← Quay lại trang sách

Chương 222 - Chuyện Càng Ngày Càng Thú Vị Rồi

Lý Ngọc Trân làm như không thấy đối với bầu không khí đang dần trở nên nguy hiểm này.

Gương mặt cô hiếm khi lộ ra một tia ai oán.

"Thế giới này đúng là không đủ thân thiện đối với phụ nữ." Lý Ngọc Trân nói.

Cô không giống với những người muốn dựa vào thân phận phụ nữ để kiếm lời. Cô là thực sự muốn bay về phía không trung, tự do giương cánh bay lượn.

⚝ ✽ ⚝

Nhìn về phía đôi cẩu nam nữ khiến bản thân ghê tởm.

Mí mắt đang không ngừng giật giật.

Cảm xúc hung ác tàn phá bừa bãi đang điên cuồng xông lên đầu. Nếu như viện bảo tàng này mà nằm ở Dương Thành, anh ta đã để cho đoàn người vây quanh, sau đó khiến cho người đàn ông kia trải qua tất cả khủng bố của thế gian!

Nói thì chậm, nhưng thời gian lại nhanh.

Đoàn người nghiễm nhiên đã đi đến trước mặt Lục Bình và Lý Ngọc Trân. Vị Lục tiên sinh kia ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt của anh ta.

"Tống công tử."

"Đây là lần thứ hai chúng ta gặp mặt rồi."

Nhịp tim của Lục Bình đang tăng tốc. Anh rảo bước đi đến trước mặt Tống Tử Văn, nhớ lại buổi đêm hôm đó, mình bị đối phương chặn lại ở trong phòng làm việc của Lý Ngọc Trân. Đó là lần đầu tiên anh cảm nhận được sự sợ hãi khi đối mặt với tử vong.

Trong giày da, ngón chân đang siết chặt đế giày, nhưng bề ngoài thì vẫn bình tĩnh gọi một tiếng.

Tống Tử Văn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lục Bình. Anh ta đột nhiên tiến lên phía trước một bước, giơ bàn tay lên, đánh thẳng vào mặt Lục Bình.

[ Ba ——! ]

Tim Lục Bình đập nhanh tới cực điểm, anh theo bản năng giơ tay lên tóm lấy khuỷu tay của Tống Tử Văn. Đoạn thời gian gần đây điên cuồng rèn luyện thân thể cuối cùng cũng có kết quả.

Điên rồi!

Mình nhất định là điên rồi mới làm như vậy! Thế nhưng! Thế nhưng mà đã không thể khống chế nổi bản thân!

Suy nghĩ như vậy vừa mới xuất hiện, Lục Bình liền tiếp tục động tác của mình, đột nhiên kéo khuỷu tay của đối phương về phía mình, đồng thời nâng giày da đạp về phía bụng của Tống Tử Văn.

[ Phanh ——! ]

Tống Tử Văn che bụng, cả người cong lại giống như là một con tôm, loạng choạng ngã ngồi xuống một cái ghế cách đó không xa.

Toàn trường chợt yên tĩnh.

Trong góc, Ngô Thì Chương và Triệu Chính Khiếu đang định qua đây thấy vậy thì sững sờ tại chỗ. Vẻ mặt của bọn họ lập tức trở nên nghiêm nghị và nặng nề. Xảy ra chuyện lớn ——!

"Trong lòng tôi vốn dĩ còn có một chút hoài nghi, nhưng sau khi nhìn thấy một màn này, xem như đã chân chính xác định được rồi.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

Phía trước xe lăn, Ông phu nhân già nua nhìn chăm chú vào chiến trận trong màn hình. Giọng nói khàn khàn của bà chậm rãi vang lên: "Đoạn thời gian gần đây, tôi luôn cảm thấy có gì đó không đúng. Sự hỗn loạn mãnh liệt đang nổi lên kia giống hệt như những năm 30-40 của thế kỷ trước vậy."

"Ý của ngài là vị Lục tiên sinh này đã chờ đợi giờ phút này từ sớm sao?" Nữ quản gia thân cận tò mò hỏi.

"E rằng những ngày tháng thái bình sắp kết thúc rồi." Ông lão phu nhân không có trả lời, chỉ là ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ một chút, cảm khái nói: "Nhưng mà, tất cả những thứ này… thì có liên quan gì tới một bà lão đã sắp về với đất trời và chỉ còn lại một đứa cháu trai duy nhất chứ?"

"Ồ?"

"Chuyện càng ngày càng thú vị rồi…"

Trong màn đêm.

Trong một căn phòng bảo mật tại Yến Kinh, một thanh niên tóc rối bù, mắt đầy quầng thâm để chân trần ngồi chồm hổm ở trước bàn làm việc. Hai tay của anh ta buông thõng trước đầu gối, nhìn chằm chằm vào hình ảnh trong màn hình không chớp mắt.

Đó là khán phòng tráng lệ rực rỡ của viện bảo tàng nghệ thuật Trung Hải. Vẻ mặt của tất cả khách mời đều đang vô cùng nghiêm túc, quan sát cuộc xung đột xảy ra ở cách đó không xa.

Tống Tử Văn là người đại biểu cho Tống gia Lĩnh Nam, lại bị công khai đạp một cước như vậy, ảnh hưởng và ý nghĩa phía sau sợ rằng sẽ không tầm thường.

"Lục Bình, nam, 26 tuổi, quê ở Huy Châu, Châu Thành. Cha tên là Lục Văn Long, mẹ là Vu Cầm, vào ngày 24 tháng 12 năm 2016, gặp tai nạn xe cộ trên đường cao tốc Châu Thành, chết tại chỗ…"

Thanh niên duỗi tay ra, chạm vào màn hình cảm ứng.

Chỉ nhìn thấy, thanh niên đeo mặt nạ trong màn hình bị chặn lại rồi cắt ra. Sau đó là một chuỗi thủ tục xẹt qua như nước… Thiết lập mô hình, tính toán số liệu, phân tích AI… mô phỏng không gian ba chiều, xác định ra dáng vẻ gương mặt của Lục Bình!

Các thông tin không ngừng xuất hiện.

Tin tức mới xuất hiện ở trước mặt người thanh niên.

Tài liệu về Lục Bình không phải là bí mật gì đối với bọn họ. Ngay từ lúc Lý Kiến Quốc Lý gia bí mật điều tra đối phương thì bọn họ đã nhận được tin tức.

Thậm chí, trong khoảng thời gian đầu Lục Bình có để lại một chút điểm không tính là sơ hở ở trong ngân hàng đều bị lực lượng của bọn họ xóa bỏ.

"Xử lý thật là sạch sẽ. Ngoại trừ những thứ bày ở ngoài sáng ra thì đúng là không để lại một chút sơ hở nào."

Thanh niên cảm khái một câu.