← Quay lại trang sách

Chương 246 - Thuần Hóa!

Hôm sau.

Trời tối, sau khi tan làm.

"Làm phiền bác tài rồi."

Trên gương mặt Lục Bình mang theo nụ cười, nói với tài xế taxi. Nói xong, an h đóng cửa lại, xách túi công văn, cảm khái nhìn về phía tòa nhà sang trọng chiếm diện tích mênh mông, mang phong cách Australia ở trước mặt.

Đây là câu lạc bộ golf Xà Sơn nằm ở vùng ngoại ô Trung Hải.

"Hôm nay."

"Yêu cầu đối với bản thân mình chỉ có một, chính là chống đỡ! Cho dù bí mật trong lòng có bị vị tiểu thư Chu Nhĩ Vi kia nhìn ra, thì trên mặt và sâu trong ánh mắt cũng phải toát ra sự hờ hững!"

Lục Bình không do dự nữa, đẩy đẩy cặp kính gọng vàng trước mặt một cái, sau đó rảo bước về phía câu lạc bộ cao cấp dành cho người giàu ở trước mặt.

"Lục tiên sinh?"

Một người phụ nữ khoảng chừng ba mươi lăm tuổi, đeo kính gọng đen, trên người mặc một bộ vest chuyên nghiệp, đang đứng chờ trước cửa chính xa hoa. Sau khi Lục Bình đi vào, cô liếc mắt liền nhìn thấy Lục Bình, bước nhanh tiến lên nghênh đón, cung kính hỏi.

"Là tôi." Lục Bình mỉm cười đáp.

"Tiểu thư đang đợi ngài, mời ngài đi theo tôi." Người phụ nữ kia tiếp tục nói.

Hai người đi trên hành lang trong suốt. Ánh mắt Lục Bình rời khỏi bóng lưng của người phụ nữ trước mặt, nhìn về phía khung cảnh bên ngoài cửa sổ: đồi núi nhấp nhô, cây bạch quả ngàn năm, những bóng cây xanh biếc như ngọc dưới ánh đèn… Sâu trong đáy mắt anh hiện lên vẻ cảm khái, chỉ cảm thấy đây không hổ là môn thể thao dành cho nhà giàu.

Ngồi xe golf, tim Lục Bình đập rộn lên.

Trong đầu anh không ngừng nhớ lại tin tức của người này ở bên trong tình báo.

"Trung tâm y tế Thụy Tân y, thuộc cấp thứ hai trong vòng quyền lợi Kim Tự Tháp – tài sản lên tới hàng chục tỷ, nhưng lại là sự tồn tại hàng đầu trong cấp thứ hai này. Bọn họ phụ trách trông nom và chăm sóc sức khỏe cho đám người quyền quý… Người ngồi ở vị trí càng cao thì lại càng tham luyến sự phồn hoa của nhân thế này."

Xe rất nhỏ lắc lư.

Ánh mắt Lục Bình ôn hòa, tiếp tục nhớ lại: "Chu Nhĩ Vi, cô cũng nổi tiếng giống như Lý Ngọc Trân, nhưng tính cách lại hoàn toàn ngược lại so với người sau. Lý Ngọc Trân mạnh mẽ ưu tú, giống như nữ vương! Mà Chu Nhĩ Vi chính là người thừa kế hoàn mỹ của quý tộc điển hình. Từ nhỏ cô đã trưởng thành dưới sự áp lực của gia giáo, lễ nghi, học tập, nghệ thuật, vận động, dung mạo… đều xứng đáng với câu con nhà người ta, là đối tượng được giới thượng lưu ngưỡng mộ!"

Nghĩ đến đây, Lục Bình hít một hơi thật sâu, ánh mắt lấp lóe:

"Ai có thể biết được rằng, dưới ánh hào quang hoàn mỹ như vậy, Chu Nhĩ Vi còn có một mặt khác.

Bởi vì sự mạnh mẽ của người mẹ mà sinh ra một nhân cách khác ẩn sâu trong con người. Thậm chí, trong một lần tình cờ, còn phát hiện…"

"Chính là vì phát hiện ra một "chính mình" khác, nên lúc Chu Nhĩ Vi học tại trường y John Hopkins đã học thêm ngành tâm lý học, nghiên cứu kỹ bí mật của mình."

Suy nghĩ của Lục Bình đột nhiên dừng lại, bên tai vang lên tiếng [ Ba ——], [ Ba ——] khiến anh lập tức tỉnh lại.

Anh nhìn lại theo âm thanh, một người phụ nữ đội mũ lưỡi trai, mặc áo thể thao màu trắng, váy ôm hông đang duy trì động tác vung gậy!

Dưới ánh đèn, tư thế của người phụ nữ kia tràn đầy cảm giác mạnh mẽ và xinh đẹp, mọi hành động đều hoàn mỹ và tiêu chuẩn như trong sách giáo khoa.

Phương xa, quả bóng golf bay lên không trung, tạo thành một đường cong xinh đẹp… Sau khi lăn một hồi, quả bóng xoay tròn rồi rơi vào trong lỗ.

"Đặc sắc!"

Lục Bình xuống xe.

Mặc dù sau khi tìm kiếm nhưng vẫn không quá hiểu rõ quy tắc trong đó, nhưng Lục Bình vẫn có thể cảm nhận được vẻ đẹp trong cú đánh của Chu Nhĩ Vi.

Trên mặt anh hiện lên vẻ tươi cười, sau đó bắt đầu vỗ tay.

Chu Nhĩ Vi thu hồi ánh mắt, xoay người, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Lục Bình đang mỉm cười ôn hòa. Đây là lần đầu tiên Lục Bình đối mặt với Chu Nhĩ Vi ở khoảng cách gần như vậy. Cho dù đã chuẩn bị kỹ càng từ sớm, nhưng anh vẫn bị làm cho kinh diễm. Đối phương giống như là một cô công chúa bước ra từ bên trong truyện cổ tích.

"Audrey Hepburn của Triệu Quốc." Trong lòng Lục Bình nói thầm một câu.

"Tất cả các người lui xuống đi." Chu Nhĩ Vi trầm giọng nói.

"Còn có các người nữa." Ánh mắt cô quét qua đám an ninh ở xung quanh, nói ra.

Đám người hơi chần chờ, sau đó lập tức lùi ra phía sau theo hiệu lệnh của người phụ nữ mặc đồng phục màu đen.

⚝ ✽ ⚝

"Anh chính là bạn nhảy của Lý Ngọc Trân trong bữa tiệc kia, nhìn qua cũng chẳng có gì đặc sắc cả."

Ánh mắt lạnh lùng của Chu Nhĩ Vi rời khỏi người Lục Bình.

Cô bắt lấy bóng golf, lại lần nữa tập trung sự chú ý vào trước quả bóng, cánh tay và bả vai tự nhiên rũ xuống, chuẩn bị, bắt đầu đánh… người hơi nghiêng về phía sau, sau đó là quay người ¾ …! Hông trái chuyển động về phía trước kéo người lại, phần lưng kéo bả vai, bả vai kéo cánh tay, giống như là phản ứng dây chuyền, lực lượng sôi trào mãnh liệt truyền khắp thân thể từ thấp tới cao…

[ Ba ——! ]

Tiếng gậy đánh vào bóng vang lên.