Chương 153 - Chị Mẫn Đan Chị Hài Lòng!
Chị Mẫn Đan hôm nay thật giống như có cái gì đó không đúng, tâm tình có chút không ổn, hưng phấn và sa sút xen lẫn, dường như còn muốn phát tiết.
Gương mặt bị nhiễm một tầng đỏ ửng.
"A Bình."
Cô lấy một lon bia ra từ trong tủ lạnh, một tay [ phốc xuy ——] mở nắp, sau đó gạt bỏ đôi dép dưới chân, nằm ở trên ghế sô pha.
Chị Mẫn Đan lên tiếng gọi, đôi mắt đẹp lưu chuyển.
Cô nhìn về phía Lục Bình đang ngồi ở một bên, đôi môi đỏ khẽ hé, hỏi: "Định lúc nào về quê ăn tết?"
"Không trở về, chị Mẫn Đan thì sao?"
"Ngày mai sẽ về."
Lục Bình chú ý tới cảm xúc của người bạn cùng phòng này có chút thay đổi.
Trước ngực chị Mẫn Đan phập phồng, miệng nhỏ thở ra hơi nóng. Cô giống như có một chút nóng ran, gãi gãi thắt lưng, kéo kéo cổ váy ngủ, vặn vặn cần cổ thon dài.
Dưới làn váy, hai chân chụm lại… Đôi chân gợi cảm của cô chậm rãi cong lên, chậm rãi hướng về phía Lục Bình.
Trong căn nhà thuê chung chật hẹp.
Phòng khách.
Bầu không khí giống như đông lại.
Chị Mẫn Đan giống như cũng trở nên khẩn trương, đôi mắt như có thể tràn ra nước nhìn chằm chằm về phía TV, tay phải nắm chặt lon bia bất tri bất giác dùng sức, lon bia bị bóp méo. Cô dường như đã phải chịu áp lực cực lớn, hiện tại chỉ muốn phát tiết ra ngoài…
Bàn chân khoác lên trước người Lục Bình…
Lục Bình cúi đầu liếc nhìn, chỉ nhìn thấy những ngón chân tròn trịa như ngọc kia gắt gao khép lại, còn đang nhẹ nhàng run rẩy. Bàn chân cứ như vậy mà áp xuống phía dưới…
Từ sau khi đổi mới phần tình báo thứ nhất từ trong giá sách, Lục Bình đã dần xé mở giá trị quan và thế giới quan của mình.
Lục Bình nhìn về phía chị Mẫn Đan.
Dưới ánh đèn lờ mờ, người phụ nữ ở độ tuổi 30 là thành thục nhất, Lục Bình thò tay ra, nắm bàn chân của đối phương vào trong lòng bàn tay.
⚝ ✽ ⚝
Sau một hồi, phòng ngủ chính, chị Mẫn Đan lấy lại tinh thần, chỉ cảm thấy những khó chịu tích tụ ở trong lòng đã được quét sạch. Lý trí lại bắt đầu làm chủ đại não, cô còn nằm ở trong ngực Lục Bình, gò má chợt đỏ bừng, lông mi dài khẽ rung. Một lát sau, chị Mẫn Đan liền giả bộ thành dáng vẻ trấn định, đầu ngón tay thon dài của cô gõ nhẹ ở trước ngực Lục Bình giống như tinh linh.
Sau đó, cô lười biếng duỗi lưng một cái.
"Không tệ."
"Chị rất hài lòng."
Chị Mẫn Đan nhìn thẳng vào ánh mắt Lục Bình, trong mắt ánh lên một tia hoảng loạn, nhưng vẫn cố gắng làm ra dáng vẻ thành thục, nói: "Yên tâm đi, chị cũng không cần cậu phụ trách đâu.
Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"
"Nhưng mà, tiểu tử ngươi đúng là không nhìn ra nha! Ngày thường đều vô cùng thành thật, nhưng nếu như dâng thịt đến tận miệng thì đúng là dám ăn nha!"
Chị Mẫn Đan vỗ về phía Lục Bình, trêu chọc nói.
Lục Bình gãi đầu một cái cười hắc hắc, anh thở ra một hơi, chỉ cảm thấy áp lực sau khi phát hiện Đinh Thanh bái phỏng Ngô gia cũng đã tiêu tán đi rất nhiều.
"Được rồi!"
"Còn không mau cút đi, lại muốn thêm một lần nữa hay sao?"
Trên giường, chị Mẫn Đan duỗi chân đạp đạp Lục Bình, vừa đạp vừa mắng. Cô nhìn Lục Bình rời khỏi phòng ngủ của mình. Chờ sau khi cửa phòng đóng lại, chỉ còn lại một mình mình, Hạ Mẫn Đan mới gõ gõ đầu của mình. Đừng nhìn cô luôn tỏ ra dáng vẻ ngự tỷ ở trước mặt Lục Bình, nhưng cô thực ra lại là một người tương đối bảo thủ.
"A!"
"Thực sự là… điên rồi!"
Hạ Mẫn Đan nắm lấy tóc, mái tóc dài rối bù ngổn ngang.
Qua thật lâu sau, cô giống như là nhớ ra cái gì đó, lập tức xoay người tìm kiếm điện thoại di động. Trong phòng không tìm thấy, cô lập tức thay quần áo, cẩn thận từng li từng tí đẩy cửa phòng ra, thò đầu ra. Sau khi nhìn thấy Lục Bình không ở phòng khách thì mới thả lỏng hơn một chút. Cô nhón chân lên, không tiếng động đi đến trước ghế sô pha, sau đó bắt đầu tìm kiếm điện thoại di động của mình.
Sau đó mở app mua hàng lên, mua một hộp tránh thai.
Trong phòng ngủ.
Lục Bình ngồi ở trước bàn sách, anh đặt các thông tin tình báo song song với nhau. Ánh mắt nghiêm túc lướt qua chiếc túi đựng tài liệu màu nâu… Anh giống như là nhớ ra cái gì đó.
"Yến Kinh, Lý gia."
"Lĩnh Nam, Tống gia."
"Còn có tình báo với về Triệu Chính Khiếu, liên quan tới danh gia vọng tộc Trung Hải, Cao gia."
Mí mắt của Lục Bình khẽ run.
Lúc mới bắt đầu, anh thông qua việc tình báo đổi mới, suy đoán ra cơ chế đổi mới là có thể giải quyết vấn đề hoặc là nguy cơ của bản thân. Mà bây giờ nhìn lại thì khả năng không chỉ là như thế. Chỉ những thông tin trước mắt thôi đã liên quan tới ba gia tộc quyền quý nhất của ba khu vực Triệu Quốc.
"Luôn cảm thấy phía sau thế lực tam phương này có một mối liên hệ không thể tách rời."
Trái tim đập kịch liệt.
Lục Bình nhanh chóng mở tình báo về Lý Ngọc Trân, Triệu Chính Tiếu, và Cao gia ra, cố gắng tìm kiếm bằng chứng… Nhưng mà cấp bậc của tình báo còn chưa đủ, nhưng đọc những hàng chữ kia, Lục Bình luôn cảm thấy sợ hết hồn hết vía.
"Nếu như suy đoán của mình là thật."
"Bàn tay lớn kia đã sớm bố trí tất cả, hiện tại, tất cả những người xuất hiện ở trong ván cờ này… có khả năng đều là quân cờ!"
Suy đoán như vậy xuất hiện.