← Quay lại trang sách

Chương 283 - Lục Bình Tôi Có Một Ước Mơ!

Tôi từng có giao lưu sâu sắc với nhiều đồng hương của cậu. Lục tiên sinh, nói không chừng sau này tôi sẽ là khách hàng thường xuyên của cậu cũng nên."

Ananta Mahidol vừa cười nói vừa vuốt ve thiếu nữ hệt như đang vuốt mèo.

"Khó trách." Lục Bình bày ra dáng vẻ nhẹ nhàng ngửi một cái, ánh mắt phía sau cặp kính gọng vàng hơi híp lại, sau đó mở ra dưới cái nhìn chăm chú của mọi người. Anh thu liễm nụ cười, thần bí nói ra: "Tôi vừa mới nhìn thấy Ananta tiên sinh đã đánh hơi được một mùi hương quen thuộc!"

"Ha ha ha!" Ananta Mahidol cười ra tiếng.

"Lý Ngọc Trân tiểu thư."

"Xin hãy thay tôi gửi lời hỏi thăm tới Lý lão tiên sinh."

Ananta Mahidol nhìn về phía Lý Ngọc Trân, lúc nói ra những lời này trên mặt không khỏi hiện lên sự tôn kính. Lý lão gia tử từng có uy danh hiển hách tại chiến khu, ông là Định Hải Thần Châm, là trụ chống trời. Ông còn sống ngày nào thì ngày đó vẫn còn có thể tiếp tục chống đỡ một vùng trời cho Lý gia.

"Cám ơn." Lý Ngọc Trân gật đầu.

Lục Bình thấy lực chú ý đã rời khỏi người mình thì thở ra một hơi.

Đây chính là lý do anh lại muốn gặp mặt nói chuyện ở trong văn phòng của Lý Ngọc Trân. Đối phương xuất hiện có thể gia tăng tính thần bí của mình trong mắt của hoàng thất Xiêm La Quốc. Tương tự, hoàng thất lại Xiêm La Quốc cũng có thể minh chứng rõ hơn cho mạng lưới tình báo phía sau lưng mình.

Thậm chí, chỉ cần Lý Ngọc Trân ngồi ở bên cạnh mình, liền có thể khiến cho mình nhiều thêm mấy phần ung dung.

Không thể xem thường những ưu thế nhỏ này, cho dù chỉ là một chút thì cũng có thể là cọng rơm cứu mạng.

⚝ ✽ ⚝

Hai bên đều không trực tiếp tiến vào đề tài, mà là tùy ý trò chuyện một hồi.

Trong lòng Lục Bình cảm thấy gấp gáp, nhưng vẫn có thể khắc chế được. Bầu không khí đang rất tốt, không phát hiện ra chút nguy hiểm gì. Lục Bình dần dần bắt đầu xem thời khắc này là một bài học để gia tăng thêm kiến thức. Nghe, nhìn, quan sát động tác của Lý Ngọc Trân và Ananta, đều là phương hướng để điên cuồng đề cao bản thân.

Sẽ có một ngày anh không cần phải ngụy trang như hiện tại nữa.

"Thì ra là như vậy."

Ananta Mahidol 65 tuổi nghe Lôi Tài Vinh kể lại mọi chuyện thì lập tức lộ ra vẻ trầm ngâm suy nghĩ, ngón trỏ đeo lục bảo thạch không ngừng gõ gõ.

"Tôi sẽ sai người hỏi một chút." Đối phương tiếp tục nói với vẻ mặt không cảm xúc.

Sau khi nói mấy câu, cuộc gọi video liền chấm dứt.

Ông lão đắm mình dưới ánh nắng mặt trời dưới cửa sổ không vội vàng hành động.

Ông vuốt ve con mèo trong ngực, nhìn chăm chú về phía vườn hoa ở sau cửa sổ.

Ananta Mahidol đã không còn quyền thế như vẻ bề ngoài nữa.

Từ sau khi anh trai qua đời vì bệnh, địa vị và tài phú của ông lập tức suy giảm với tốc độ như tuyết lở. Ananta là một người thích hưởng lạc, là một người điên cuồng tham luyến quyền thế! Cho dù những gì đã từng có đang dần biến mất, ông vẫn duy trì vẻ huy hoàng như trước đây!

"Keyan!"

Ananta Mahidol trầm giọng gọi một tiếng.

Quản gia lâu năm lập tức đến gần, khom người đáp lời. Sau khi nghe được phân phó, đối phương đáp một tiếng sau đó nhanh chóng xoay người rời khỏi.

Tuy rằng quyền thế cá nhân của Ananta đang đi xuống, nhưng lực lượng của hoàng thất Xiêm La Quốc vẫn nằm ở đỉnh tháp tại toàn bộ Đông Nam Á, nhờ sức ảnh hưởng của hoàng thất thì mọi người đều sẽ phải nể mặt.

Chuyển lời.

Không ngừng chuyển lời. Nhìn như phạm vi phức tạp, nhưng càng đi lên thì người đứng ở trên lại càng ít đi.

Chỉ trong chốc lát, tin tức liên quan tới khu vực Myanmar, khu công nghiệp của tập đoàn Lâm Cảng Trung Hải… đã xuất hiện ở trước mặt Ananta Mahidol.

Ông bắt đầu xem xét tài liệu, gương mặt già nua càng ngày càng trở nên khó chịu, trên gương mặt khó nén nổi sự tức giận. Khu vực Myanmar là nơi rồng rắn lẫn lộn, thế lực chia cắt… Nhưng điều khiến cho ông ta không nghĩ tới chính là sau khi nhận được lời của mình, đối phương lập tức uy hiếp lại mà không chút khách sáo nào.

"Thứ hỗn trướng!"

"Không tôn trọng trưởng bối, cha của mày dù nằm ở trong đất rồi thì cũng khó mà nhắm mắt!"

Ananta Mahidol không biết là đang chửi ai.

Giống như là chú ý tới vị thần của mình đang tức giận, thiếu nữ có đôi mắt giống như hổ phách lập tức lộ ra dáng vẻ sợ hãi run rẩy. Hai tay cô chống lên sàn nhà, chôn đầu ở giữa hai tay, nhẹ nhàng đỡ lấy mu bàn chân của chủ nhân, thân thể không ngừng run rẩy.

"Hô!"

Ananta Mahidol hít thở sâu, thu liễm cảm xúc. Ông khôi phục lại dáng vẻ ung dung và uy nghiêm trước đây, ánh mắt liếc về phía quản gia. Đối phương liền khom người, kết nối điện thoại với Lý Ngọc Trân.

Màn hình lại sáng lên lần nữa.

Thật nhanh.

Không hổ là hoàng thất. Lục Bình nhớ lại tài liệu mà mình tìm kiếm ở trên mạng. Quyền hành của hoàng thất Xiêm La Quốc có thể xưng là tuyệt đối so với các hoàng thất khác trên toàn thế giới. Ngay cả bách tính phổ thông và quyền quý đều phải quỳ hành lễ khi nhìn thấy thành viên hoàng thất.