← Quay lại trang sách

Chương 110 - Tống Tử Văn Vây Quanh Tòa Nhà Xuyên Hòa!

Chuyện Xuyên Hòa trở mình phức tạp hơn nhiều so với những gì có thể nhìn thấy ở bên ngoài."

"Tối nay chỉ mới bắt đầu, dòng nước ngầm sẽ càng ngày càng mãnh liệt."

Lục Bình đi trên vỉa hè, vẻ mặt bình tĩnh, anh tỉ mỉ xem xét lại những xảy ra trong tối nay.

[ Ong ong ——]

Lục Bình đứng trước ngã tư, chuẩn bị đón một chiếc xe taxi trở về nhà. Đúng lúc này, điện thoại di động trong ngực đột nhiên rung lên, liếc một cái, nhìn thấy là Lý Ngọc Trân gọi tới.

"A lô." Anh cố dằn cảm xúc xuống đáy lòng, hít sâu một hơi, trong giọng nói mang theo ý cười.

"Lý tiểu thư, trận đánh tối nay đúng là rất mãn nhãn."

"Tôi chắc là phải chúc mừng cô rồi?"

Lục Bình nhìn về con đường phía xa, những chiếc xe không ngừng lướt qua trước mặt anh. Dưới ánh đèn, bóng dáng tài xế lái xe đêm khuya ánh vào trong mắt.

"Uống nước không quên người đào giếng, Lục tiên sinh mới là vị vua không ngai của tối nay."

"Tôi muốn mời Lục tiên sinh chứng kiến sự quật khởi truyền kỳ."

Lý Ngọc Trân cầm điện thoại, hai chân bắt chéo, dựa vào ghế ngồi, thân thể hơi chuyển động, nghiêng người nhìn về phía ngoài cửa sổ, đôi môi đỏ mị hoặc cười nói:

"Đương nhiên, tôi cũng có chuẩn bị lễ cho tiên sinh."

Lục Bình nghe vậy thì không có trực tiếp đồng ý mà là trầm ngâm. Tình báo trong tay anh gần như đã sử dụng hết, đã không còn thứ gì có thể chi phối thế cục nữa. Tình báo mới đổi mới thì vẫn chưa thăm dò rõ ràng, đường đột chạm vào đại khái chính là xe hư người chết. Nói cách khác, nếu như gặp phải tình huống nguy hiểm trong giờ phút quan trọng hiện tại, anh chỉ có thể điều động lực lượng của Đinh Thanh.

"Được."

Sau khi suy nghĩ, Lục Bình ngẩng đầu lên, khóe miệng hơi giương lên. Anh đẩy mắt kính một cái, bên trong vẻ bình tĩnh mang theo sự tùy ý và ngạo mạn, đáp lại.

Bản thân từng giơ tay che mây che mưa, đã dấn thân vào sâu như vậy rồi, để cho Lục Bình rời khỏi, thực sự khiến lòng anh không thoải mái chút nào!

⚝ ✽ ⚝

Ngồi lên một chiếc xe taxi.

Xe rời khỏi khu vực thành phố, sau đó anh ngồi vào hàng sau của một chiếc đã chờ sẵn ở ven đường.

"Sắp kết thúc rồi."

"Trên mạng đã có thống kê lưu lượng và doanh thu theo thời gian thực, với 210 triệu người xem, tổng doanh thu là 4.23 tỷ."

Lục Bình xuyên qua kính chiếu hậu, liếc mắt nhìn người tài xế trung niên một cái.

Cái tên và những tài liệu tương ứng của đối phương lập tức hiện lên trong đầu anh.

Anh nhận được tình báo về Lý Ngọc Trân sớm nhất, nắm giữ tin tức về cô cũng là sâu nhất.

Anh không còn ý định chứng tỏ sức mạnh của tình báo nữa.

Lần đầu tiên tiếp xúc với Lý Ngọc Trân, nhìn thấy Thư ký Tào Tiểu Tuệ, anh đã gọi thư ký Tào; nhìn thấy đội trưởng an ninh Bảo Huy Quân, anh lập tức nói ra thân phận của đối phương…

Anh chỉ là một nhân viên bình thường, đây là phương pháp bảo vệ bản thân một cách trực tiếp nhất. Hiện tại, ít nhất là lúc đối mặt với Lý Ngọc Trân thì đã không cần tiếp tục nữa.

Có câu nói, trăng tròn thì khuyết, nước đầy thì tràn.

Phải cẩn thận.

Tay anh chống cằm, mở điện thoại di động ra, bấm vào phòng phát sóng trực tiếp của Xuyên Hòa. Các số liệu xẹt qua trước mắt, anh chú ý tới, tài khoản mới được tạo từ lúc 7 giờ cho đến 1 giờ 30 hiện tại đã có hơn 10 người theo dõi.

"Thật là lợi hại."

"Xem ra tối nay sẽ có rất nhiều đại lão thương nghiệp không ngủ được, Xuyên Hòa có thể đại biểu cho một kiểu tiêu thụ hàng hóa mới."

Xe lái vào một tòa CBD ở trung tâm nội thành.

Tòa nhà đèn đuốc sáng ngời.

Lục Bình ngồi ở trong xe, nhìn ra phía ngoài, nhìn thấy quảng cáo trên các tòa nhà lớn đã thay đổi, con số 4 tỷ khổng lồ có nghĩa là Thịnh Điển đã gần kề!

"Tiên sinh."

Tài xế trung niên đi xuống, con ngươi sắc bén quét quanh bốn phía. Anh ta nhìn về phía mấy phương hướng, khẽ vuốt cằm, sau đó mới mở cửa ghế hàng sau ra, tay chặn ở trên khung cửa, cung kín gọi một tiếng.

Lục Bình đứng ở trước xe, nhìn chăm chú ga ra tĩnh lặng, bên trong khung cảnh bình thường có mấy người mặc đồ đen đang canh chừng. Anh ung dung bình tĩnh liếc nhìn một cái, kìm nén ý muốn nhếch môi, hai tay cắm ở trong túi áo khoác ngoài, bình tĩnh bước vào bên cạnh thang máy.

Tài xế trung niên ấn thang máy, tầng 58.

Khi ấn tầng của Lý Ngọc Trân thì thang máy sẽ không dừng lại ở bất kỳ tầng lầu nào, hơn nữa con số hiển thị số tầng cũng sẽ không được hiển thị.

"Báo cáo."

"Audi màu đen, biển số xe A31092."

Bên ngoài tòa nhà.

Một người mặc đồng phục lao công đang dọn dẹp pháo hoa do Xuyên Hòa đốt nhìn thoáng qua ga ra, sau đó vừa tiếp tục quét dọn vừa thấp giọng nói ra.

Tầng chín của tòa nhà, một công ty lập trình bình thường.

Một bóng người có chút mập mạp vừa ngáp vừa đi vào giữa thang máy, gãi gãi mái tóc lưa thưa, ánh mắt quét qua thang máy ở bên trái và bên phải.

Anh ta nhấn giữ nút di chuyển tầng trên tầng dưới.