiếp dùng ánh mắt nhìn cạn ngu ngốc nhìn về phía hắn.
"Tiểu tử!"
"Nếu như ngươi muốn chơi, vậy thì qua bên kia tự mình chơi đi!"
"Không nên quấy rầy lão phu tu luyện!"
"Nếu không đừng trách lão phu không khách khí với ngươi!"
Sau đó, một lão giả râu trắng giọng điệu bất thiện nói với Hồng Soái.
"Tiền bối!"
"Hắn không muốn tham gia, vậy ngươi muốn tham gia không?"
Nghe lão giả râu trắng nói như vậy, Hồng Soái cũng không có phản ứng gì quá lớn, trực tiếp nhìn một lão giả khác hỏi thăm.
"Tiểu tử!"
"Ngươi có phải là có tật xấu hay không?"
"Nơi này chính là Mê Hồn Chi Hồ, người đến chỗ này chắc chắn đều sẽ tranh thủ tẩm bổ thần hồn, ai sẽ đi tham gia giải thi đấu chèo thuyền cứt chó gì đó!"
"Cho nên, phàm là người bình thường thì sẽ không theo ngươi tham gia giải thi đấu chèo thuyền cứt chó gì đó, trừ phi người đó đầu óc bị nước vào!"
Nghe được Hồng Soái hỏi thăm, bên cạnh, lão giả áo đen cũng mặt xạm lại lên tiếng đáp lại.
"Nếu như hai vị tiền bối đều không muốn tham gia!"
"Tiểu tử sẽ không quấy rầy hai vị tiền bối!"
"Nhưng mà có một chuyện ta vẫn muốn nói một chút!"
"Đó chính là đại ca ta tổ chức giải thi đấu chèo thuyền này là có phần thưởng, mà phần thưởng là một gốc Không Minh Hồn Diễm Thụ!"
Nói xong, Hồng Soái giống như cười mà không phải cười nhìn hai người một chút, sau đó xoay người rời khỏi đây, chuẩn bị đi tìm những người khác!
"Cái gì!!!"
"Giải thi đấu chèo thuyền có phần thưởng?"
"Mà phần thưởng, còn là một gốc Không Minh Hồn Diễm Thụ đã tuyệt tích?"
Nghe được Hồng Soái nói như vậy, hai lão giả liếc nhau, đều thấy được vẻ khó có thể tin từ trong mắt đối phương!
Xoát!
Ngay sau đó, hai lão giả trực tiếp chặn Hồng Soái chuẩn bị rời đi lại, mặc dù chuyện này có chút khó có thể tin nhưng lỡ như là thật thì sao?