Chương 190 - Cơ Mật Màu Vàng
Anh ở Hồng Lâu nào có tâm trạng rep tin nhắn của bạn gái chứ? Hiện tại, anh rõ ràng có thể cảm nhận được tâm trạng sa sút của cô gái. Lục Bình không hề cảm thấy phiền phức, ngược lại là cảm thấy buông lỏng. Đây vốn là một cuộc sống của người bình thường, lại bị anh xem là trò chơi để giải tỏa căng thẳng.
Trò chuyện rất lâu.
Đến 12 giờ.
Lục Bình liếc nhìn tủ sách, đầu ngón tay gõ trên màn hình.
[ Được rồi, được rồi, sắp 12 giờ rồi, nên đi ngủ rồi. ]
[ Không! ]
[ Không thích đáy! Em tối nay muốn thức đêm! Thức suốt đêm! ]
Nhìn dáng vẻ thì giống như là có chút tức giận và ngạo kiều. Trên thực tế, phía sau những lời nói kia chính là muốn được nói chuyện với đối phương thêm một lúc nữa. Trước kia Lục Bình sẽ không thể đọc hiểu được những thứ này, nhưng bây giờ một cô gái như Trương Oánh Oánh đã không còn bí mật gì ở trong mắt anh nữa.
[ Ngoan! Nâng cằm lên để anh gãi một cái! Hôn em một cái, nhanh đi nghỉ ngơi đi! Hôn hôn. jpg]
[ Xấu hổ. jpg]
[ Vậy em ngủ đây… Ngủ ngon. Hôn hôn. jpg]
[Ngủ ngon ]
Trong phòng ngủ, cô gái mặc áo ngủ màu hồng cuộn mình ở trong chăn thỏa mãn lăn lộn ở trên giường một vòng, sau đó mới để điện thoại di động xuống, chuẩn bị đi ngủ.
Lục Bình để điện thoại di động qua một bên, lúc ngước mắt lên thì nụ cười trên gương mặt dần dần biến mất. Anh hít một hơi thật sâu, đi đến bên cạnh tủ sách, nhìn về phía tình báo đổi mới thông qua cánh cửa kính.
Anh không có trực tiếp lấy nó ra, mà là vươn đầu ngón tay ra chạm vào trước mặt kính có chút lạnh lẽo kia.
"Sắp xếp lại tình hình hiện tại cái đã."
"Tin tức tốt là, giữ vững quan hệ hợp tác với Lý Ngọc Trân của Lý gia Yến Kinh; thu cao tầng bên trong Tào Môn- người nói chuyện của tập đoàn vận tải Trung Hải- Đinh Thanh và đại lão điều khiển truyền thông dư luận- Tiết Hoa Thanh vào dưới quyền; ông trùm tài chính Triệu gia Triệu Chính Khiếu nợ mình một mạng, tương đương với việc thu người vào dưới quyền; thúc đẩy sự hợp tác giữa Ngô Thì Chương, Nhậm Xuyên Nam và Triệu Chính Khiếu."
"Tin tức tốt là, mình kiếm lời được hơn 200 triệu."
Lục Bình tính toán một chút.
Chỉ cảm thấy mình đang không ngừng thâm nhập vào sâu trong con đường người mối lái và thương nhân tình báo.
Sau khi sắp xếp lại thu hoạch, Lục Bình nhếch môi, những chuyện này gần như chẳng có chút liên quan nào tới một nhân viên bình thường cả, nhưng lại xảy ra ở trên tay anh.
"Về tin tức xấu." Lục Bình thu liễm nụ cười.
"Chuyện gì cũng đều có hai mặt của nó, mình giúp một người liền có nghĩa là đắc tội với một người khác."
"Hợp tác cùng Lý Ngọc Trân, đại biểu mình đã kết thù với Tống gia Lĩnh Nam. Mà đồng thời, Lý Kiến Quốc lão gia tử một tay chống trời của Lý gia có lẽ không còn sống được mấy ngày nữa."
"Thu Triệu Chính Khiếu vào dưới tay, nói rõ mình và Cao gia không còn gì để nói nữa."
Lục Bình tính toán kỹ những vòng xoáy và bản thân dính vào trong đó.
Lục Bình rõ ràng, bản thân đã không thể trở lại cuộc sống bình thường giống như trước đây được nữa rồi. Mấy ngày trước, anh còn có khả năng cầm tiền và trốn đi. Nhưng bây giờ, chỉ sợ nếu như anh mà biến mất một khoảng thời gian thì Ngô gia Hồng Lâu, Lý gia Yến Kinh và các thế lực khác sẽ bắt đầu điên cuồng tìm kiếm anh.
"Sợ rằng những thứ này đều còn không phải là nguy cơ lớn nhất." Lục Bình thì thầm.
Từ giữa những hàng chữ tình báo, anh thấp thoáng trông thấy một vòng xoáy khổng lồ đang bao phủ bầu trời một phương, nhìn không thấu, đoán không ra, nhưng lại phát hiện bản thân mình đã bị cuốn vào trong đó.
"Ài! Chứng đạo thành thần đúng là một chuyện quá khó khăn."
Lục Bình thở dài một tiếng, kéo cửa tủ ra, lấy phần tình báo vừa mới được đổi mới ra.
"Cơ mật màu vàng cơ."
Sau khi mở sợi dây cuốn quanh, bên trong lộ ra ấn ký to bằng móng tay.
Sau đó, anh đi đến phía trước bàn đọc sách rồi ngồi xuống, tỉ mỉ đọc tin tức ở dưới ánh đèn.
Bóng đêm càng ngày càng sâu.
Lục Bình mím môi, vẻ mặt hơi nghiêm lại.
Tin tức của các tầng lớp quyền quý của thành phố Trung Hải, thậm chí là toàn bộ Triệu Quốc đang không ngừng bị anh chạm vào.
⚝ ✽ ⚝
Hôm sau.
Văn hóa Ngô Minh, bầu không khí của công ty dần trở lại quỹ đạo như trước đó.
Lục Bình ngồi ở trước bàn làm việc, liếc mắt nhìn trưởng phòng đi ngang qua, thuận tay đổi trang web trên màn hình sang một trang khác. Chờ sau khi đối phương rời khỏi, anh mới lười biếng ngáp một cái, nhìn như đang tùy ý xem bản tin.
Trên trang kinh tế tài chính.
Lục Bình chú ý tới, Triệu Chính Khiếu vẫn tham dự chuỗi hội nghị tài chính như thường lệ. Nhìn những hình ảnh hiện tại, đúng là hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi đối phương và nhân viên của mình lại hoàn toàn suýt mất mạng giữa dòng sông Phổ vào tối hôm qua.
"Có bài báo nhỏ đưa tin, ôm trùm tài chính Trung Hải- Triệu Chính Khiếu tiên sinh hình như có giọng mũi hơi nặng, khả năng bị cảm lạnh do thời tiết thay đổi."
Lục Bình nhẹ giọng thì thầm.
⚝ ✽ ⚝