← Quay lại trang sách

Chương 280 - Mua Bán Lỗ Vốn

Bất kể là Chu Nhĩ Vi, Lý Ngọc Trân, hay là Lôi Tài Vinh, đều không có người nào là đơn giản cả.

"Chu tiểu thư, tôi nhớ vào hai năm trước, trung tâm y tế Thụy Tân bí mật tiếp đãi một vị khách quý. Thân thể của vị khách quý kia đang ở trong giai đoạn sụp đổ, trung tâm y tế Thụy Tân đã tập hợp các chuyên gia đứng đầu về thần kinh, nội tiết và tim mạch, tiến hành họp bàn…”

Lục Bình chú ý tới sự yên tĩnh giữa hai đầu điện thoại.

Anh cố gắng khống chế, hít thở sâu từng chút một. Lục Bình hiểu rõ bản thân không được dừng lại mà phải tiếp tục nói. Trái tim trong lồng ngực lại bắt đầu đập nhanh. Trong đầu không ngừng hiện lên những thông tin tình báo và văn án. Anh đưa điện thoại di động đến gần mình một chút, giọng nói dịu dàng vang lên ở bên tai hai người Chu Nhĩ Vi và Lý Ngọc Trân.

Không hổ là Lục tiên sinh.

Chu Nhĩ Vi nói thầm trong lòng.

Sau khi tiếp xúc một khoảng thời gian ngắn, ấn tượng mà Lục Bình gieo ở đáy lòng cô chính là không gì không biết. Kèm theo sự miêu tả của anh, Chu Nhĩ Vi nhớ lại tình huống của hai năm trước, ca phẫu thuật kia phải nói là có độ khó cực cao, thậm chí là nền tảng khiến cho trung tâm y tế Thụy Tân có thể đi đến hôm nay! Lúc đó, vị khách quý kia bay từ Xiêm La Quốc tới, các quan chức Triệu Quốc đã mở ra một con đường riêng để hộ tống đối phương… Tất cả mọi chuyện đều được giữ bí mật tuyệt đối, mặc dù đám quyền quý Trung Hải đều biết có chuyện xảy ra, nhưng đến tận bây giờ vẫn không biết được cụ thể đã xảy ra chuyện gì.

"Vị khách quý này, chính là Ananta Mahidol tiên sinh." Sau khi Lục Bình tự thuật xong thì cũng không có vòng vo, đối diện với ánh mắt của hai người bên cạnh, ôn hòa nói.

"Hai người có lẽ không biết nhiều về người này."

"Đối phương thuộc hoàng thất Xiêm La, là chú của quốc vương hiện tại."

Lục Bình cười nói.

Anh vừa dứt lời, Lý Ngọc Trân lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc. Mà Lôi Tài Vinh thì dừng một chút, sau đó mới phản ứng lại, con mắt trợn to, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ.

Chú của vương thất, cho dù không có quá nhiều quyền hành cụ thể, nhưng vẫn không thể đánh giá thấp sức ảnh hưởng của đối phương được.

"Chu tiểu thư." Lục Bình thu hồi ánh mắt, gọi lần nữa.

"Tôi muốn nhờ cô làm người giới thiệu trung gian, chúng tôi muốn nói chuyện với vị Ananta Mahidol tiên sinh này." Lục Bình tăng thêm chút ngữ khí, trầm giọng nói.

Sau khi hơi dừng lại một chút, Lục Bình đẩy mắt kính phía trước sống mũi một cái, nụ cười trên mặt càng sâu thêm vài phần, tiếp tục nói: "Xem như trao đổi, phía sau, tôi sẽ ra tay giải quyết phiền toái lớn nhất cho Thụy Tân.

Truyện được đăng tải duy nhất tại TruyenTV:"

Trong giá sách, thông tin tình báo phía sau tình báo về trung tâm Thụy Tân chính là một trung tâm y tế khác của Trung Hải- Duy Nhĩ. Khác với Thụy Tân, thủ đoạn phía sau trung tâm y tế tư nhân kia rất bẩn, có rất nhiều con đường kinh doanh nội tạng ở khắp nơi trên thế giới. Dựa vào những con đường này, trung tâm y tế tư nhân kia đã chiếm giữ một địa vị quan trọng trong lòng rất nhiều đám quyền quý và người giàu có.

"Tôi biết rồi." Chu Nhĩ Vi nghiêm túc.

Cô thu liễm tâm trạng, cố gắng không để cho một mặt khác của bản thân ảnh hưởng đến việc đưa ra quyết định. Sau khi phân tích lợi và hại, cô trầm giọng nói.

⚝ ✽ ⚝

Điện thoại cắt đứt.

Văn phòng lâm vào tĩnh mịch.

Bất kể là Lý Ngọc Trân hay là Lôi Tài Vinh đều đang nhấm nuốt lượng tin tức trong lời nói của Lục Bình vừa nãy.

Lục Bình nhìn về Lôi Tài Vinh, lộ ra nụ cười, phá vỡ sự yên tĩnh, nói:

"Lôi tiên sinh."

"Vì anh mà tôi đã phải mua bán lỗ vốn."

Lôi Tài Vinh nghe vậy không hiểu sao lại lập tức cảm nhận được áp lực khổng lồ đến từ trong lời nói.

"A?"

"Tôi đã lên đây được một khoảng thời gian rồi."

Trong văn phòng tại tầng 58.

Lục Bình liếc nhìn thời gian, anh bình tĩnh hít thở sâu, sau đó lộ ra nụ cười. Anh nhìn về phía Lý Ngọc Trân, lời nói mang theo chút trêu chọc.

"Chu tiểu thư liên hệ với Ananta Mahidol chắc còn cần một chút thời gian, tôi đi xuống trước vậy. Nếu như còn không quay lại thì rất khó để tìm lý do giải thích với mọi người."

Nói xong, Lục Bình liền tự mình đứng dậy.

"Lôi tiên sinh, chúng ta lát nữa gặp."

Lục Bình nhìn về phía Lôi Tài Vinh, cười rồi vỗ vỗ bả vai đối phương. Một tay anh cắm ở trong túi, rảo bước đi ra khỏi văn phòng.

"Lục tiên sinh." Thư ký Hạ Đình đợi ở cửa, trong tay cô đang cầm tập tài liệu của Lục Bình, cung kính gọi một tiếng.

Sau khi đưa người đến sảnh thang máy, Hạ Đình đưa tài liệu qua. Lục Bình mang theo nụ cười nhạt, nhìn thoáng qua thư ký rồi cầm tập tài liệu màu lam lên. Anh không có lật xem nội dung, mà là đưa nó tới trước mũi, nhẹ ngửi… Thư ký Hạ Đình thấy vậy thì hơi cúi đầu xuống, không lộ ra chút cảm xúc nào.

Chỉ trong giây lát, phía sau vẻ ngoài bình tĩnh của cô chính là các loại suy nghĩ đang không ngừng tuôn ra ở trong đầu.