← Quay lại trang sách

Chương 220 - Bình Tĩnh Một Chút

Cùng lúc đó.

Trong bóng đêm.

Tiết Hoa Thanh lái xe vào hầm để xe của quán trà. Xe vừa mới dừng lại, anh đã vội vàng mở cửa ra, bước chân có chút vội vã, sau đó biến thành chạy nhanh.

"Lão Đinh!"

Vẫn là phòng trà trước đó.

Sau khi Tiết Hoa Thanh bước vào, sắc mặt trở nên nghiêm túc, hưng phấn gọi một tiếng. Ngay cả áo khoác đều không thèm cởi, mà đã ngồi xuống ở đối diện Đinh Thanh.

"Lão Tiết, bình tĩnh một chút."

Vẻ mặt chán chường của Đinh Thanh thu liễm lại mấy phần, anh rót trà cho mình và Tiết Hoa Thanh, sau đó bình tĩnh nói ra.

"Hô!"

"Tôi ban nãy mới nhận được tin tức, nói là Lục tiên sinh đang tham gia bữa tiệc dạ hội kia với tư cách là bạn nhảy của Lý tiểu thư. Hơn nữa… Hơn nữa, Lục tiên sinh còn thể hiện quyền hành ở phía sau lưng mình trước một số phú thương."

Tiết Hoa Thanh hít một hơi thật sâu, nâng chén trà lên, muốn nhấp một ngụm, nhưng lại lập tức thả xuống, trầm giọng nói.

"Lục tiên sinh đây là…" Tiết Hoa Thanh tiếp tục nói.

Bọn họ là người đi theo phía sau Lục tiên sinh sớm nhất, tương tự, cũng là người đoán được mưu đồ sâu xa của Lục tiên sinh và tổ chức phía sau sớm nhất. Hiện tại, Lục tiên sinh cuối cùng cũng tiến thêm một bước trong kế hoạch kia rồi sao? Bước ra trước sân khấu? Để lộ ra răng nanh?!

"Lúc nãy, tôi nhận được điện thoại của Thường Nguyên. Ồ, chính là một phú thương trung đẳng, ông ta cũng có mặt ở bữa tiệc kia, nói là Lục tiên sinh bảo tôi kéo ông ta một tay." Đinh Thanh kể lại cuộc điện thoại vừa nãy.

Anh ta còn biết được nhiều chuyện hơn Tiết Hoa Thanh. Ví dụ như, Lục tiên sinh ủy thác cho anh thành lập một tiểu đội tác chiến, hiện tại còn đang sàng chọn đội viên. Bước chân của Lục tiên sinh hình như đang không ngừng tăng nhanh!

"Đây là nguy hiểm, nhưng cũng là cơ hội."

"Chúng ta đã đánh cược vào nó, đã không còn đường lui, chỉ có thể lựa chọn làm đầy tớ của Lục tiên sinh!"

Tiết Hoa Thanh trầm giọng nói.

⚝ ✽ ⚝

Tiệc dạ hội rực rỡ mà ưu nhã đang dần đi tới hồi cao trào.

Từng tác phẩm nghệ thuật không ngừng được nâng lên giá cao hơn.

Buổi tối.

10 giờ.

Giây phút đặc sắc nhất của bữa tiệc từ thiện này cuối cùng cũng sắp đến.

Lục Bình và Lý Ngọc Trân lại ngồi chung một chỗ. Trong khán phòng hình tròn của bảo tàng, ánh đèn bốn phía mờ ảo, chỉ có mỗi trung tâm sân khấu là được ánh đèn chiếu sáng rõ.

Ngôi sao điện ảnh cấp Thiên Hậu Tô Thanh Ảnh ăn mặc lộng lẫy, đẹp không thể tả. Cô đứng ở trước bục phát biểu, công bố giá của từng tác phẩm cuối cùng được đấu giá trong đêm nay.

Trên các màn hình ở bốn phía, các con số đấu giá không ngừng tăng lên. Năm trăm triệu, một tỷ, 1.3 tỷ…

"Đối với những người này mà nói, tiền chỉ là một con số."

Lục Bình thì thầm tự nói.

Ánh mắt của anh lướt qua khán phòng hình tròn. Tầm mắt đột nhiên dừng lại, chú ý đến thân ảnh của Tống Tử Văn. Vẻ mặt Tống Tử Văn bình tĩnh, đang ngồi ở bên cạnh một thanh niên khác.

"Vị kia chính là Ngô công tử?"

"Không hổ là một trong những danh gia vọng tộc hàng đầu Trung Hải, tuyệt đối là rắn địa phương. Không biết anh ta đã dùng thủ đoạn gì mà có thể khiến cho Tống Tử Văn nhẫn nại đến hiện tại. Nhưng mà, phía sau chính là phân đoạn khiêu vũ cuối cùng rồi. Hiện tại Tống Tử Văn khắc chế lửa giận mạnh như nào thì phía sau bùng nổ sẽ càng lớn."

Lục Bình hít thở sâu.

Đáy lòng của anh chỉ nắm chắc được chuyện duy trì mặt mũi, không thể dự đoán được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, lại có khả năng mất khống chế hay không.

Dù sao thì Lục Bình cũng không thể biết được đám phú nhị đại trên đỉnh pháp này có thể làm ra những chuyện điên cuồng tới mức nào.

"Ông lão phu nhân mấy năm nay đều không ngừng tăng cường sự nghiệp từ thiện."

"Lần này hình như còn lấy ra một món đồ có thể xưng là bảo vật quốc gia."

Trước khán phòng hình tròn.

Giọng nói của Thiên Hậu Tô Thanh Ảnh dịu dàng, dần dần nâng cao giọng nhằm khuấy động bầu không khí. Con số đại biểu cho số lượng giao dịch đã đạt tới 3 tỷ. Cho dù là đối với các phú thương và các quyền quý ở đây thì con số này cũng đã là một khoản tiền khổng lồ rồi. Bầu không khí bốn phía trở nên sôi nổi, mọi người kinh ngạc và nghị luận liên tục.

Lúc này, bên cạnh Lục Bình, giọng nói lạnh lùng của Lý Ngọc Trân vang lên.

"Xem ra…" Lý Ngọc Trân như đoán được cái gì, lời đến khóe miệng lại lắc lắc đầu.

"Cô nghĩ không sai. Dòng dõi duy nhất hiện tại của Lê gia hiện tại đang nằm trong phòng chăm sóc đặc biệt của trung tâm y tế Thụy Tân. Theo phán đoán của bác sĩ, sợ rằng thời gian không còn nhiều lắm." Lục Bình liếc nhìn Lý Ngọc Trân, ôn hòa nói.

Trong phần tình báo cơ mật màu vàng thứ tư có liên quan tới trung tâm y tế Thụy Tân, trong này có tin tức của rất nhiều khách hàng quan trọng, cũng có báo cáo nằm viện của cháu trai duy nhất của Ông lão phu nhân. Nhưng mà cũng chỉ như vậy mà thôi.