← Quay lại trang sách

Chương 132 - Lục Bình Cầm Súng!

Gió đêm đông lạnh lẽo thổi qua, Lục Bình chỉ cảm thấy gió rét thấu xương thuận theo cổ áo, ống tay áo chui vào trong quần áo. Trên người anh vốn có một ít mồ hôi, bị gió thổi một cái, anh theo bản năng liền rùng mình một cái.

Trước đèn đường, anh hà hơi vào trong bàn tay một cái, sau đó rụt người một cái rồi rảo bước đi về phía xa.

Phía sau Lục Bình.

Chiếc Audi màu trắng kia vẫn dừng ở ven đường, Lý Anh mím môi, sắc mặt phức tạp nhìn chăm chú về phía Lục Bình giống như một nhân viên bình thường trước xe, nhìn động tác thở ra và rời đi của đối phương.

Cô không biết rõ chút tin tức gì về Lục tiên sinh.

Cô sợ hãi… vừa trầm mê!

Lý anh không có nghĩ nhiều, lập tức cầm điện thoại di động lên, đầu ngón tay lướt qua danh bạ điện thoại, dừng lại ở trước phím xóa. Cô hé miệng nhanh chóng đọc thuộc, sau đó nhắm mắt lại rồi đọc đi đọc lại mấy lần, cuối cùng không chút do dự mà xóa bỏ nó, cũng dựa theo yêu cầu của Lục tiên sinh xóa bỏ tất cả những tin tức đồng bộ trên nền tảng đám mây một cách sạch sẽ.

Không chỉ như thế, cô còn chuẩn bị đợi ngày mai đến công ty sẽ sửa lại dãy số điện thoại mà Lục Bình lưu lại tại cửa hàng Porsche 4S.

⚝ ✽ ⚝

Hai tay xỏ bên trong túi, bước đi ở trên vỉa hè.

Trong đầu Lục Bình không ngừng nhớ lại tin tức tình báo đọc được trong mấy ngày nay, sau đó suy diễn ra kế hoạch tiếp theo.

"Hô!"

Trái tim đập rất nhanh, anh há miệng hít một hơi thật sâu.

"Xông tới! Khi chưa chuẩn bị một cách vẹn toàn… Thay vì tiếp tục trì hoãn, không bằng làm ngay hôm nay."

Lục Bình chặt nắm đấm.

Anh ngẩng đầu, ánh đèn pha ô tô gần đó chiếu thẳng vào trên mặt anh, chiếc xe taxi bật đèn xanh lướt qua bên cạnh. Anh vẫy tay, xe lập tức dừng lại ở cách đó không xa.

Anh ngồi vào trong xe, nói ra địa chỉ.

"Triệu gia làm trong ngành tài chính, tài sản lên tới hàng chục tỷ."

"Đây là một con quái vật khổng lồ mới quật khởi trong 20-30 năm gần đây. Triệu Chính Khiếu 54 tuổi, khứu giác đối với tiền tài có thể xưng là quái vật, ông ta là Buffett của Hạ Quốc."

"Dựa vào tài chính, đầu tư mà điên cuồng tích lũy tài phú. Ông ta là máy sinh tiền của tất cả các gia tộc cao cấp Trung Hải, thậm chí là… găng tay trắng."

Lục Bình xoa xoa mi tâm.

Không giống với Đinh Thanh và Tiết Hoa Thanh, bọn họ không chút chút danh tiếng gì đối với người bình thường. Mà Triệu Chính Khiếu cho dù là đối với người bình thường thì đều như sấm bên tai, là phú hào truyền kỳ nổi tiếng toàn quốc.

"Người khác nhau, phải sử dụng thủ đoạn khác nhau.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

"Mà muốn chinh phục vị phú hào chục tỷ này bằng con đường ngắn nhất thì cần phải…" Ánh mắt Lục Bình thay đổi, anh suy nghĩ đến thân thể đang run rẩy: "Cường thế! Cường thế tuyệt đối!"

"Triệu Chính Khiếu là một người cực kỳ tin vào quy tắc cá lớn nuốt cá bé!"

Xe taxi dừng lại trước một căn hộ cao cấp cạnh sông Phổ ở phía Tây thành phố.

Lục Bình trả tiền sau đó xuống xe.

Anh đứng ở một bên, ngẩng đầu lên nhìn về phía tòa nhà. Tim đập rộn lên, không khỏi hít một hơi thật sâu. Đối với người bình thường mà nói, toà nhà hàng chục ngàn tệ này chính là căn nhà khó có thể với tới, nhưng đối với phú hào chục tỷ của Trung Hải mà nói thì quả thực lại không đáng là gì.

"Triệu Chính Khiếu là một người thú vị."

Lục Bình đi về phía tòa nhà, nhập mật khẩu có được từ trong tình báo vào trạm an ninh. Sau khi ánh sáng màu xanh lục sáng lên thì tâm trạng căng thẳng của anh cũng được buông lỏng đôi chút.

Đại sảnh căn hộ trông có vẻ rất là xa hoa. Nhưng đồng thời lại nhiều thêm mấy phần lạnh tanh.

Bước vào trong, nhân viên an ninh đứng ở trước cửa liếc nhìn Lục Bình một cái, Lục Bình thì khiêm tốn gật đầu với đối phương sau đó đi qua.

"Ai có thể nghĩ tới, con cá sấu trong giới tài chính lại thu xếp an toàn của nhà mình ở chỗ này chứ?"

Lục Bình đứng trước thang máy, sau khi nhập mật mã vào thì trông thấy nút của tầng 35 tự động sáng lên.

Thang máy không ngừng đến gần.

Nhịp tim Lục Bình càng ngày càng tăng nhanh.

Bên trong tình báo, chỗ này là chỗ mà Triệu Chính Khiếu dùng để giải tỏa, để tránh bị những người khác chú ý, ông ta mỗi tháng tối đa chỉ tới đây một lần.

[ Ting ——]

Tiếng nhắc nhở thang máy đến vang lên.

Lục Bình xách túi công văn, nhấc đôi giày da lên. Chân của anh giẫm lên tấm thảm trong trên hành lang, dưới chân rất thoải mái. Anh dùng mũi chân nghiền một cái rồi mới tiếp tục rảo bước.

Tầng này có bốn căn hộ, anh đứng trước chỗ ở của Triệu Chính Khiếu, phòng 3502.

Đầu ngón tay chạm vào khóa mật mã, chờ màn hình sáng lên, anh quen thuộc ấn xuống mật mã sáu chữ số. Chỉ nghe lạch cạch một tiếng, Lục Bình đẩy cửa đi vào.

Khi cửa mở ra.

Tất cả ánh đèn trong nhà tự động sáng lên.

"Thật là xa xỉ."

Lục Bình quan sát căn hộ này một chút, trên dưới chia làm hai tầng, diện tích khoảng tầm 250 mét vuông. Tất cả trùng tu và thiết kế bên trong đều được Triệu Chính Khiếu bảo quản lý ủy thác cho các công ty thiết kế hàng đều tới thực hiện.