← Quay lại trang sách

Chương 290 - Bên Trong Thế Giới Và Giang Hồ!

Có vài người, không phải là người mà cô có thể đắc tội." Trong giọng nói ngầm mang theo sự cảnh cáo.

Lục Bình há miệng hít thở sâu. Ánh mắt anh tràn ra chút ý cười, thờ ơ nhìn về phía đầu nguồn của mùi hương nước kia. Cô gái giống như là xà nữ đang đứng ở cách đó không xa. Mũi chân của cô rõ ràng là đang muốn hướng về phía mình, nhưng chợt bị quát lớn… Ánh mắt nghi ngờ không thôi, giống như là một con mèo xù lông.

Người phụ nữ nhìn thấy con cừu béo quay đầu lại quan sát mình, cô phảng phất như là một nữ diễn viên của phái thực lực, lập tức bày ra dáng vẻ ôn nhu yếu ớt, chắp hai tay bái một cái. Ngay sau đó, cô lập tức quay người rời khỏi quán bar!

"Lục tiên sinh."

"Tôi là người chứng kiến Mỹ Linh tiểu thư lớn lên…"

Lão Mã nói xin lỗi. Anh ban nãy nhìn như là đang cảnh cáo quát lớn, nhưng thực ra là đang bảo vệ cô gái này. Anh có thể tọa trấn một quán bar rồng rắn lẫn lộn như này, sao có thể là một nhân vật đơn giản được. Một nhân vật như Lục tiên sinh sao có thể bị một cô gái ở tầng lớp hạ lưu chạm vào. Bản thân chết thì thôi đi, sợ rằng sẽ còn liên lụy tới hàng loạt người khác nữa.

⚝ ✽ ⚝

"Người gọi là lão Mã này thật giống như rất sợ hãi mình?" Lục Bình nhận ra có chút muộn màng.

Anh bắt đầu âm thầm quan sát, sau đó đưa ra một kết luận lớn mật. Trong ngày thường anh hay tiếp xúc với những người nào? Trưởng nữ Lý gia Yến Kinh- Lý Ngọc Trân, Hồng Lâu Ngô gia Ngô Thì Chương… Anh còn từng nhấc chân đá cả Tống Tử Văn của Tống gia Lĩnh Nam! Lúc đối mặt với những tồn tại này, anh phải gắng gượng dũng khí, tỏ ra bản thân là một người mạnh mẽ.

Nhưng mà trước mặt những người còn lại, anh có lẽ là không cần ráng chống đỡ như vậy?

"Chẳng lẽ."

"Mình thực ra đã là một đại lão rồi sao?"

Lục Bình thì thầm trong lòng.

Nghĩ đến đây, anh lập tức thu liễm tất cả cảm xúc.

Ánh mắt lãnh đạm gần như đã khắc sâu vào trong con người anh qua vô số lần sinh tử, hiện tại ánh mắt này đang rơi xuống trên người lão Mã, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ ly cocktail.

[ Keng ——]

Bầu không khí ngưng tụ lại.

Lão Mã dừng động tác lau chùi ly rượu lại. Anh vừa bị Lục tiên sinh liếc mắt một cái như vậy, lông tơ nơi sống lưng đã dựng thẳng.

Trong giới tự nhiên, khi sắc trời thay đổi, giông tố sắp tới, con người có thể nhận ra điều này thông qua đầu tiên là con chuột trong cống thoát nước, sau đó là kiến giữa bùn lầy, và số lượng chim sẻ! Anh đứng ở vị trí này, khứu giác thậm chí còn nhạy bén hơn cả một số người quản lý của các gia tộc lớn… Cũng bởi vì như vậy, cảm giác sợ hãi của anh đối với Lục Bình vượt xa sự phán đoán của Lục Bình!

Bởi vì, anh mơ hồ có thể nhìn thấy được dấu hiệu thời tiết thay đổi! Mây đen đang đến!

"Không có lần sau." Lục Bình tính toán bầu không khí, bình tĩnh nói.

Nói xong, anh liền thu hồi ánh mắt.

Lão Mã âm thầm thở phào một cái, biết vị Lục tiên sinh này đã tha cho mình một mạng. Mà anh chỉ vừa mới buông lỏng thì bên tai lại vang lên lời nói của Lục tiên sinh.

"Giới thiệu cho tôi một chút về bản thân anh đi."

Vẻ mặt của anh lập tức trở nên căng thẳng! Giọng điệu của những lời này rất thoải mái và ôn hòa, nhưng càng như vậy lại càng khiến cho lão Mã càng là khó nén sự bất an.

Anh biết rõ, vị Lục tiên sinh này là thương nhân tình báo, không phải là kiểu tình báo gà mờ như mình! Thế lực sau lưng khủng bố đến mức không thể dò xét!

Dưới cái tiền đề này, anh không thể, và cũng không dám nói ra những lời đường đột.

"Tôi… chẳng qua chỉ là được bạn bè trong vòng thổi phồng mà thôi, mọi người thường thích đến chỗ của tôi tụ họp một chút. Tôi vừa mở quầy bar vừa kinh doanh một số thứ…"

Trên trán lão Mã rịn ra một lớp mồ hôi, lúc mới bắt đầu anh còn cảm thấy có chút may mắn, nhưng sau khi nhìn thấy ánh mắt của Lục tiên sinh thì lời nói lập tức thay đổi, lập tức kể lại các khía cạnh công việc khác của mình.

Những lời này là bí mật, nhưng mà cũng không phải bí mật.

Lục Bình nhìn như đang buông lỏng, nhưng thực ra lại đang nghiêm túc.

Trong lòng anh đang cảm khái, thán phục…

Người pha chế gọi là lão Mã này được xem như là trung tâm của vòng xoáy của thế giới cấp thấp, kinh doanh tình báo ở tầng chót nhất, đồng thời đối phương còn tiếp nhận nhiệm vụ ủy thác và phân phát nhiệm vụ.

"Mẹ kiếp!"

"Đây mà là quán bar gì, đây rõ ràng là chợ đen."

Lục Bình hiểu rõ.

Anh áp xuống suy nghĩ của mình, lại nhìn về phía người pha chế thoạt nhìn vô cùng có mị lực ở trước mặt. Lục Bình không lộ ra chút biểu cảm nào, khóe miệng hơi dương lên:

"Lấy ra đi."

Người pha chế lão Mã hít một hơi thật sâu. Anh cảm nhận được một cỗ khí phách khiếp người từ trên người vị Lục tiên sinh này, chỉ cần bắt được sơ hở liền không ngừng ép về phía trước, khiến cho người không thở nổi.

"Lợi hại!"

Tuy rằng sợ hãi, nhưng trong lòng vẫn khó nén sự bội phục.