← Quay lại trang sách

Chương 291 - Tam Giáo Cửu Lưu, Bát Đại Giang Hồ

Là bản thân đã phạm sai lầm trước, bị bắt chỉ có thể nhận mệnh, làm theo quy tắc của vị Lục tiên sinh này. Lão Mã khom người, lấy một chiếc máy tính bảng ra từ trong tủ. Anh cười khổ rồi bấm vào màn hình, mở khóa các tầng quyền hạn, sau đó cung kính đưa tới trước mặt Lục Bình:

"Lục tiên sinh."

Đầu ngón tay Lục Bình lướt qua trên bàn hình.

Anh nhanh chóng đọc tin tức, không muốn bỏ lỡ bất cứ cơ hội nào có thể tìm hiểu về một thế giới khác. Lúc này, một ông lão tóc bạc, mặc áo khoác màu đen, đội nón bước đến trước sân khấu cỡ nhỏ của quán bar.

Ông lão giống như là một thân sĩ cổ hủ bảo thủ, lấy chiếc mũ xuống sau đó ôm quyền:

"Có câu ‘Tam giáo cửu lưu, bát đại giang hồ’. Ngày hôm nay, lão đầu đây sẽ nói cho mọi người một chút cái gì gọi là bát đại giang hồ!"

"Có tám cánh cửa rõ ràng: Kim, Bì, Thải, Quải, Bình, Đoàn, Điệu, Liễu."

"Kim là xem tướng coi quẻ và các loại bói toán khác; Bì là bán thuốc giả, còn gọi là ‘kẻ lừa đảo’; Thải là những kẻ tung hứng; Quải là những việc kinh doanh có liên quan tới võ thuật, ví dụ như võ sư, tiêu sư, bán đại lực hoàn, mãi nghệ…; Bình là kể chuyện…"

Lục Bình còn đang đọc tin tức, anh chợt dừng động tác lại. Nhìn về phía âm thanh thì thấy là một ông lão đang kể chuyện giống như thời xưa.

Kể chuyện xưa trong một thế giới văn minh hiện đại.

Thực ra, hiện tại chính là sản phẩm phái sinh của giang hồ năm đó, chỉ là rất nhiều thứ đều khoác lên mình một diện mạo mới. Trước đây, giang hồ chỉ ẩn náu ở nơi mà ánh mặt trời không chiếu đến được, chỉ phụ thuộc vào hoàng quyền, hiện tại sớm đã đánh cắp được quyền hành cao hơn từ những tích lũy trong lịch sử!

Hiện đại hóa sở nghiên cứu, tài phiệt, thế gia…. ngồi trên đỉnh Kim Tự Tháp của giang hồ hiện đại.

Giọng nói của ông lão vừa trầm bổng vừa có nhịp, rất thu hút người nghe.

Chỉ thấy đối phương tiếp tục:

"Ngoài tám cánh cửa rõ ràng kia, còn có tám cánh cửa trong bóng tối: Phong, Ma, Yến, Tước, Hoa, Lan Cát, Vinh."

"Phong, dùng cách nói hiện tại thì chính là loại tổ chức lừa đảo nhiều người, bên trong đám người như vậy thường sẽ có một người tọa trấn. Ma, ý chỉ một tên lừa gạt một tay, thường ăn mặc như hòa thượng, đạo sĩ, cao nhân ẩn dật, một người một ngựa lừa gạt tiền tài của những nhà có tiền."

"Yến, nói về phái nữ hoặc là lợi dụng nữ sắc để lừa gạt…"

Lục Bình nghe, hơi híp mắt lại.

Anh tỉ mỉ suy nghĩ.

Anh nhớ đến cô gái gọi là Mỹ Linh tiểu thư vừa rồi, đúng là có chút giống với Yến trong miệng ông lão này.

⚝ ✽ ⚝

Bên trong thế giới chính là giang hồ hiện đại. Chỉ là phạm vi đã thay đổi từ lâu, trước đây đã từng là sông lớn biển rộng, hiện tại là một phương thế giới!

Cho nên, từ lâu đã không có ai gọi là giang hồ, chỉ gọi là —— thế giới!

"Rất hân hạnh được làm quen với anh."

"Lão Mã."

Trong quán bar Ô Nha và Hoàng Quan, lão tiên sinh kể xong chuyện giang hồ.

Lục Bình bưng ly cocktail lên, uống sạch sẽ. Anh đứng lên phủi mông một cái, nhìn về phía người pha chế lão Mã rồi cười nói. Nói xong, anh còn giơ máy tính bảng trong tay lên, "Cám ơn quà của anh."

"Ồ."

“Đúng rồi."

Lục Bình bày ra bộ dạng muốn đi, bỗng chú ý tới lão tiên sinh mặc áo khoác đen kia cầm lấy cái mũ đi lại giữa hành lang, thỉnh thoảng có khách hàng nhét những tờ tiền với các mệnh giá khác nhau vào trong mũ. Mặc kệ là bao nhiêu, lão tiên sinh đều nho nhã ôm quyền, cười nói lời cảm ơn.

[ Xem ra, bên trong thế giới giang hồ cũng có rất nhiều người nghèo…] Lục Bình thì thầm trong lòng, chỉ cảm thấy sự kính sợ của một tầng phạm vi khác dường như cũng không nghiêm trọng như vậy.

Anh móc ví tiền ra, khêu một cái, lấy ra một xếp tiền khoảng 20 ngàn tệ sau đó đẩy về phía quầy bar, nói với lão Mã: "Giúp tôi chuyển giao cho lão tiên sinh kia."

"Đối phương khiến cho tôi nhớ lại một chút chuyện thú vị."

Nói xong, Lục Bình cũng không để ý đến phản ứng lão Mã, một tay cắm ở bên trong túi, rảo bước ra khỏi quán bar.

Cánh cửa cũ kỹ đóng lại vang lên tiếng cót két.

Trong quán bar, người pha chế lão Mã thu hồi ánh mắt. Anh liếc nhìn xếp tiền màu đỏ trước mặt, sau đó thu liễm cảm xúc, cầm ly rượu của Lục Bình và Lý Đại Chung lên, rửa sạch sẽ rồi lại dùng khăn sạch lau chùi.

Đúng lúc này, trước mắt anh đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ có tướng mạo bình thường nhưng lại vô cùng quyến rũ, và một người đàn ông với vẻ mặt hung hãn ban nãy ngồi ở trong góc, lúc đứng lên thì giống hệt như là một con gấu xám.

"Sao lại sợ anh ta như vậy? Chủ động chắp tay đưa lên toàn bộ tài sản của mình!" Người phụ nữ hít một hơi thuốc lá, bất mãn nói.

Nếu mà lúc này Lục Bình còn ở bên cạnh, chỉ sợ cũng sẽ phát hiện ra sau đó hiểu được, thì ra tiếng hét vừa nãy của lão Mã có thể là cố ý bày ra sơ hở, chính là vì muốn biểu thị thành ý.