Chương 263 - Lý Anh Người Phụ Nữ Kia Thuê Chung Nhà Cùng Lục Tiên Sinh?!
A!"
"Thật là thoải mái…"
Gió êm sóng lặng, không có chuyện gì xảy ra.
Buổi chiều.
Văn hóa Ngô Minh.
Lục Bình điều khiển con chuột, hoàn thành một hạng mục thiết kế trong tay. Anh đã rất lâu rồi không có tự mình vẽ, nhiệm vụ trong tay phần lớn đều giao cho thư ký Hạ Đình, nghe nói tầng trên còn đặc biệt sắp xếp nhân viên hoàn thành công việc cho anh.
Sau khi lưu xong, anh nghiêng đầu nhìn về trời xanh mây trắng. Lại ngẩng đầu lên, ánh mắt lướt qua văn phòng bận rộn… Trước đây không lâu, bầu không khí lười biếng sau nghỉ Tết đã hoàn toàn biến mất, tất cả mọi người đều đã tiến vào trạng thái làm việc. So với năm trước, năm nay văn hòa Ngô Minh nhờ phúc của Xuyên Hòa mà đã được nâng cao một bước.
Lục Bình thu tầm mắt lại, nhìn về phía bạn gái. Cô gái cúi đầu, mím chặt miệng, một giây trước còn nhìn lén bạn trai nhà mình, nhưng sau khi nhận thấy tầm mắt của bạn trai thì khóe môi cô lại khẽ nhếch lên, sau đó lập tức dời mắt đi chỗ khác!
Rõ ràng là không có phát ra âm thanh gì, nhưng mà bên tai Lục Bình lại dường như nghe thấy một tiếng ‘hừ’ ngạo kiều. Anh cảm thấy thú vị, thậm chí là thích thú đối với hình ảnh như vậy… Cảnh tượng đêm qua và đêm trước đều tựa như ảo mộng; so sánh với hiện tại thì tất cả mọi thứ lúc này dường như đang chữa lành cho Lục Bình.
Lục Bình nở nụ cười lấy lòng với bạn gái.
Trương Oánh Oánh đang nhìn chằm chằm vào bàn tay mình, đầu lại càng ngoảnh sang bên kia!
Lục Bình mở điện thoại di động lên, đầu ngón tay lướt trên màn hình. Không lâu sau, anh đã đặt xong bánh ngọt, còn có trà sữa…
"Ngày hôm nay không muốn để ý tới anh Bình!" Trương Oánh Oánh tủi thân suy nghĩ linh tinh ở đáy lòng.
Sáng sớm hôm nay, cô đầu tiên là lo cho sức khỏe của bạn trai. Sau khi xác nhận đối phương không có lên cơn sốt, sự tủi thân tích lũy một khoảng thời gian dài bắt đầu xông lên đầu. Cô thầm hạ quyết tâm, sẽ không để cho anh Bình cảm thấy mình là một cô gái dễ dụ nữa.
"Anh Bình muốn đi đâu?"
Không lâu sau, Trương Oánh Oánh ngay lập tức chú ý tới anh Bình đứng dậy, còn đi ngang qua phía sau cô: "Hừ! Còn không thèm nhìn mình một cái!"
"Nói đến đây…"
"Từ sau khi xác nhận quan hệ với anh Bình, thật giống như luôn là mình chủ động. Đêm giao thừa kia, mình còn kéo theo ba mang sủi cảo mẹ làm cho anh Bình."
Trong đầu cô không ngừng suy nghĩ, càng nghĩ càng tủi thân.
Trương Oánh Oánh mím chặt miệng, nước mắt trong suốt bắt đầu đảo quanh hốc mắt. Cô nhớ đến một từ lóng trên mạng, chỉ cảm thấy mình chính là một ‘thiểm cẩu’.
"Cho em này."
Đúng lúc này, Lục Bình đi vòng vèo rồi trở về. Anh đặt chiếc bánh nhiều tầng nóng hổi vào trà sữa ấm ở trước mặt bạn gái rồi nói.
Trương Oánh Oánh nhìn về phía bánh ngọt bên cạnh. Cô chỉ cảm thấy tất cả tủi thân và khổ sở trong lòng mình thật giống như thoáng cái đã biến mất, thay vào đó là nồng đậm vui vẻ và thỏa mãn.
"Không!"
"Không thể biểu hiện ra ngoài! Mình không phải là một cô gái dễ dỗ như vậy!”
Trương Oánh Oánh lập tức cảnh tỉnh mình, trong lòng không ngừng cổ vũ cho mình: "Oánh Oánh cố lên! Mày nhất định có thể! Nhưng mà…"
Cô lén chiếc nhìn chiếc bánh ngàn lớp.
"Là bánh ngàn lớp mà mình thích ăn nhất, ừm… vậy thì chờ buổi tối tan làm lại tha thứ cho anh Bình."
Lục Bình ngồi trở lại trước bàn làm việc. Không bao lâu sau, anh chú ý tới ngón trỏ của bạn gái Trương Oánh Oánh không ngừng đụng vào chiếc hộp sau đó lại lập tức rời đi. Cô lén nhìn về phía bạn trai, thấy đối phương đang nhìn chằm chằm màn hình máy tính không chớp mắt thì mới hài lòng gật đầu. Cô mở hộp giấy ra, ăn từng miếng bánh nhỏ, đôi mắt con thành hình trăng lưỡi liềm.
"Chính là tối nay đi."
"Thúc đẩy chuyện Oánh Oánh tình cờ phát hiện mình đang giao đồ ăn ngoài."
Lục Bình cong ngón tay, gõ gõ mặt bàn, tính toán ở trong lòng.
Như thế, nếu như sau này có không rep tin nhắn thì cũng có cớ để giải thích.
Lục Bình gửi một tin nhắn đi, ánh mắt ngưng tụ lại. Anh đầu tiên là nhìn thoáng qua bạn gái đang thỏa mãn ăn bánh ngọt giống như là động vật nhỏ, sau đó nhìn về phía bầu trời xanh thẳm… Anh bắt đầu suy nghĩ tới tình báo! Nếu như muốn duy trì hiện trạng thì nhất định phải không ngừng xây dựng những mối quan hệ mới!
"Lôi Tài Vinh là đối tượng ưu tiên lúc này."
"Theo như trí nhớ của mình, trong tình báo về trung tâm y tế Thụy Tân, trong danh sách khách hàng có một vị khách hàng đến từ hoàng thất nước Xiêm. Mà trong tình báo của Viên Thái Bình, ông ta và nước Miến từng có giao dịch. Trong hội viên của Hồng Lâu của Ngô Thì Chương thì phú thương xuất nhập khẩu tài nguyên ở Philippines."
Anh xoay xoay chiếc bút trong tay.
Huyệt thái dương hai bên của Lục Bình hơi căng đau. Anh nhớ lại những tin tức liên quan tới Đông Nam Á trong những tình báo hiện có.